Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 473 - Chương 473: Chuẩn Đề Đến

Chương 473: Chuẩn Đề đến

Một cuộn giấy làm từ da thú lập tức xuất hiện trước mặt Bạch Cẩm, bên trên còn kèm theo ý cảnh Thái Cực Vô Cực, dường như có thể trấn áp thời gian và không gian.

Bạch Cẩm nhìn Nhiên Đăng nói: "Sư thúc, như vậy thì sao? Có muốn nhìn thứ khác nữa không?"

Nhiên Đăng không nói gì, vậy mà lại mượn được dễ dàng như vậy? Trong lòng ngập tràn cảm giác bất lực và tuyệt vọng, chẳng lẽ hồng hoang hiện tại đang đi theo hướng nịnh nọt sao?

"Ha ha, Bạch Cẩm sư điệt thật oai phong!" Thân ảnh Chuẩn Đề xuất hiện trên không trung, cười nói.

Nhiên Đăng vội vàng thi lễ, vui mừng nói: "Bái kiến giáo chủ!"

Bạch Cẩm cũng cung kính thi lễ nói: "Bái kiến sư thúc!"

Khổng Tuyên cũng thi lễ theo.

Chuẩn Đề khẽ gật đầu nói: "Đứng lên hết đi!"

Tất cả đều đứng dậy, Bạch Cẩm hỏi: "Xin hỏi tại sao sư thúc lại cho mượn Chứng Đạo Chi Bảo, Thất Bảo Diệu Thụ?"

Chuẩn Đề vừa đưa tay ra, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay Nhiên Đăng lập tức bay ra, thu nhỏ lại rồi rơi vào tay Chuẩn Đề.

Chuẩn Đề cười nói: "Ta từng nợ nhân quả với Nguyên Thủy sư huynh, đương nhiên không thể nhìn đệ tử của Nguyên Thủy sư huynh bị ức hiếp. Sư điệt không nên thấy lạ mới đúng."

Bạch Cẩm vội vàng nói: "Không dám, chỉ là không biết là nhân quả thế nào? Ta chưa từng nghe sư bá nhắc tới."

Nhiên Đăng không vui nói: "Bạch Cẩm, chuyện của giáo chủ ngươi có thể nghe ngóng được sao?"

Chuẩn Đề cười khẽ nói: "Không sao, cũng không phải là chuyện gì không thể nói. Sau khi Long Phượng lượng kiếp, Tây phương tan nát, vì muốn vực dậy Tây giáo, ta đã đến Đông phương tìm cơ duyên. Trên đường tình cờ gặp được Nguyên Thủy sư huynh, được Nguyên Thủy sư huynh mời kết bạn đi cùng. Cuối cùng, Tiên Thiên Linh Trúc ra đời, Nguyên Thủy sư huynh đã giúp ta lấy được Lục Căn Thanh Tịnh Trúc. Nếu không có Nguyên Thủy sư huynh, Lục Căn Thanh Tịnh Trúc này đã không có duyên với ta. Ta vẫn luôn khắc ghi ân tình này trong lòng."

Nhiên Đăng cảm kích nói: "Giáo chủ rất có tình nghĩa!"

Bạch Cẩm cũng cảm thán nói: "Ra là như vậy, sư thúc không cần làm vậy. Thứ gì là của ngươi thì chạy cũng không được, không phải của ngươi thì cũng có đoạt cũng không được."

Chuẩn Đề cười nói: "Lời này của tiểu sư điệt rất có thiền ý!"

Bạch Cẩm khiêm tốn nói: "Sư thúc quá khen, ta có sao nói vậy mà thôi."

Chuẩn Đề nhìn Khổng Tuyên cười nói: "Khổng Tuyên, có lẽ ngươi cũng cảm nhận được đúng không! Ngũ Sắc Thần Quang Thần Thông của ngươi rất giống Thất Bảo Diệu Thụ của ta. Nếu muốn rời đi với ta, ta sẽ truyền cho ngươi pháp môn Vô Vật Bất Xoát."

Khổng Tuyên lắc đầu nói: "Đa tạ giáo chủ ưu ái, đồ đệ đã có con đường riêng của mình."

Chuẩn Đề trầm ngâm một lúc rồi cười nói: "Thôi được! Đạo không thể cưỡng cầu. Ta sẽ đứng yên ở đây, ngươi hãy dùng Ngũ Sắc Thần Quang quét ta."

Khổng Tuyên vô thức cau mày.

Trong lòng Bạch Cẩm đột nhiên nhớ tới truyền thuyết thần thoại của kiếp trước, vội vàng nói: "Giáo chủ chí tôn sao có thể để đám tiểu bối chúng ta làm càn?"

Chuẩn Đề cười nói: "Bạch Cẩm, ngươi không lanh lẹ bằng sư phụ của ngươi. Khổng Tuyên, hãy cho ta thấy Ngũ Sắc Thần Thông của ngươi."

Khổng Tuyên vẫn còn hơi do dự, dưới Thánh Nhân đều là nhãi nhép không đáng để nói tới mà thôi, sao có thể ra tay với Thánh Nhân được?

"Khổng Tuyên, ngươi không dám sao?"

Khổng Tuyên nhướng mày, trịnh trọng thi lễ nói: "Giáo chủ, đắc tội rồi!"

Đứng thẳng người lên, khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể dâng lên, khuấy động trời đất tạo thành một vòng xoáy ngũ hành cực lớn trên bầu trời.

Vẻ mặt của Nhiên Đăng thay đổi, sức mạnh của Khổng Tuyên còn có thể mạnh hơn nữa được sao?

Trong vòng xoáy ngũ hành, một cột sáng ngũ sắc bắn xuống bao phủ cả người Chuẩn Đề Thánh Nhân. Cột sáng vừa vụt qua, Chuẩn Đề Thánh Nhân cũng biến mất ngay lập tức.

Nhiên Đăng kinh hãi nói: "Làm sao có thể?" Hắn nhìn Khổng Tuyên với ánh mắt sợ hãi, hắn thật sự có thể quét Thánh Nhân đi?

Sắc mặt Bạch Cẩm cũng nghiêm túc, rốt cuộc Chuẩn Đề thánh nhân đang có kế hoạch gì?

Khổng Tuyên nhắm mắt, cả người run rẩy, mồ hôi đổ ra đầm đìa, cố gắng duy trì vòng xoáy ngũ hành.

Một lúc sau, vòng xoáy ngũ hành trên bầu trời 'ầm' một tiếng vỡ tan, Ngũ Sắc Thần Quang bắn ra tung tóe.

'Phụt' Khổng Tuyên phun ra một ngụm máu, 'bịch bịch bịch' liên tục lùi về sau mấy bước.

Chuẩn Đề bước ra khỏi Ngũ Sắc Thần Quang, trên mặt nở một nụ cười dịu dàng, vân đạm phong kinh.

Bạch Cẩm dời bước, chắn ở phía trước Khổng Tuyên, cung kính thi lễ nói: "Sư thúc Thánh đạo độc tôn, đệ tử bái phục!"

Khổng Tuyên thở hổn hển, cũng cảm kích thi lễ nói: "Đa tạ sư thúc truyền pháp!"

Chuẩn Đề khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Thân đang ở trong đại kiếp, các ngươi tự giải quyết cho tốt! Ta hy vọng có thể nhìn thấy các ngươi danh chấn hồng hoang." Thân ảnh hắn mờ đi rồi biến mất.

Nhiên Đăng lập tức quay người bay xuống.

Bạch Cẩm thở phào nhẹ nhõm, quay người lại hỏi: "Sư đệ, Chuẩn Đề thánh nhân đã làm gì ngươi?"

"Thánh nhân đã truyền cho ta pháp môn Vô Vật Bất Xoát, có thể hoàn thiện Ngũ Sắc Thần Quang của ta nhưng tại sao chứ? Tại sao hắn lại làm như vậy?" Ánh mắt Khổng Tuyên mang theo sự khó hiểu.

Trong lòng Bạch Cẩm nhói lên, lẽ nào Thánh Nhân vẫn chưa từ bỏ sao? Hắn mỉm cười an ủi: "Nếu đã không nghĩ được thì đừng nghĩ nữa, cứ vững lòng là được."

"Ừm!" Khổng Tuyên gật đầu, tâm trạng có hơi thơ thẩn.

"Khổng Tuyên, ta về trước đây."

"Cung tiễn sư huynh!" Khổng Tuyên vội vàng thi lễ.

Một cánh cổng sáng lấp lánh xuất hiện trước mặt Bạch Cẩm, hắn bước vào trong cổng rồi biến mất ngay lập tức.

Bình Luận (0)
Comment