Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 474 - Chương 474: Khổng Tuyên Bị Trấn Áp

Chương 474: Khổng Tuyên bị trấn áp

"Thật sự có thể Vô Vật Bất Xoát sao?" Khổng Tuyên lẩm bẩm, xoay người bay xuống dưới rồi đi vào trong thành trì.

Bên dưới, đại chiến sa trường cũng đã kết thúc, cũng bất phân thắng bại.

Trong quân doanh Tây Kỳ, Khương Tử Nha cởi bỏ chiến bào bước vào trong lều, bên trong Nhiên Đăng đạo nhân đã ngồi thẳng lưng.

Khương Tử Nha hỏi: "Lão sư, Khổng Tuyên kia là sao?"

Nhiên Đăng lắc đầu nói: "Ta không giữ được hắn!"

"Haizz, chuyện này nên làm sao mới tốt!" Khương Tử Nha thở dài.

"Tử Nha sư đệ, ngươi hãy đi tìm Thần Ma Chi Chủ."

Khương Tử Nha thầm vui mừng trong lòng, lại có thể hiến tế bảo vật rồi, có lẽ tế đàn Thần Ma đang rất hài lòng về hiến tế của ta! Vậy thì Hỗn Độn Ma Thần cũng sẽ chiếu cố ta thêm vài phần.

Khương Tử Nha lập tức gật đầu nói: "Được!" Sau đó xoay người bước ra ngoài.

Ngày hôm sau, Khương Tử Nha cưỡi Tứ Bất Tượng rời khỏi đại doanh Tây Kỳ, hét lên: "Khổng Tuyên, hãy ra đây trả lời!"

Thân ảnh Khổng Tuyên loé một cái đã xuất hiện trên đỉnh núi, chắp tay sau lưng nhìn Khương Tử Nha, bình thản nói: "Đạo hữu đến đây đầu hàng sao?"

Khương Tử Nha vung tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái lỗ đen, hắn hét lớn một tiếng: "Đi!"

Lỗ đen nhanh chóng bay lên không trung rồi hoá lớn, một lực hút cực mạnh tác động lên cơ thể của Khổng Tuyên.

Khổng Tuyên kinh hãi kêu lên: "Không ổn!"

"Grao!" Một đầu thải sắc Khổng Tước xuất hiện, lông vũ sau người đong đưa, lập tức bay lên bầu trời nhưng làm sao cũng không thể thoát khỏi sự thôn phệ của lỗ đen.

Mặc dù Khổng Tước đập cánh toả ra Ngũ Sắc Thần Quang nhưng cơ thể nó vẫn bay ngược về phía hố đen cho đến khi nó bị hố đen nuốt chửng. Cuối cùng, hố đen thu nhỏ lại biến thành một chấm đen rồi biến mất, cả thiên địa lập tức yên tĩnh lại.

Trên thành trì Thương Triều, Văn Trọng vỗ mạnh vào tường, kinh ngạc và phẫn nộ kêu lên: "Khổng Tuyên sư thúc!"

Mười bảy chiếc bình hoa khổng lồ trên thành trì 'xoảng' một tiếng vỡ tan. Quảng Thành Tử, Di Lặc và những người khác phá phong ấn thoát ra khỏi những chiếc bình vỡ nát. Bọn hắn lơ lửng trên bầu trời, tường quang ngập tràn đè ép cả thiên địa.

Thái Ất Chân Nhân lạnh lùng nói: "Thân Công Báo!"

Thân Công Báo vuốt ria mép, cũng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chúng tiên của Xiển Giáo, cười lạnh nói: "Các vị huynh đệ, cảm giác bị trấn áp thế nào?"

Sắc mặt Quảng Thành Tử lúc trắng lúc xanh, đột nhiên nói: "Chúng ta đi thôi!"

Mọi người lập tức bay về phía đại doanh Xiển Giáo rồi đáp xuống trước đại doanh Xiển Giáo.

Khương Tử Nha, Nhiên Đăng, Na Tra, Dương Tiễn và những Tiên Thần khác đều bước ra chào đón.

Khương Tử Nha vui vẻ nói: "Chúc mừng chư vị sư huynh trở về."

Quảng Thành Tử xấu hổ nói: "Làm phiền lão sư và sư đệ rồi, không biết Khổng Tuyên thế nào rồi?"

Vẻ mặt Khương Tử Nha trở nên cứng ngắc, chột dạ liếc nhìn Từ Hàng.

Nhiên Đăng nói: "Khổng Tuyên đã bị Khương Tử Nha trấn áp rồi."

Trái tim toàn bộ chúng tiên Xiển Giáo đều nảy lên, vội vàng kiểm tra pháp bảo của mình.

Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử và những người khác đều thở phào, pháp bảo vẫn còn ở đó.

Sắc mặt Từ Hàng lập tức tái nhợt, tức giận kêu lên: "Ngọc Tịnh Bình của ta đâu?"

Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn cảm thấy yên tâm, cuối cùng hiện tại không phải chỉ có ta là không có pháp bảo, đột nhiên cảm thấy có chút vui vẻ!

Khương Tử Nha cười khan nói: "Từ Hàng sư huynh, Khổng Tuyên đó thật sự quá hung ác, ngay cả lão sư cũng không giữ được nên chỉ có thể mời Thần Ma Chi Chủ ra tay, mà yêu cầu để Thần Ma Chi Chủ ra tay thì tương đối cao, thật sự là không còn cách nào khác nên Ngọc Tịnh Bình cũng bị đem đi trao đổi rồi."

Từ Hàng bắt lấy Khương Tử Nha, tức giận kêu lên: "Tại sao không đổi pháp bảo của họ?"

Phổ Hiền chân nhân ở bên cạnh khuyên nhủ: "Sao sư huynh lại làm khó Tử Nha sư đệ? Làm vậy cũng là vì nghĩ cho đại cục của chúng ta. Trong Phong Thần lượng kiếp hiện tại, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ rơi xuống, người nào được mất cũng có tính là gì đâu?"

Quảng Thành Tử cũng nói: "Từ Hàng sư đệ, buông tay đi! Sau lượng kiếp, chúng ta sẽ cùng nhau đi tìm Thần Ma Chi Chủ đòi lại pháp bảo là được."

Từ Hàng đành phải buông tay, vẻ mặt tức giận tái xanh, mặt mày đầy vẻ oán hận và không cam lòng.

Khương Tử Nha bất lực nói: "Sư huynh, ta cũng không còn cách nào khác! Lúc đó trong tay ta chỉ có một bảo vật là Dương Chi Ngọc Tịnh Bình."

Từ Hàng hừ lạnh không nói lời nào.

Quảng Thành Tử nói: "Có thể trấn áp được Khổng Tuyên cũng xem như là vượt qua được kiếp nạn này. Các vị huynh đệ chúng ta đi thôi! Tử Nha, thuận thiên lĩnh mệnh, đại nghiệp thảo phạt triều Thương đều nhờ hết vào ngươi."

Khương Tử Nha thi lễ đáp: "Vâng!"

Chúng tiên Xiển Giáo, Di Lặc của Tây Giáo và những người khác bay lên trời chán nản bỏ đi, vô cùng thảm hại.

...

Ngay sau khi mọi người rời đi, một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên từ xa bay tới, đám người Khương Tử Nha đều đã sẵn sàng nghênh địch.

Lục Áp từ trên trời bay đến, nhìn thấy Khương Tử Nha, Cơ Phát, Na Tra, Dương Tiễn và những người khác đang đứng trước đại doanh thì cười nói: "Thừa tướng đang ra đón ta sao? Đều là đạo hữu cả, thừa tướng không cần phải khách khí như vậy. Thừa tướng yên tâm, ta đã bình phục hoàn toàn, ta có nhất pháp chắc chắn sẽ giúp thừa tướng giết chết Khổng Tuyên."

"Đạo trưởng, Khổng Tuyên đã bị trấn áp."

Bình Luận (0)
Comment