Trai biển cũng hết sức cường ngạnh nói: ‘Ta xem ngươi có thể đói đến bao lâu! Hôm nay ta không buông miệng ngươi ra, ngày mai cũng không buông miệng ngươi ra, ngươi sẽ bị chết đói ở trong này. Đến lúc đó trên bờ sẽ có một con cò chết.’
Hai con vật cứ như vậy mà giằng co nhau, ai cũng không chịu nhường nhịn, thật sự có ý muốn liều mạng đồng quy vu tận."
"Sư bá, ngài là người hiểu đệ tử nhất. Từ trước đến nay, đệ tử là người mặt từ thiện tâm, làm sao có thể nhẫn tâm nhìn chúng nó chém giết lẫn nhau, đồng quy vu tận như vậy? Thế là đệ tử tiến lên, dễ như trở bàn tay bắt lấy con trai cùng con cò, làm thành một món mỹ thực đưa cho sư bá ngài."
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười ha hả nói: "Bạch Cẩm, ngươi đây là có ý riêng!"
Bạch Cẩm ngạc nhiên nói: "Sư bá, ngài nói có ý riêng là sao ạ? Đệ tử ngu dốt, không hiểu ý tứ của sư bá ngài."
Nguyên Thủy cười lần hai, sau đó đổi đề tài: "Bạch Cẩm, hiện tại Thông Thiên hắn đang làm gì?"
Bạch Cẩm không chút do dự bán đứng sư phụ, nói: "Khởi bẩm sư bá, sư phụ ta đang chuẩn bị hai tòa đại trận. Một tòa đại trận gọi là Tru Tiên kiếm trận, một tòa đại trận gọi là Vạn Tiên Đại Trận. Người dự định dùng hai tòa đại trận này để nghênh chiến sư bá!"
Bạch Cẩm cười hì hì nói: "Sư bá, đệ tử phụng mệnh chấp chưởng Vạn Tiên Đại Trận, đến lúc đó xin sư bá thứ tội."
Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ gật đầu nói: "Ngươi cứ luôn toàn lực hành động là được."
Bạch Cẩm cung kính cúi đầu đáp lời: "Đa tạ sư bá khoan dung độ lượng!"
Hắn đứng lên cảm thán nói: "Nếu trong trận chiến này, Tiệt Giáo ta bị thua, sư phụ tất sẽ vạn phần thương tâm.
Từ trước đến nay sư phụ ta trọng tình trọng nghĩa, những đệ tử này đều là người phản đối ta nên mới thu thập vào. Một khi mất sạch, sư phụ tất sẽ khó mà tiếp nhận."
Nguyên Thủy thì thầm: "Trọng tình trọng nghĩa…"
Bạch Cẩm liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy! Sư phụ ta đặc biệt trọng cảm tình, trước mặt những đệ tử như chúng ta, người còn thường xuyên nhắc đến tình nghĩa Tam Thanh, dặn dò chúng ta tuy trong lượng kiếp sống chết có số, nhưng sau lượng kiếp Tam Thanh vẫn tình nghĩa như cũ.
Sư phụ ta từng nói: Huynh đệ đồng tâm, mọi việc đều thuận lợi.
Sư phụ ta còn nói: Quen biết khắp thiên hạ, tri tâm duy chỉ có hai người.
Sư phụ ta còn nói: Được chứng kiến Hồng Hoang phồn hoa, nhớ nhung một cọng cỏ ở Côn Luân."
Nguyên Thủy động dung nói: "Hắn thật sự nói như vậy sao?"
Bạch Cẩm gật đầu liên tục, vô cùng chân thành tha thiết nói: "Đệ tử lừa gạt ai cũng không dám lừa gạt sư bá!"
Sắc mặt Nguyên Thủy biến đổi mấy lần, hắn hừ một tiếng nói: "Tình nghĩa có thể nặng nhưng lại không thể vọng nhờ, nếu không thì cuối cùng hại người hại mình, lần này ắt sẽ khiến Tiệt Giáo sụp đổ."
Bạch Cẩm mừng rỡ nói: "Đệ tử cũng có cùng suy nghĩ với sư bá."
Hắn cảm thán nói: "Tiệt Giáo có thể sụp đổ trong tay sư bá, hẳn là sư phụ ta cũng sẽ không quá thương tâm!
Bằng vào kiêu ngạo của sư phụ ta, nếu Tiệt Giáo bị thánh nhân khác chơi xấu, tính cách của hắn tất nhiên sẽ đại biến. Thế nhưng nếu là hai vị sư bá thì lại khác, Tam Thanh vốn là một thể."
Nguyên Thủy khẽ gật đầu nói: "Ta sẽ đích thân kết thúc Tiệt Giáo."
Bạch Cẩm cúi đầu thật sâu mừng rỡ nói: "Đệ tử đa tạ sư bá!"
Nguyên Thủy Thiên Tôn khoát tay, vừa cười vừa nói: "Tốt, ngươi trở về đi! Sư bá ta tự có suy nghĩ."
"Vâng!" Bạch Cẩm đứng dậy cung kính chắp tay thi lễ, sau đó quay người bước nhanh rời đi. Làm việc tốt không lưu danh, ta cũng là Hồng Hoang sống **.
...
Bên trong Ngọc Hư Cung, Nguyên Thủy Thiên Tôn thì thầm nói: "Trai cò tranh chấp, Bạch Cẩm được lợi!"
Quay đầu nhìn về phía tây một chút, sau đó hắn khẽ lắc đầu, dù cho để phía tây được lợi, Tiệt Giáo cũng nhất định phải sụp đổ.
...
Từ khi Văn Trọng, Thân Công Báo ngã xuống, Ân Thươngliên tiếp đại bại, ngày hôm đó Tây Kỳ lại đại bại Ân Thươngđại quân lần nữa, đại quân tiến về phía Triều Ca.
Trước đại quân đột nhiên hiển hiện một đám mây, trên đám mây có ba nam một nữ, bốn tôn tiên nhân.
Tây Kỳ đại quân nhất thời dừng hành quân, các chiến tướng như Dương Tiễn, Na Tra và Vi Hộ vội vàng tiến lên, cảnh giác nhìn bốn người trên đầu mây, tất cả vũ khí pháp bảo đều xuất hiện trong tay.
Khương Tử Nha cưỡi Tứ Bất Tượng tiến lên, quát: "Người tới là ai? Vì sao ngăn cản đường đi của đại quân ta?"
Đa Bảo không đáp, ném trận đồ trong tay ra, trận đồ màu đen ở trên bầu trời nhanh chóng xoay tròn, phi tốc biến lớn, bao phủ vạn dặm thiên địa.
Đa Bảo Đạo Nhân đi vào trong đại trận, nói: "Chiến tranh kiếm thương, sao thoát tru tiên họa, tình ma ý ma, phản khởi vô danh hỏa. Hôm nay khổ sở, tử sinh tại ta. Ngọc Hư Cung gây tai họa, xuyên tâm bảo tỏa, quay đầu lại mới biết việc xưa ngoa. Gang tấc khởi phong ba. Lần này làm sao có thể trốn tránh. Tự dựa vào năng lực, sớm muộn gì cũng bị đánh bại!"
Đa Bảo ca xong đúng lúc tiến vào trong đại trận, quát: "Ba vị sư muội, mời nhập trận!" Tru Tiên Kiếm trong tay bay ra, treo cao phương Đông.
Vô Đương Thánh Mẫu bay ở hướng chính Nam, Lục Tiên Kiếm treo cao.
Kim Linh Thánh Mẫu bay ở hướng chính Bắc, Tuyệt Tiên Kiếm treo lên cao.
Quy Linh Thánh Mẫu bay ở hướng chính Tây, Hãm Tiên Kiếm treo lên cao.