Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 360 - Chương 360: Cho Địa Tạng Lời Khuyên

Chương 360: Cho Địa Tạng lời khuyên

Địa Tạng lộ ra vẻ áy náy nói: "Làm lão sư thất vọng rồi!"

Bạch Cẩm đưa tay vỗ vỗ bả vai Địa Tạng nói: "Đi theo ta!"

Địa Tạng đi theo Bạch Cẩm vào bên trong miếu thờ, chăm chú đứng ở bên cạnh lắng nghe, nghiêng đầu nhìn Bạch Cẩm, tuy nghe không được tiếng lòng của mình nhưng hắn cảm giác như đang lừa dối Bồ Tát.

Hai người đi vào miếu thờ, tọa trong đại điện.

Bạch Cẩm nghiêm nghị nói: "Nói đi! Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì?"

Địa Tạng thăm dò hỏi: "Bình Tâm nương nương không nói gì với ngài sao?"

"Trước đó nương nương luôn giảng kinh cho ta, chuyện của ngươi, nương nương chỉ tuỳ tiện nhắc tới một câu, ta cũng tùy ý nghe được một chút, bây giờ ngươi nói cặn kẽ cho ta chuyện liên quan đến quỷ hồn ở Địa Phủ."

Địa Tạng ao ước cảm thán một câu: "Nương nương giảng đạo!"

"Bây giờ nói đi! Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì? Hiện tại cơn giận dữ của nương nương vẫn chưa tiêu hết đâu."

Địa Tạng trầm mặc một chút, thấp giọng nói: "Không dám gạt lão sư, là đồng môn ở Tây Phương giáo đến đây tìm ta, nhờ ta tiệt lưu một số linh hồn để hoàn thiện Phật quốc thế giới của bọn hắn."

Bạch Cẩm lập tức nhíu mày nói: "Ngươi đáp ứng?"

Địa Tạng gật gật đầu áy náy nói: "Dù sao cũng là sư huynh đồng môn, lại còn liên tục thỉnh cầu ta, ta thật sự không tiện cự tuyệt, vả lại đối với những quỷ hồn kia, việc tiến vào Phật quốc cũng không phải là chuyện không may mắn."

Bạch Cẩm giận hắn không tranh nói ra: "Có phải ngươi hồ đồ rồi hay không? Hay là ngồi ở Âm Sơn lâu rồi nên đầu óc của ngươi vấn đề hay bị ác quỷ ăn hết rồi?"

"Nhưng bọn hắn là sư huynh đệ đồng môn của ta."

"Ngươi coi bọn hắn là sư huynh đệ đồng môn nhưng bọn hắn nhận ngươi sao?

Địa Tạng, ngươi phải hiểu được, bây giờ ngươi là người của Địa Phủ, làm việc cho Bình Tâm nương nương để tích lũy công đức, một khi đắc tội Bình Tâm nương nương thì mỗi bước đi của ngươi sẽ trở nên rất khó khăn, thậm chí vĩnh viễn không thể thoát ly."

"Ta hiểu rõ!"

"Những đồng môn ở Tây Phương giáo kia của ngươi hiểu điều đó nhưng bọn hắn có quan tâm tới tình cảnh của ngươi sao? Không có! Bọn hắn biết rõ chuyện này rất nguy hiểm đối với ngươi nhưng vẫn liên tục yêu cầu ngươi đi làm. Ngươi nói tình nghĩa với bọn hắn nhưng bọn hắn lại chưa bao giờ cân nhắc tới an toàn của ngươi, bây giờ ngươi vẫn chưa rõ sao? Tây Phương giáo đã vứt bỏ ngươi."

Địa Tạng bỗng đứng lên, nghiêm túc nói: "Lão sư, ngươi có ân chỉ điểm cho ta, ta tôn kính ngươi nhưng nếu ngươi còn châm ngòi ly gián tình cảm ta với Tây Phương Giáo thì xin mời lão sư ngươi rời khỏi đây!"

Bạch Cẩm cũng đứng dậy, tức giận nói: "Ngươi tự suy nghĩ cho thật kỹ đi! Bây giờ cho ta danh xưng của những để tử Tây Phương Giáo đã thu linh hồn, để ta xem có thể ở trước mặt Bình Tâm nương nương cầu cho ngươi một con đường sống hay không?"

Địa Tạng vương chắp tay trước ngực cúi đầu nói: "Đa tạ ý tốt của lão sư nhưng bọn hắn đều là huynh đệ đồng môn của ta."

"Vậy ngươi chờ chết đi!" Bạch Cẩm quay đầu bước đi.

"Khụ khụ… lão sư, cho ta suy nghĩ một chút."

Một lát sau, Bạch Cẩm cầm một cái ngọc phù đi vào miếu thờ của Địa Tạng vương, Địa Tạng vương theo ở phía sau.

Bạch Cẩm dừng bước lại nghiêm túc nói: "Địa Tạng, khi đó ngươi có nói qua Địa Ngục chưa không, thề không thành Phật, chúng sinh đều có thể vượt qua hết phương chứng Bồ Đề, còn nói qua ta không vào Địa Ngục thì ai vào Địa Ngục, ta hi vọng ngươi có thể luôn luôn tâm ghi nhớ sở tâm này, phân rõ chủ thứ, chớ có đi sai bước, trước tiên phải là Địa Phủ Địa Tạng vương, sau đó mới là Tây Phương Giáo Địa Tạng Bồ Tát."

Địa Tạng chắp tay trước ngực thi lễ nói: "Đa tạ lão sư dạy bảo."

Bạch Cẩm rời khỏi miếu thờ của Địa Tạng Vương, đi vào sâu trong Địa Phủ.

Đế Thính phát ra tiếng 'phì phì' trong mũi, chậm rãi đi tới, dùng đầu hổ cọ cọ vào bắp chân của Địa Tạng, buồn bực nói: "Ta không nghe được chút tin tức nào về hắn, không thể nào tra xét ra trong tam giới."

Địa Tạng Vương bình tĩnh nói: "Đó là điều đương nhiên, vị lão sư này của ta không phải là Tiên Thần bình thường, thiên cơ của hắn sớm đã bị che lấp."

"Nhưng ta cảm thấy, ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều, đây chỉ là cảm giác của ta! Hình như vị lão sư này của ngươi đang lừa ngươi."

Địa Tạng liếc nhìn hắn một chút, tức giận nói: "Cảm giác của ngươi không chính xác một chút nào, lão sư của ta là một Trí giả, một lương sư đồng thời cũng là một bằng hữu thực sự hiểu và sẵn lòng giúp đỡ ta, là một hiền giả hữu ái thuần khiết, thiện lương, là tấm gương để ta học tập."

Đế Thính nghe xong, trong mắt mang theo vẻ mờ mịt, hồng hoang còn có nhân vật như vậy sao?

Bạch Cẩm một mạch trở về Bình Tâm Điện, lúc trước nói muốn giúp Địa Tạng chào hỏi một hai câu cũng chưa chắc tất cả đều là lời nói dối.

Sau khi Bạch Cẩm tiến vào Bình Tâm Điện, hắn gặp được Bình Tâm nương nương trong hậu hoa viên liền chắp tay hành lễ, cúi đầu cười hì hì nói: "Nương nương, đệ tử trở về rồi đây."

Bình Tâm nương nương nhẹ nhìn Bạch Cẩm một chút, lười biếng nói: "Làm sao? Không nỡ đi?"

Bạch Cẩm đứng dậy, tiến lên ngồi cạnh Bình Tâm nương nương, nói: "Lúc trước Địa Tạng làm nương nương tức giận nên đệ tử nên đệ tử mới tới chỗ hắn để tìm hiểu một số việc, sau khi biết được hắn đưa linh hồn của Địa Phủ cho Tây Phương Giáo, trong lòng đệ tử cũng rất giận dữ, trách mắng hắn một phen, hắn cũng đã ghi nhớ và tự thấy sai lầm của bản thân, cố gắng kiểm điểm. Nương nương, bây giờ Địa Tạng đã biết sai rồi, người đừng tức giận nữa, tránh ảnh hưởng tới tâm trạng."

Bình Luận (0)
Comment