Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 364 - Chương 364: Bạch Cẩm Đại Khai Sát Giới

Chương 364: Bạch Cẩm đại khai sát giới

"Sư huynh cứu ta!" Khiết Thủy Bồ Tát sợ hãi kêu lên.

Bạch Cẩm tùy ý hạ xuống, một đạo kiếm khí sáng chói khẽ xẹt qua. Xoẹt! Khiết Thủy Bồ Tát lập tức bị kiếm khí cắt đôi, máu bắn tung tóe giữa không trung.

Một Phật Quốc hư ảo bay ra khỏi, bên trong có các ni cô chắp tay trước ngực ngồi xếp bằng trên Liên Đài, tụng kinh niệm thư.

Bạch Cẩm nhìn xung quanh, châm chọc: "Bây giờ các ngươi còn lời gì để nói?" Rồi hắn tiện tay thu hồi Hư Ảo Thần Quốc.

Di Lặc tức giận, sắc mặt tái xanh, phẫn nộ quát: "Bạch Cẩm, ngươi dám tùy tiện giết người ở đạo tràng của Tây Phương Giáo, hôm nay bất luận ra sao ta cũng không để ngươi đi."

Bạch Cẩm bật cười nói: "Đã làm sai chuyện thì phải chịu phạt, Tây Phương Giáo cũng không ngoại lệ."

Di Lặc tức giận hét lên: "Giết!"

Toàn bộ đệ tử Tây Phương Giáo đều phóng ra Phật Quang, từng loại Phật Bảo hướng đến trấn áp Bạch Cẩm, thanh âm ngấm xướng trải rộng khắp thiên địa, Kinh Văn Phạn Ngữ khắp ở trên không.

Trong tay Bạch Cẩm cầm một Hôi Phác Tiên Tử, trường tiên vừa vung ra, 'ba' một tiếng thanh thúy mà vang dội, tất cả pháp bảo đều bị đánh bay, Phạn Ngữ Kinh Thư sụp đổ, toàn bộ đệ tử Tây Phương Giáo đều lảo đảo lui lại.

Bạch Cẩm tùy ý vung roi lên, hàng trăm hàng ngàn bóng roi quét ngang trên không. Đùng! Đồng loạt đánh xuống các đệ tử Tây Phương Giáo, trong phút chốc Liêm Đài sụp đổ, tường vân tán loạn, hàng trăm hàng ngàn đệ tử của Tây Phương Giáo kêu thảm bay ngược ra ngoài. Ầm ầm! Từng dãy núi bị đập nát, cung điện tan thành từng mảng, toàn bộ đệ tử đều hộc máu nằm trên đất.

Di Lặc phẫn nộ hét lớn: "Bạch Cẩm!"

"Một roi này ta đánh thay Nữ Oa nương nương, Nữ Oa nương nương chính là Thánh Mẫu của Nhân tộc, các ngươi dám cướp đoạt linh hồn Nhân tộc, không coi uy nghiêm của nàng ra gì, tội lỗi không thể tha thứ!"

Tiên Tử trong tay Bạch Cẩm biến mất, hiện lên một cái Quải Thượng nói: "Một Quải Trượng này ta đánh thay Thái Thượng, Thái Thượng Thánh Nhân chính là Giáo Chủ của Nhân Giáo, các ngươi cướp đoạt linh hồn của Nhân tộc, vũ nhục uy nghiêm của người, kỳ tội nên trảm!"

Rất nhiều đệ tử Tây Phương Giáo đang bị trọng thương biến sắc, tâm thầm run rẩy, hắn dám hạ thủ giết người!

Bạch Cẩm giơ Quải Trượng trong tay lên, Quải Trượng đột ngột rơi xuống. Rầm rầm rầm! Toàn bộ đệ tử Tây Phương Giáo đang bị trọng thương lập tức nát bấy, nổ tung thành vụn.

"Sư đệ."

"Sư huynh."

"Sư phụ."

"Đồ đệ."

Từng tiếng kêu bi phẫn vang vọng giữa đệ tử Tây Phương Giáo.

Một Phật Quốc bay ra, bên trong mỗi Phật Quốc đều có lượng lớn linh hồn, còn nuôi nhốt Nhân tộc.

Bạch Cẩm lạnh lùng nhìn Di Lặc nói: "Bây giờ ngươi còn có gì để nói?"

Di Lặc cúi đầu trầm mặc không nói, tay nắm chặt sâu vào trong da thịt.

Bạch Cẩm nhìn tất cả mọi người xung quanh, hừ lạnh nói: "Đường đường là đệ tử của Thánh Nhân mà lại đi cướp bóc linh hồn Địa Phủ, hành động như Ma Đạo, thật đáng xấu hổ."

Tất cả đệ tử Tây Phương Giáo vừa xấu hổ vừa giận dữ ngước nhìn Bạch Cẩm.

Một đệ tử Tây Phương Giáo không khỏi giận dữ nói: "Tây Phương Giáo ta phổ độ chúng sinh. Đây đều là tín đồ của Tây Phương Giáo chúng ta, một lòng hướng thiện, sau khi chết đi siêu thoát tiếp dẫn Phật Quốc, thoát khỏi ba độc bảy đắng, nghĩ đến phúc lạc thanh tĩnh. Kẻ ác nhân như ngươi lấy nhất niệm cảm ứng, giết rất nhiều Đại Giác giả của Tây Phương Giáo, ngươi mới là Ma Đạo!"

Bạch Cẩm tùy ý vung Quải Trượng. Ầm! Đệ tử Tây Phương Giáo gào lớn rồi lập tức phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra phía ngoài.

"Thiện ác đều có Địa Phủ phán xét, các ngươi có tư cách gì mà dám cướp đoạt quyền hành của Địa Phủ."

Dược Sư bỗng ngẩng đầu, sắc mặt dữ tợn nói: "Bạch Cẩm, đủ rồi!"

Bạch Cẩm nhìn quanh đám người, hừ lạnh: “Sư phụ ta từng nói, thiện ác nhất niệm, sinh tử nhất niệm, ba ngàn đều bắt đầu từ tinh vi xuyên qua thiên địa. Vạn pháp, từ tính chất trung sinh, nhất niệm suy nghĩ, bảo đảm vì biến hóa, suy nghĩ làm ác thì hóa thành Địa Ngục ác quỷ, suy nghĩ tu thiện ắt hóa thành Thiên Đường Thiện Thần. Hi vọng sau này các ngươi tự giải quyết cho tốt, chớ có vứt bỏ mặt mũi của Thánh Nhân.”

Sau đó Bạch Cẩm quay người đi ra ngoài, tất cả đệ tử Tây Phương giáo đều đưa mắt nhìn Bạch Cẩm rời đi, toàn bộ Cực Lạc Tịnh Thổ đều yên tĩnh, tràn ngập trong bầu không khí trầm thấp đè nén.

Sau khi ra khỏi Cực Lạc Tịnh Thổ, Bạch Cẩm thở dài ra một hơi, trong lòng lập tức buông lỏng, quay đầu nhìn môn hộ đồ nát của Tịnh Thổ thế giới, hai vị sư thúc không xuất hiện, thật là may mắn! Nếu không chỉ dựa vào chứng đạo chi bảo hai vị Thánh Nhân, có thể bảo vệ tốt chính mình hay không thì khó mà nói.

Thân ảnh Bạch Cẩm nháy mắt biến mất, xuyên qua âm dương đi vào bên trong Địa Phủ.

...

Bình Tâm điện bên trong Địa Phủ, Bạch Cẩm đấm chân cho Bình Tâm nương nương, cười nói: "Nương nương, đệ tử báo thù cho người rồi, người không thấy được sắc mặt của đám đệ tử Tây Phương giáo khó coi đến mức nào đâu, tức giận mà không dám nói gì, ta đã giết hết những tên đệ tử nhúng tay vào việc này rồi. Địa bàn của nương nương cũng dám loạn, quả thực là không biết sống chết."

Bình Tâm nương nương bất đắc dĩ nói: “Ngươi đó! Hành động quá hấp tấp, làm như vậy thì sau này Tây Giáo sẽ xem ngươi như tử địch, cũng chả còn đường nào để xoay chuyển nữa.”

Bình Luận (0)
Comment