Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 526 - Chương 526: Tây Giáo Nhận Lỗi

Chương 526: Tây Giáo nhận lỗi

Kim Phật to lớn tỏa ra ánh vàng rực rỡ nâng tay lên, hư ảnh Kim Liên trên trán Bạch Cẩm từ từ bay ra rồi lơ lửng trước mặt Kim Phật.

Kim Phật to lớn mở miệng, thanh âm thật lớn vang lên: “Bảo vật này tên là Tam Bảo Kim Liên, nghịch thiên làm ra vì riêng Vân Tiêu sính hung đấu ác đã chém đi Thượng Đỉnh Tam Hoa của những đệ tử ta. Vì vậy ta mới đưa Tam Bảo Kim Liên cho Lục Áp, để hắn trồng sen trong mây đưa về Tây Phương Giáo ta niệm kinh thanh tu, làm hao mòn đi khí tức hung tàn, được hưởng vô lượng thanh tịnh.”

Bạch Cẩm nhỏ giọng nói: “Bởi vì Tây Phương Giáo tính toán đệ tử nên Vân Tiêu sư muội mới giận dữ chém Thượng Đỉnh Tam Hoa của những đệ tử phương Tây kia, vẫn khác với việc phế đi ngũ khí trong ngực của bọn hắn.”

Nhất thời trong hỗn độn trở nên cực kỳ an tĩnh, Kim Phật to lớn cúi đầu nhìn Bạch Cẩm, trên gương mặt vàng óng không có chút biểu lộ nào, chỉ cảm thấy hơi xấu hổ.

Thông Thiên giận dữ quát: “Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, quả nhiên là các ngươi tính kế Bạch Cẩm, bây giờ còn dám ngụy biện, đổi trắng thay đen. Đến chiến tiếp!”

Nguyên Thủy tay cầm Bàn Cổ Phiên lặng lẽ đánh giá xem còn chỗ nào trên thân Kim Phật vẫn chưa bị đánh.

Tiếp Dẫn vội vàng nói: “Ba vị sư huynh bớt giận, ta lấy đạo tâm xin thề, tuyệt đối không có tính toán Bạch Cẩm sư điệt. Chắc chắn là vì khí cơ trong Cửu Khúc Hoàng Hà Trận khí cơ hỗn loạn mới khiến Lục Áp chọn nhầm mục tiêu. Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm, chúng ta nguyện ý bồi thường.”

Thông Thiên liếc mắt nhìn Nhị Thánh phương Tây, khinh thường nói: “Bồi thường? Ngươi cho rằng ta thiếu pháp bảo hay sao? Không chấp nhận!”

Nguyên Thủy tằng hắng một cái nói: “Kỳ thật cũng có thể tiếp nhận!”

Thông Thiên bỗng quay đầu kinh ngạc nhìn Nguyên Thủy. Ngươi là Thánh Nhân nghiêm túc chính khí như vậy mà cũng nổi lòng tham sao? Chúng ta không nên coi trọng pháp bảo chứ?

Thái Thượng vuốt râu cười ha hả: “Tây Phương Giáo ngươi nguyện ý bồi thường thứ gì?”

Thông Thiên câm lặng nhìn Thái Thượng. Đại huynh, ngươi cũng thay đổi rồi, trước kia ngươi không có như vậy.

Tiếp Dẫn vội vàng nói: “Ta nguyện ý sao chép một bộ kinh thư cho Bạch Cẩm.”

Nếu hai vị huynh trưởng đã bày tỏ thái độ thì Thông Thiên cũng không kiên trì nữa, khinh thường nói: “Đại mộng tâm kinh ta có rồi.”

Tiếp Dẫn vô thức quay đầu nhìn Kim Phật to lớn một chút. Sư đệ, ngươi đã tặng Đại Mông Tâm Kinh cho bao nhiêu người thế? Sao ta lại có cảm giác có khắp hồng hoang vậy? Đường đường là Thánh Kinh của phương Tây ta mà đã nát tới vậy sao?

Kim Phật to lớn nói: “Ta nguyện ý giảng đạo cho Bạch Cẩm sư điệt ba trăm năm.”

Nguyên Thủy hừ một tiếng, không vui nói: “Ý của ngươi là, ba ngàn đại đạo của ta không bằng bàng môn của phương Tây các ngươi?”

Kim Phật vội vàng giải thích: “Đông – Tây đại đạo khác biệt, có thể xác minh lẫn nhau.”

Thông Thiên giáo chủ giơ Thanh Bình Kiếm lên, quát: “Các ngươi nhìn đi, Hắn còn chưa chết tâm độ hóa Bạch Cẩm. Đến chiến!”

Nguyên Thủy liếc Thông Thiên, mỗi ngày chỉ biết chém chém giết giết. Một tên thô bỉ man rợ!

Thái Thượng cúi đầu nhìn Bạch Cẩm: “Bạch Cẩm, ngươi muốn bồi thường gì?”

Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề cảnh giác nhìn Bạch Cẩm.

Chuẩn Đề vội vàng chân thành nói: “Sư điệt yêu dấu, có đôi khi giá trị của lễ vật cũng không nằm ở chỗ có quý giá cỡ nào mà nằm ở ý nghĩa mà nó ẩn chứa. Sư thúc có một nhánh cây Bồ Đề, là một đoạn được chiết ra từ bản thể của sư thúc khi chưa thành Thánh. Nay ta đưa nó cho sư điệt đại biểu cho việc thúc điệt chúng ta tâm liền tâm!”

Nguyên Thủy nhìn Chuẩn Đề, khóe mắt không tử chủ mà nhảy lên hai lần, hôm nay coi như lau mắt mà nhìn vị sư đệ này.

Thái Thượng cười nói: “Bạch Cẩm, ngươi cứ nói ra xem.”

“Đệ tử muốn Công Đức Kim Liên.”

Tiếp Dẫn quả quyết cự tuyệt: “Tuyệt đối không thể.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng nói: “Công ĐỨc Kim Liên là vật trấn áp khí vận của Tây Phương Giáo, không thể lấy đi.”

Bạch Cẩm tiếc nuối nói: “Nghe nói trong tay sư thúc có một gốc Tiên Thiên Linh Căn gọi là Lục Căn Thanh Tịnh Trúc, vẫn mong sư thúc bỏ đi thức yêu thích.”

Chuẩn Đề Thánh Nhân vội vàng nói: “Sư điệt yêu dấu, tuy Lục Căn Thanh Tịnh Trúc này là Tiên Thiên Linh Cắn nhưng cũng không có tác dụng gì lớn, chỉ có tác dụng tĩnh tâm. Thực tế thì sư thúc cũng không lấy ra được, hay là như vậy đi! Ta đưa cho sư điệt một kiện pháp bảo do ta luyện chế, được không?”

Bạch Cẩm tha thiết chân thành nhìn Chuẩn Đề Thánh Nhân: “Ta không thiếu pháp bảo! Ta muốn Lục Căn Thanh Tịnh Trúc cũng không phải vì tác dụng lớn gì, chỉ là muốn trồng chút măng làm vào món mỹ thực hiếu kính sư bá và sư phụ mà thôi, vẫn mong sư thúc bỏ đi thứ yêu thích.”

Thái Thượng, Nguyên Thủy và Thông Thiên đều khẽ gật đầu, sinh lòng cảm khái. Sư điệt/ Đồ đệ thật hiếu thuận!

Tam Thanh nhìn về phía Nhị Thánh.

Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Sư đệ, lấy Lục Căn Thanh Tịnh Trúc ra đi!”

Thái Thượng cười nói: “Sư đệ đã có Lục Căn Thanh Tịnh Trúc không có tác dụng gì lớn, vậy cứ coi như đưa một món đồ chơi cho vãn bối đi!”

Chuẩn Đề đau lòng một trận, Tiên Thiên Linh Căn đó! Sao lại là đồ chơi được chứ? Nhưng lần này thực sự đuối lý, không còn cách nào khác.

Kim Phật to lớn duỗi tay ra, một cây trúc xanh tươi hiện lên trên lòng bàn tay. Hắn nhịn đau vung tay lên, Lục Căn Thanh Tịnh Trúc bay về phía Bạch Cảm rồi lơ lửng trước mặt hắn.

Bình Luận (0)
Comment