Thiên binh thiên tướng ở đây cũng ở trong phạm vi sấm sét, tất cả đều bị nổ bay trong tiếng kêu gào thảm thiết, hóa thành tro bụi.
Một đạo sấm sét bắn tới ba tiểu hài, ngắm trúng Dương Giao.
Ba tiểu oa nhi Dương Giao, Dương Tiễn và Dương Thiền quỳ rạp ra đất chỉ biết khóc nức nở. Cuộc đời thay đổi quá nhanh, thật sự là quá tàn khốc đối với bọn hắn. Bọn hắn hoàn toàn không chú ý tới nguy hiểm cận kề.
Đột nhiên một đạo thanh quang xuất hiện trước mặt ba tiểu hài. Đùng! Sấm sét đánh trúng thanh quang, lặng lẽ tan biến.
Dao Cơ bay từ trong sấm sét ra, ngã xuống đất, lăn mấy vòng. Nàng ngẩng đầu, phụt ra một ngụm thần huyết. Nàng nhìn Tử Vân Lôi bằng ánh mắt khó tin, sao hắn lại mạnh như vậy?
Ba tiểu oa nhi Dương Giao, Dương Tiễn và Dương Thiền khóc thút thít gọi: "Nương!"
"Mẫu thân!"
"Hu hu, ta muốn mẫu thân."
Tử Vân Lôi chìm trong sấm sét như Lôi Thần, chậm rãi đi về phía trước. Hắn cất giọng uy nghiêm: "Trưởng công chúa đừng giãy giụa nữa, Thiên điều không thể trái, theo ta về Thiên Đình chịu phạt thôi!"
Dao Cơ chật vật đứng thẳng lưng, nét mặt nhuốm bi thương, nói như đang rên rỉ: "Đại huynh thật sự muốn đuổi cùng giết tận ư?"
Tử Vân Lôi đi về phía Dao Cơ, chầm chậm cất lời: "Trưởng công chúa, ngươi phải biết là Thiên gia không có tình thân, bệ hạ là chủ thiên địa, sau đó mới là huynh trưởng của ngươi."
"Ha ha, sao ta lại không biết Hạo Thiên sư thúc ra lệnh cho ngươi đến truy bắt Trưởng công chúa?" Một giọng nói đột ngột vang lên.
"Ai thế?" Tử Vân Lôi chợt hung hăng quát một tiếng, lần theo âm thanh nhìn sang.
Thân ảnh Bạch Cẩm xuất hiện trước mặt ba người Dương Giao.
Tử Vân Lôi giật mình. Là hắn, đệ tử Tiệt Giáo Bạch Cẩm? Sao hắn lại tới nhanh thế? Trong lòng Tử Vân Lôi trào dâng cảm giác bất an mãnh liệt.
Dao Cơ nghiêng đầu nhìn ba hài tử phía sau Bạch Cẩm, giọng nói chất chứa bi thương: "Cầu xin ngươi dẫn hài tử của ta rời đi."
Bạch Cẩm lắc đầu: "Bây giờ chúng ta không thể rời đi."
Đùng! Trên bầu trời vang lên tiếng nổ mạnh trầm đục.
Chiếp!
Chiếp!
Chiếp!
…
Từng con từng con Kim Ô màu vàng bay lượn giữa không trung, tỏa ra khí tức nóng rực khủng khiếp.
Bạch Cẩm, Tử Vân Lôi và Dao Cơ chợt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mười con Kim Ô cực kỳ chói mắt.
Thập Đại Kim Ô xông thẳng về phía Dao Cơ như mười vầng thái dương sáng rực rơi xuống. Dưới nhiệt độ cao đáng sợ, núi rừng bên dưới nổ 'bùm' một tiếng rồi bốc cháy hừng hực tạo thành một biển lửa trải dài.
Bạch Cẩm vung tay lên tạo ra một bức màn ánh sáng màu xanh ngăn cản biển lửa cuồn cuộn. Mặc dù hắn không đánh lại Thập Đại Kim Ô nhưng che chắn chút lửa chỉ là chuyện đơn giản.
Dương Giao, Dương Tiễn và Dương Thiền đứng sau tấm chắn, sợ đến nỗi mặt mày tái nhợt.
Đột nhiên có một tấm chắn màu vàng tím cản trước Thập Đại Kim Ô, Thập Đại Kim Ô va vào tấm chắn. Ầm ầm! Thái Dương Chân Hỏa ngợp trời rơi xuống, Thập Đại Kim Ô phát ra tiếng hót bén nhọn nhưng khó lòng phá bỏ tấm chắn màu vàng tím.
Thân ảnh cao lớn của Ngọc Đế xuất hiện sau tấm chắn, duỗi một tay về phía trước phát ra thần lực hết sức dồi dào ngăn cản Thập Đại Kim Ô. Mái tóc dài bay bay, y bào bay phần phật, một tay chống trời.
Mặt Tử Vân Lôi biến sắc, thân ảnh lùi về phía sau biến mất trong biển lửa.
Bạch Cẩm liếc hắn rồi lập tức quay đầu tiếp tục nhìn lên bầu trời. Có Dao Trì Vương Mẫu ở đây, sao có thể để hắn chạy thoát.
Trong biển lửa, Dao Cơ ngẩng đầu nhìn thân ảnh cao lớn đang chống đỡ thiên mạc kia, không khỏi ngây ngẩn, nước mắt rưng rưng. Nàng cất giọng nỉ non: "Đại huynh..." Trong lòng vừa buồn vừa vui, Đại huynh không bỏ rơi mình.
Bỗng dưng một đạo tinh hà xuất hiện trong Thập Đại Kim Ô, Tinh hà xoay tròn hình thành tinh tuyền bao vây Thập Đại Kim Ô. Ầm! Tinh tuyền tan vỡ tạo thành một cái động đen ngòm đáng sợ. Thập Đại Kim Ô vùng vẫy bay lượn trong hắc động. Một thân ảnh màu vàng lướt qua tạo thành từng đạo kim quang tuyệt đẹp.
Hạo Thiên buông tay, tấm chắn che trời màu vàng tím biến mất, thân ảnh hắn lao thẳng tới chui vào bên trong tinh tuyền. Từng đạo kiếm quang xuất hiện trong hắc động méo mó, từng con Kim Ô màu vàng biến mất một cách ảm đạm dưới kiếm quang.
Chóc lát sau, Thập Đại Kim Ô lại xuất hiện ở bên ngoài hắc động một lần nữa. Hắc động mở ra, tiếp tục bao vây Thập Đại Kim Ô. Đùng! Kim Ô hung hãn tự bạo, Thái Dương Chân Hỏa màu vàng đáng sợ bắn từ trong hắc động ra ngoài, bầu trời hàng trăm vạn dặm trở nên méo mó. Vô số sinh linh bên dưới ngẩng đầu nhìn cảnh tượng chẳng khác gì ngày tận thế, sợ đến mức quỳ rạp trên đất run bần bật.
Vụ nổ khủng khiếp đã bóp méo và phá hủy cả hắc động. Dao Trì ra khỏi hư không, bước chân lảo đảo.
"Dừng lại cho ta!" Một tiếng hét lớn vang lên trên thiên không vặn vẹo, Thái Dương Chân Hỏa đang phun trào lập tức ngưng tụ.
Hạo Thiên sải bước đi từ trong Thái Dương Chân Hỏa ra, hắn đi tới đâu Thái Dương Chân Hỏa lẳng lặng biến mất tới đó. Hắn trầm giọng nói: "Dao Trì, ngươi xuống dưới trước đi."
Dao Trì lo lắng nói: "Kim Ô này do Thiên điều biến thành, được thiên địa chống lưng, bất tử bất diệt, ngươi có thể ngăn cản không?"
Ánh mắt Hạo Thiên chợt đông cứng. Thấy Thập Đại Kim Ô lại ngưng tụ trong hư không một lần nữa, hắn cúi đầu nhìn Dao Cơ bên dưới rồi trầm giọng nói: "Không cản được cũng phải cản."