Nữ Oa cười nói: "Đứng lên đi!"
Bạch Cẩm đứng dậy rồi ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trong tay bưng lấy một quả rổ hoa quả, cung kính nói: "Nương nương, đây là hoa quả chính tay đệ tử chọn, hết lòng chăm chút mà kết ra những quả này, tất cả đều tặng cho nương nương, mong nương nương vui lòng nhận lấy."
"Đi rửa mấy quả mang tới đây."
"Được rồi!"
Bạch Cẩm đứng lên xoay người xách theo rổ quả đi ra ngoài, một lát sau bưng một món ăn tinh xảo tiến vào, trong chén đĩa long trọng bày một ít hoa quả.
Bạch Cẩm đặt món ăn ở bên trên vân sàng rồi tùy ý ngồi trên một tảng đá ở phía dưới vân sàng.
Nữ Oa nương nương cùng với Bạch Cẩm ăn bàn đào, nói một ít chuyện lý thú của Hồng Hoang, phần lớn là Bạch Cẩm nói Nữ Oa nương nương nghe, thỉnh thoảng hai người còn tranh luận vài câu về một sự kiện nào đó, bầu không khí hết sức hòa hợp.
Một lát sau, Bạch Cẩm đứng dậy dạo bước đi đến một cái lư hương trước đó, hiếu kỳ hỏi: "Nương nương, đây là lư hương gì vậy?"
"Nhân tộc Cầu Nguyện Lô, Thiên Hoàng Phục Hi đưa cho ta, chính là Thánh khí của Nhân tộc."
Bạch Cẩm âm thầm tặc lưỡi, một cái lư hương vậy mà nói là Thánh khí Nhân tộc, biết thế quên đi chẳng hỏi nữa!
Tầm mắt Bạch Cẩm quét đến bốn phía xung quanh, ánh mắt sáng lên, bước nhanh đi đến trước một cái bình cắm hoa Thanh Đồng, hiếu kỳ hỏi: "Nương nương, đây là bình gì vậy?”
"Cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo, Luyện Yêu Hồ!"
Phụt! Bạch Cẩm thiếu chút nữa phun ra ngoài, cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo, Luyện Yêu Hồ dùng để cắm hoa? !
"Nương nương, vậy cái trượng gỗ này là cái gì vậy?"
"Thiên Xà trượng!”
"Nương nương, cái bàn nhỏ này là cái gì?"
"Tế đàn Tín Ngưỡng Chí Bảo Phụng Thiên."
"Cái vòng tay này là cái gì?"
"Ngũ Linh châu."
...
Bạch Cẩm đem hết đồ vật bên trong đại điện hỏi qua một lần, lai lịch cái này so với cái kia càng doạ người hơn, khiến hắn hết nói nổi!
Bạch Cẩm lại ngã ngồi trên tảng đá ở phía dưới vân sàng ngẩng đầu nhìn Nữ Oa nương nương: "Nương nương, trong đại điện này của người cũng không có một cái vật nào bình thường sao? Đồ vật nào không có tác dụng gì ấy."
Nữ Oa Nương Nương cười khẽ nói: "Những cái này đối ta mà nói, đều không có tác dụng gì cả. Tảng đá phía dưới người ngươi xem như là bình thường nhất rồi."
Bạch Cẩm cúi đầu nhìn về phía thanh thạch dưới mông: "Nương nương, cái này là cái gì vậy?"
"Một khối linh thạch hỗn độn, ta gọi nó là Nữ Oa thạch."
Bạch Cẩm liền vội vàng đứng dậy, kinh ngạc nhìn thanh thạch phía dưới, cái này vậy mà cũng là một trong Thập Đại Thần Khí trong truyền thuyết Thái Cổ kiếp trước, Nữ Oa thạch sao? Quá bình thường không có gì lạ cả!
Nữ Oa Nương Nương cười hỏi: "Bạch Cẩm, ngươi hỏi ta là muốn vật gì sao?"
Bạch Cẩm thành thành thật thật cung kính nói: "Không dám giấu nương nương, đệ tử muốn hỏi xin nương nương một vật đã không quá cũ, lại là đại khí pháp bảo tôn quý, là loại mà nhìn một cái đã có thể khiến lòng người kinh sợ."
Nữ Oa Nương Nương nói: "Đại khí pháp bảo tôn quý mà lại vô dụng, ngươi muốn làm cái gì?"
Bạch Cẩm ngẩng đầu nghiêm túc nói: "Đệ tử định sắp đặt bố cục cho Phong Thần lượng kiếp."
Nữ Oa Nương Nương nhoẻn miệng cười, nói: "Ngươi muốn bày bố cho Phong Thần lượng kiếp? Được! Để ta xem ngươi thủ đoạn như thế nào."
Ngón tay nàng khẽ động một cái, một tế đàn hiện lên ở trước mặt Bạch Cẩm. Tế đàn tuy chỉ nhỏ cỡ nắm tay, trong suốt như ngọc, tản ra khí thế uy nghiêm trang trọng, phảng phất như đứng trước thiên đạo chí tôn chí quý khiến người khác không nhịn nổi mà phải quỳ bái.
Bạch Cẩm biến sắc, hỏi: "Nương nương, đây là cái gì?"
Nữ Oa Nương Nương cười khẽ nói: "Đây là tế đàn hiến tế khí vận của hai tộc Vu Yêu, nhiễm khí vận của ba tộc Vu Yêu Nhân, về sau khi Nhân tộc trở thành nhân vật chính của thiên địa, tế đàn này cũng nhiễm khí tức của Thiên đạo. Cho ngươi đó! Để ta nhìn xem thủ đoạn của ngươi, nếu cô phụ cái tế đàn này của ta, xem ta trừng phạt ngươi như thế nào."
Bạch Cẩm vội vàng nói: "Nương nương, vật này quá trân quý, đệ tử không dám nhận."
"Ngươi không phải nói muốn pháp bảo vừa tôn quý lại không quá có tác dụng sao? Cái này hẳn là được! Hiện tại cũng chỉ là vật bài trí mà thôi, một chút tác dụng cũng không có."
"Vậy đệ tử liền nhận lấy, đa tạ nương nương trọng thưởng!" Bạch Cẩm chắp tay, trịnh trọng thi lễ.
Nữ Oa Nương Nương mơ hồ mang theo chờ mong, nói: "Nếu ngươi có thể để cho mấy vị sư huynh sư đệ kia ngã nhào một cú thật lớn, ta sẽ có phần thưởng xứng đáng."
Bạch Cẩm im lặng, nói: "Nương nương, người coi trọng ta quá rồi, ta biết rõ phân lượng của mình, đánh cờ cùng Thánh Nhân không khác nào tự chịu diệt vong , ta chỉ muốn..."
Nữ Oa Nương Nương nhấc tay chặn ngang: "Ngươi không cần nói với ta, để ta xem cho kỹ biểu hiện của ngươi."
"Vâng!" Bạch Cẩm cung kính lên tiếng.
"Sư phụ! Sư phụ!" Một nữ tử mặc thanh sắc tiên y cười vui vẻ chạy vào từ bên ngoài .
Vừa chạy vào Oa Hoàng Cung, thiếu nữ khẽ dừng chân, nghi ngờ đánh giá Bạch Cẩm. Người này là ai? Vì sao ta chưa từng gặp?
Bạch Cẩm vươn tay thu tế đàn về, quay người nhìn về phía thanh y tiên tử, vừa cười vừa nói: "Vị này hẳn là Dương Thiền tiên tử đúng không?"
Dương Thiền hiếu kỳ hỏi: "Ngươi là ai?"