Sau đó Bạch Cẩm lắc đầu bất đắc dĩ nói: "Cuối cùng chỉ là đáng tiếc bị Tây Giáo chiếm đoạt không ít đệ tử Tiệt Giáo, chặn lấy số mệnh Tiệt Giáo, tiện nghi cho Tây Giáo."
Thái Thượng vuốt râu nói: "Phật Giáo chặn lấy khí vận Tiệt Giáo, ta liền có biện pháp phân chia khí vận Phật Giáo, việc này ngươi không cần quản nhiều."
Trong lòng Bạch Cẩm khẽ động, chia khí vận Tây Giáo, sư bá nói chuyện hóa hồ thành Phật, mặt ngoài lại bất động thanh sắc, nịnh hót nói: "Sư bá tính kế vô song, một lượng kiếp này có thể phá diệt Tiệt Giáo, lượng kiếp tiếp theo là có thể phá diệt Phật Giáo."
Thái Thượng vuốt râu cười hai tiếng, vừa chuyển đề tài hỏi: "Bạch Cẩm, sư phụ ngươi như thế nào?"
Bạch Cẩm cung kính nói: "Giờ phút này sư phụ ta còn đang tức giận không thôi, tuy nhiên ta hiểu rõ hắn cũng chỉ là nhất thời tức giận mà thôi, còn xa mới đạt tới trình độ kết thù, ngày sau Tam Thanh vẫn là Tam Thanh."
Thái Thượng bất đắc dĩ nói: "Thông Thiên vẫn còn quá nhỏ tuổi, làm việc xúc động, không hề sắc sảo, về sau ngươi phải nhìn hắn nhiều hơn."
Bạch Cẩm bất đắc dĩ nói: "Sư bá, đệ tử cũng thật thà, không sắc sảo mà!"
"Có việc, có thể đến hỏi ta."
Bạch Cẩm mừng rỡ đáp: "Đa tạ sư bá."
Thái Thượng quay đầu nhìn về phía tây, trầm ngâm nói: "Bạch Cẩm, hiện tại Tiệt Giáo tan rã, khí vận tán loạn, đã không còn đại giáo khí vận che chở cho các ngươi tu hành, về sau ngươi tính toán như thế nào?"
"Sư bá, đại giáo khí vận ảnh hưởng lớn đối với chúng ta sao?"
Thái Thượng chậm rãi gật đầu nói: "Rất lớn! Đại giáo của Thánh Nhân gia trì thiên địa, vô luận tu hành hay là Ngộ Đạo đều sẽ làm ít công nhiều. Ngươi nghĩ vì sao Tiệt Giáo hội xuất hiện rất nhiều đệ tử cấp Chuẩn Thánh?"
“Chẳng lẽ không phải là thiên tư của bọn hắn tốt sao?”
"Bản thân bọn hắn là một mặt, đại giáo của Thánh Nhân che chở cũng là một phương diện khác, lúc trước khí vận Tiệt Giáo cường thịnh, vượt hết các chư giáo còn lại của hồng hoang, nhất chi độc tú! Vì vậy đệ tử ưu tú của Tiệt Giáo mới có thể hiện lên như giếng phun. Hiện tại Tây Giáo chặn lấy khí vận của Tiệt Giáo đã có cảnh tượng phồn vinh, ngày sau đệ tử Tây Giáo tu hành tất nhiên sẽ làm ít công nhiều, tự nhiên có thể hưng thịnh. Bạch Cẩm, các ngươi nên đi đâu đây?"
Trong lòng Bạch Cẩm dâng lên một cỗ cảm giác khẩn trương, thì ra còn có cách nói này, vội vàng nói: "Nhị sư bá muốn đệ tử đi Thiên Đình, đảm nhiệm vị trí Thiên Đế, ta cố ý để Triệu Công Minh, Khổng Tuyên bọn hắn đều gia nhập Thiên Đình."
Thái Thượng kinh ngạc nói: "Thiên Đế?"
"Nhị sư bá nói, Hạo Thiên Đại Đế tư tình quá đáng, không cách nào công bằng vận chuyển thiên địa, tính toán lập hạ Đông Tây Nam Bắc Tứ Đế, phân chia quyền hành Hạo Thiên."
Thái Thượng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Phân quyền chế hành, như thế rất tốt! Có lợi cho thiên địa."
"Sư bá, khí vận Thiên Đình đủ để che chở cho chúng ta tu hành sao?"
Thái Thượng gật gật đầu cười nói: "Thiên Đình nếu hưng thịnh thì có thể so với đại giáo của Thánh Nhân, đủ để che chở các ngươi tu hành."
Bạch Cẩm nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thoải mái hơn một chút.
Ánh mắt vừa chuyển, nhỏ giọng nói: "Đại sư bá, đệ tử nói nhỏ với người, người ngàn vạn lần đừng truyền ra ngoài nhé!"
"A! Ngươi muốn nói cái gì?" Thái Thượng Thánh Nhân hứng thú hỏi.
Bạch Cẩm quay đầu nhìn trái phải, nhỏ giọng nói: "Đệ tử cảm thấy Nguyên Thủy sư bá chính là lòng dạ hẹp hòi, hắn lập Tứ Ngự chính là để trả thù Hạo Thiên sư thúc vì trước đó đã đi tìm đạo tổ cáo trạng."
Thái Thượng gật đầu, thừa nhận nói: "Rất có thể!"
"Sư bá, người cũng cảm thấy như vậy?"
Thái Thượng nói: "Nguyên Thủy trọng lễ trọng tiết, Hạo Thiên quét da mặt hắn, hắn tự nhiên cũng muốn quay lại trả thù."
Bạch Cẩm bộ dạng sợ hãi, nói: "Ngày sau ta ngàn vạn lần không thể đắc tội Nguyên Thủy sư bá."
Thái Thượng cười ha ha nói: "Nếu ngươi đắc tội Nguyên Thủy, có thể đến tìm ta, ta làm chủ cho ngươi."
Bạch Cẩm mừng rỡ đáp: "Đa tạ Đại sư bá."
...
Sau khi Thánh Nhân đại chiến, n Thương không thể tổ chức đại quân hữu lực nữa, đại quân Tây Kỳ nhanh chóng tiến về phía Triều Ca, tuy rằng trong lúc đó cũng gặp phải một ít hoạn nạn nhưng tất cả đều bị đám người Dương Tiễn và Na Tra nỗ lực đưa đối thủ lên bảng.
...
Đại quân Tây Kỳ binh lâm Triều Ca, trong Triều Ca một mảnh tĩnh mịch, mỗi người đều tự nguy.
Đát Kỷ, Tỳ Bà và Trĩ Kê đi lên một tòa tháp cao, trường bào bay múa, phiêu phiêu dục tiên.
Tỳ Bà Tinh lo lắng nói: "Tỷ tỷ, môn nhân Xiển Giáo đang ở ngoài cửa thành, bọn hắn sẽ buông tha cho chúng ta sao?"
Trĩ Kê cũng trong lòng bất an nhìn Đát Kỷ.
Đát Kỷ bình tĩnh nói: "Chúng ta phụng mệnh Nữ Oa nương nương làm việc, bọn hắn không dám làm khó chúng ta, hơn nữa chúng ta dựa theo lời Thánh sứ chỉ mê hoặc Nhân Vương, cũng không có lạm sát vô tội đồ thán sinh linh, Thánh sứ sẽ bảo vệ chúng ta."
Trĩ Kê nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ, nghe nói Tiệt Giáo đã bại, bản thân Thánh sứ cũng khó bảo toàn, làm sao có thể bảo vệ chúng ta?"
Dưới lầu các bỗng vang lên thanh âm lo lắng của Trụ Vương Chu: "Ái phi! Ái phi! Ngươi đang ở đâu?"
Trụ Vương mặc long bào loạng choạng bước tới phía lầu các, bên cạnh nửa tên thái giám cũng không có. Trong hoàng cung, thái giám cũng hoảng sợ mà bỏ chạy hết, không chịu nổi một ngày.