Tất cả chư thần đều lần lượt rời đi.
Bạch Cẩm cũng đứng dậy đi về phía mấy người trong đại đội chấp pháp.
Hạo Thiên Thượng Đế lập tức nói: "Bạch Cẩm, xin dừng bước."
Bạch Cẩm dừng chân: "Triệu Công Minh, ngươi dẫn bọn hắn về Tam Quang Tiên Đảo trên Đông Hải trước đi."
Triệu Công Minh gật đầu rồi dẫn đám Vân Tiêu xoay người rời khỏi.
Bạch Cẩm, Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu cùng đi về phía Dao Trì Thánh Địa.
Bạch Cẩm áy náy nói: "Sư thúc, hôm nay đắc tội rồi."
Hạo Thiên cười ha hả: "Đắc tội gì chứ? Như thế lại là chuyện tốt!"
Dao Trì nhíu mày: "Nguyên Thủy sư huynh lập Tứ Ngự phân chia quyền hành của ngươi, sao có thể coi là chuyện tốt được?"
Hạo Thiên cười ha hả: "Nguyên Thủy sư huynh đưa Bạch Cẩm sư điệt tới, đây không phải chuyện tốt thì là gì? Có Bạch Cẩm sư điệt ở đây, chúng thần Thiên Đình sẽ được ổn định."
Lúc này, Dao Trì Kim Mẫu mới nở nụ cười: "Đúng vậy, quả thật phải đa tạ Nguyên Thủy sư huynh về điều này, trước kia ta mời sư điệt gia nhập Thiên Đình mà sư điệt còn từ chối đủ đường."
Hạo Thiên cười ha ha: "Như thế chứng tỏ Bạch Cẩm sư điệt vẫn có duyên với Thiên Đình chúng ta!"
"Ngày sau phải nhờ sư thúc quan tâm nhiều hơn rồi."
Hạo Thiên vui vẻ nói: "Tới Thiên Đình chính là tới nhà mình. Đi, cùng uống một chén với sư thúc ta."
"Đa tạ sư thúc."
"Ha ha! Không cần khách khí!"
Trên bàn rượu, Bạch Cẩm trả lại Hạo Thiên Kính rồi lại cảm tạ một phen, lần này nếu không phải Hạo Thiên sư thúc cho mượn Hạo Thiên Kính thì Phong Thần lượng kiếp thật sự rất khó mưu đồ.
Sau khi uống rượu ở Dao Trì xong, Bạch Cẩm lập tức hạ giới, trở lại Tam Quang Tiên Đảo trên Đông Hải.
Hiện tại khắp nơi trên Tam Quang Tiên Đảo đều cực kỳ ầm ĩ, Triệu Công Minh, Tam Tiêu, Kim Bằng, Khổng Tuyên, Thạch Cơ, Cô Lương, Vu Chi Kỳ, Long Cát và Tinh Vệ đều đã trở về, bọn hắn ngồi trên một cây nấm lớn nói chuyện trời đất, nghị luận vô cùng sôi nổi.
Một đạo quang mang bắn xuống, Bạch Cẩm bước ra từ trong quang mang.
Cả đám lập tức yên tĩnh lại, tất cả đều chắp tay thi lễ nói: "Bái kiến sư huynh!"
Bạch Cẩm cũng chắp tay đáp lễ: "Bái kiến chư vị sư đệ sư muội!"
Mọi người đứng dậy, tất cả đều nhìn về phía Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm nhìn quanh một lượt rồi cảm khái nói: "Thiên ý khó tránh! Cuối cùng Tiệt Giáo ta vẫn bại, cũng may các ngươi đều ở đây, về sau vẫn còn cơ hội để lập lại Tiệt Giáo."
Tất cả mọi người đều trở nên buồn bã, mặc dù bọn hắn đã an toàn độ kiếp nhờ mưu đồ của sư huynh nhưng hiện tại nhà đã không còn. Trước khi bị phong ấn, Vạn Tiên Triều Bái của Tiệt Giáo đã tái thế thành tiên, Tiệt Giáo cũng đã sụp đổ, biến hóa thật sự quá lớn.
Vân Tiêu lo lắng hỏi: "Sư huynh, sư tôn vẫn khỏe chứ?"
Những người còn lại đều nhìn về phía Bạch Cẩm, Tiệt Giáo sụp đổ, khí vận tan hết, làm sao sư tôn có kết quả tốt được?
"Sư phụ đang ở Hỗn Độn Vũ Dư Thiên, ngoại trừ tâm trạng không tốt thì những cái khác đều ổn, mỗi ngày người đều kêu gào muốn quyết đấu với Nhị sư bá."
Kim Bằng vô thức nói: "Ồ! Sư phụ không sao!"
Những người khác cũng đều yên lòng, sư tôn vẫn còn tâm trạng quyết đấu, xem ra cho dù là thân thể hay là tâm lý thì đều không có gì đáng ngại.
Khổng Tuyên hỏi: "Sư huynh, trước đó chúng ta phát hiện địa hình hiện tại của hồng hoang có sự thay đổi rất lớn, không biết nguyên nhân là gì?"
Mọi người đều nhìn về phía Bạch Cẩm.
"Năm tôn Thánh Nhân bao gồm Thái Thượng sư bá, Nguyên Thủy sư bá, sư phụ của chúng ta, Tiếp Dẫn Thánh Nhân và Chuẩn Đề Thánh Nhân đại chiến trong Tru Tiên Trận, cuối cùng Tru Tiên Trận bị phá, uy lực còn sót lại hủy diệt hồng hoang khiến sinh linh đồ thán, may nhờ có Đạo Tổ xuất hiện kịp mới bình ổn được lần hạo kiếp này và phân chia tam giới."
Đột nhiên mọi người trừng to mắt, bọn hắn không khỏi sợ hãi, Phong Thần lượng kiếp lại có thể biến đổi hồng hoang đến mức này sao? Dư ba của cuộc đại chiến giữa các Thánh Nhân suýt chút nữa đã làm hồng hoang sụp đổ, tình cảnh khi đó chắc chắn vô cùng hủy thiên diệt địa, thậm chí còn đáng sợ hơn cả Vu Yêu lượng kiếp.
Bọn hắn đều cảm thấy may mắn, may có sư huynh cứu giúp, nếu không dưới đại chiến như vậy, không ai có thể chắc chắn sẽ bảo toàn được bản thân.
Bạch Cẩm tiếp tục nói: "Về sau Tây Giáo hấp thu khí vận của Tiệt Giáo, trở thành Đại Thừa Phật Giáo, sau đó tách khỏi Huyền Môn ra ngoài tự lập, uy thế hiện tại vô cùng mạnh mẽ. Bây giờ khí vận của Tiệt Giáo đã tiêu tan, không thể che chở cho các ngươi được nữa, ta bảo các ngươi gia nhập Thiên Đình cũng vì muốn các ngươi mượn khí vận của Thiên Đình để tu hành, mặc dù Thiên Đình không phải đại giáo của Thánh Nhân ở hồng hoang nhưng lại là chính phái của tam giới, khí vận vô cùng thâm hậu, chỉ cần Thiên Đình hưng thịnh thì sẽ không thua kém các đại giáo của Thánh Nhân, các ngươi cũng có thêm đất dụng võ."
Triệu Công Minh cảm kích nói: "Đa tạ sư huynh mưu đồ giúp chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ ứng phó hết mình, sẽ không khiến sư huynh ngài mất mặt."
"Phần lớn chúng thần ở Thiên Đình đều là đệ tử của Tiệt Giáo ta, hẳn là các ngươi sẽ dễ dàng quản lý, cũng sẽ không có chỗ nào khó xử, cho dù có thì vẫn còn có ta ở đây!"