Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 433 - Chương 433: Lục Hỏa Yêu Vương

Chương 433: Lục Hỏa Yêu Vương

Na Tra và Ngạo Thiên nhảy xuống tường, vươn tay cầm lấy hai cây trường thương cắm trên mặt đất rồi bay vọt lên, giẫm chân lên ngọn cây bay về phía Tàng Long Sơn.

Sau khi hai thiếu niên rời đi, mặt đất ở góc tường bắt đầu rung lắc, một con chuột to chui từ dưới đất lên, nghiêng đầu nhìn ngó xung quanh rồi nhanh chóng chui vào trong viện tử. Nó thò mũi tìm kiếm thăm dò nhưng cuối cùng không tìm được gì, bèn thất vọng bỏ đi.

Sau khi con chuột to rời khỏi đó, thân ảnh Bạch Cẩm xuất hiện. Hắn mỉm cười nói: "Vốn dĩ ta định đích thân ra tay nhưng bây giờ xem ra không cần nữa."

...

Đêm khuya tối đen như mực, trong sơn động ngoài Trần Đường Quan trăm dặm có một con hoàng thử lang to lớn ngồi thẳng lưng, trong tay cầm một cái đùi người đẫm máu gặm nhồm nhoàm.

Một con yêu quái đầu chuột thân người chạy vào, quỳ một chân trên đất rồi nói: "Đại Vương, vẫn không dò la được tin tức về bốn bảo vật kia."

Trong mắt hoàng thử lang lóe lên vẻ hung ác, cái miệng rộng há to. Á! Thử yêu hoảng sợ hét lên, bay về phía hoàng thử lang và rơi vào trong miệng hắn.

Ken két! Một dòng máu tươi tanh tưởi chảy từ trong miệng hoàng thử lang ra, hắn nhai vài lượt rồi nuốt chửng, Sau đó hắn đứng dậy, giọng nói quái dị: "Khà khà, bây giờ Na Tra đã thật sự mất hết pháp lực, tương truyền bốn bảo bối kia vẫn còn ở trong Trần Đường Quan, ta phải giành lấy mới được. Chúng bay đâu, theo ta đi đánh Trần Đường Quan."

Bóng đen khổng lồ trồi lên trong dãy núi, yêu phong cuồn cuộn ập tới Trần Đường Quan.

...

Ban đêm, bách tính Trần Đường Quan đã ngủ từ lâu, binh lính thủ thành tuần tra cầm đuốc vác đại đao đi tuần tra, bọn hắn đi lại trong thành như từng con hỏa xà.

Rào rạt! Cả Trần Đường Quan nổi cuồng phong cuồn cuộn, cát bay đá chạy, đập lên mái nhà và cửa sổ phát ra tiếng vang rầm rầm.

Binh lính tuần tra rối rít dừng chân. Keng! Đại đao rời vỏ, mắt như hàn tinh, ai nấy đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Đám quan viên của Trần Đường Quan như Lý Tịnh và Ân phu nhân đều đi ra ngoài trạch viện.

Na Tra cũng cầm trường thương lao ra, nhảy lên mái nhà rồi hô to: "Nương ơi, đây là yêu phong."

Ánh mắt Ân phu nhân đong đầy lo lắng. Hiện giờ Nhân tộc hưng thịnh, yêu quái dám đến tập kích thành trì tuyệt đối không phải dạng vừa.

Lý Tịnh bay lên hét lớn: "Thần thánh phương nào đến Trần Đường Quan ta?"

Phụt! Trên bầu trời đen kịt bốc lên ngọn lửa màu xanh lục, một con Hoàng Mao Yêu Vương bước ra từ trong ngọn lửa màu xanh lục ấy. Hắn hét: "Ta là Lục Hỏa Yêu Vương, giao Na Tra ra đây!"

Mặt Lý Tịnh biến sắc. Yêu Vương ư? Hắn lập tức nghiêm nghị quát: "Nơi này là thành trì của Nhân tộc, mau rút khỏi đây cho ta!"

Lục Hỏa Yêu Vương phớt lờ Lý Tịnh, tiếp tục hét to: "Na Tra, ra đây cho ta!"

Sắc mặt Ân phu nhân chợt thay đổi, lẽ nào hài tử kia lại gây họa?

Na Tra đứng trên nóc Lý phủ, ngẩng đầu hét: "Ngươi tìm ta làm gì?"

Lý Tịnh vội vàng quát: "Na Tra, xuống đây cho ta."

Ầm! Lục hỏa cháy hừng hực giữa hiên không, Lục Hỏa Yêu Vương lạnh lùng lên tiếng: "Ngươi giết hài nhi của ta, hôm nay ta phải bắt ngươi đền mạng." Giọng nói lớn vang vọng trong thiên địa.

Tất cả bách tính Trần Đường Quan đều giật mình tỉnh giấc, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Toàn thành hoang mang, Tam công tử của Lý phủ lại gây chuyện, đây chẳng phải là muốn hại chết chúng ta sao!

Na Tra nhíu mày, lẽ nào trước đây mình phạm sát nghiệp? Sao mình không nhớ gì hết? Hắn gào lên chất vấn: "Hài nhi của ngươi chết trong tay ta khi nào?"

Lục Hỏa Yêu Vương lạnh giọng đáp: "Trước hoàng hôn, ở Tàng Long Sơn!"

"Ồ, thì ra là mấy tên Hồng Bì Tử Quái."

Lý Tịnh quát lớn: "Tàng Long Sơn là nơi tế tộc của Trần Đường Quan ta, lũ yêu ma các ngươi đến làm loạn, phải giết!"

Lục Hỏa Yêu Vương giận dữ gào lên: "Lý Tịnh! Ta cũng không muốn làm khó ngươi, bây giờ ta cho ngươi một lựa chọn, hãy lấy Hỏa Tiêm Thương, Càn Khôn Quyển, Hỗn Thiên Lăng và Phong Hỏa Luân bồi thường cho ta, nếu không ta sẽ tiêu diệt Trần Đường Quan các ngươi."

Ân phu nhân cất cao giọng hét to: "Nói cái gì mà báo thù cho hậu bối, chẳng qua là vì pháp bảo mà thôi."

Lục Hỏa Yêu Vương cũng không phản bác mà chỉ la hét: "Giao pháp bảo ra đây cho ta!"

Na Tra hét : "Nếu tiểu gia lấy được pháp bảo thì làm gì đến lượt ngươi ra oai ở đây?"

Lục Hỏa Yêu Vương hét chói tai: "Vậy thì chết đi cho ta! Chúng bay đâu, giết!"

"Chít chít!"

"Gừ!"

Bên ngoài Trần Đường Quan vang lên tiếng gầm rú dày đặc, từng con chuột to, hoàng thử lang, hồ ly, sơn lang chạy từ trong núi rừng ra tấn công Trần Đường Quan.

Lý Tịnh vừa kinh ngạc vừa giận dữ: "Đón địch!"

"Grao!" Trong màn đêm, một con lang yêu nhào tới tấn công Lý Tịnh.

"Giết!" Tiên Kiếm của Lý Tịnh rời vỏ, hắn giận dữ gầm lên, vung một kiếm chém lang yêu ra làm đôi.

Vô số tướng sĩ Nhân tộc chạy ‘rầm rầm rầm’ trên tường thành, nhất thời phi tiễn như mưa phóng về phía đàn yêu thú ngoài thành, tiếng kêu rên vang lên khắp nơi.

Ân phu nhân và các cường giả khác của Nhân tộc bên trong thành cũng dồn dập đón địch, chém giết với yêu ma.

Cộp! Na Tra bay khỏi nóc nhà xông tới lũ yêu quái, trường thương chĩa thẳng vào giữa lưng đối phương.

Đột nhiên lang yêu xoay người vung móng vuốt. Ầm! Na Tra lập tức bay lệch ra ngoài, loạng choạng ngã ra đất, ‘bịch bịch bịch’ lùi lại mấy bước liên tiếp.

"Gru!"

Bình Luận (0)
Comment