Trong Phong Thần lượng kiếp, Tử Dao đi báo thù cho Đại huynh của ta, ai dè bị phong ấn. Sau đó quả trứng này xảy ra dị động nên bị Chu Tước Thánh Tôn phát hiện ra. Chu Tước Thánh Tôn giận lắm nhưng vì e dè Phong Thần lượng kiếp nên đành nhẫn nhịn. Lúc trước ta và Đại huynh trở về Chu Tước Giới, vừa mới bước vào Chu Tước Giới Đại thì huynh của ta đã bị Chu Tước Thánh Tôn bắt lại, phong ấn tu vi rồi treo lên cột cờ, đu đưa theo gió. Ngay cả Chu Tước Thiên Nữ cầu xin cũng vô dụng."
Trong đầu mọi người bất giác xuất hiện một hình ảnh: Khổng Tuyên vốn tuấn mỹ kiêu ngạo ngày trước bị trói bằng dây thừng, treo ngược dưới cột cờ. Một cơn gió thổi qua, hắn đu đưa theo gió. Sao lại cảm thấy buồn cười thế nhỉ?
Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu không nhịn được bật cười thành tiếng. Long Cát và Cô Lương cũng cười sằng sặc, tiếp đó là Triệu Công Minh và Ô Vân Tiên, cuối cùng tất cả mọi người đều cười ngặt nghẽo.
"Ơ này, chư vị sư huynh sư tỷ, các ngươi đừng cười nữa! Mau nghĩ cách giúp ta xem phải làm thế nào để cứu Đại huynh ta từ Chu Tước Giới."
Bạch Cẩm cố nhịn cười mà nói: "Có gì khó đâu? Dứt khoát bảo Khổng Tuyên cầu thân là được mà."
Kim Bằng do dự, nói với vẻ hoài nghi: "Cứ thế thôi á?"
Bạch Cẩm nhíu mày: "Chẳng lẽ hắn không muốn chịu trách nhiệm?" Nếu Khổng Tuyên thật sự muốn làm một con chim khốn nạn thì đến lúc đó đừng trách mình chấp hành gia pháp.
Kim Bằng tỏ ý nghi ngờ: "Đơn giản vậy hả? Ta thấy Chu Tước Thánh Tôn giận lắm đấy, cứ như là muốn ăn tươi nuốt sống Đại huynh của ta."
Bạch Cẩm bực bội mắng: "Đáng đời hắn! Hài tử đã ra đời rồi mà vẫn chẳng bày tỏ gì hết. Chu Tước Thánh Tôn vẫn tốt tính chán, nếu gặp phải ta thì hắn đã no đòn là cái chắc."
Triệu Công Minh cũng thắc mắc: "Sư huynh, Chu Tước Thánh Tôn đã treo ngược Đại huynh lên rồi, e là chỉ cầu thân thôi cũng không được! Hay là chúng ta nghĩ cách cứu Khổng Tuyên ra trước, chờ đến khi Chu Tước Thánh Tôn bớt giận rồi hẵng tới cầu hôn."
"Một đám cẩu độc thân như các ngươi thì biết cái gì? Kim Bằng cứ làm theo lời ta, bảo Khổng Tuyên đi chuẩn bị một lễ vật trân quý, sau đó quỳ một chân trước mặt Tử Dao cầu hôn!"
Đám người Triệu Công Minh, Ô Vân Tiên sa sầm sắc mặt, mặc dù bọn hắn không biết cẩu độc thân là gì nhưng có cảm giác bị xúc phạm, cõi lòng xót xa.
Kim Bằng vẫn nghi ngờ: "Làm vậy có ổn không đó?"
"Tin ta tuyệt đối không sai, mau đi đi!"
"Được! Ta sẽ bảo Đại huynh thử xem sao!" Kim Bằng hóa thành một đạo kim quang lao ra khỏi Điểu Sào Thần Cung.
Bạch Cẩm nở nụ cười: "Chư vị sư đệ sư muội đừng đứng nữa, ngồi xuống chờ chốc lát đi!"
Đám Triệu Công Minh tự tìm chỗ ngồi xuống, nét mặt hớn hở, vẫn còn chìm đắm trong tin tức sốt dẻo.
Bạch Cẩm dặn dò: "Long Cát, Tinh Vệ dâng trà."
Long Cát và Tinh Vệ đi vào trong đại điện, chốc lát sau mỗi người bưng ấm trà và tách trà ra ngoài. Long Cát đặt trước mặt mỗi người một tách trà, sau đó Tinh Vệ rót trà.
Họ đến trước mặt ai, người ấy đều nâng tách trà lên và gật đầu cười khẽ.
Sau khi rót trà xong, Long Cát và Tinh Vệ cũng tìm chỗ ngồi xuống.
Mọi người vừa thưởng thức trà vừa tán gẫu về đề tài Khổng Tuyên, Tử Dao và hài tử tương lai của bọ là Khổng Tước công chúa trong không khí vui vẻ hòa thuận.
Sau một lúc lâu, hai đạo lưu quang bay vụt tới rồi tiến vào trong Điểu Sào Đạo Cung, hóa thành Kim Bằng và Khổng Tuyên.
Kim Bằng cười sang sảng: "Sư huynh, ngài nói rất đúng! Đại huynh của ta vừa cầu thân, Chu Tước Thánh Tôn thả hắn ra thật kìa."
Khổng Tuyên hơi đỏ mặt, lúng túng cất lời: "Khiến chư vị sư huynh sư tỷ chê cười rồi."
Vân Tiêu vừa cười vừa nói: "Đại sư huynh nói đây là chuyện vui."
Đám người Triệu Công Minh, Ô Vân Tiên đều cười ha ha: "Đúng thế, là chuyện vui mà!"
"Trong khi Tiệt Giáo điêu tàn mà vẫn có thể thêm người mới, đúng là chuyện vui."
Bạch Cẩm mỉm cười hỏi: "Khổng Tuyên, khi nào thì các ngươi tổ chức đại hôn?"
"Vẫn chưa định ngày."
Bạch Cẩm nghi hoặc: "Lẽ nào ngươi định trì hoãn mãi?"
Khổng Tuyên gật đầu theo bản năng rồi lại vội vàng lắc đầu, hoảng hốt giải thích: "Sư huynh minh giám, ta định kết phu thê với Tử Dao nhưng bởi vì mẫu thân ta mất sớm, gia đạo sa sút, cũng không có trưởng bối nên mới hơi khó khăn."
Kim Bằng gật đầu lia lịa: "Sư huynh, Tử Dao là Chu Tước Thiên Nữ, có quan hệ với Tứ Tượng Thánh Thú, chắc chắn là đại hôn là sẽ rất rầm rộ. Thế nhưng chúng ta chỉ có hai huynh đệ, đến lúc đó..."
Bạch Cẩm đột ngột xen lời: "Các ngươi lo rằng sẽ bị Chu Tước Giới lấn át thể diện, hai người các ngươi quá neo đơn."
Kim Bằng gật đầu như giã tỏi, đồng thời nhìn Bạch Cẩm bằng ánh mắt chờ mong: "Vì vậy chúng ta muốn mời chư vị sư huynh, sư đệ, sư tỷ đến Chu Tước Giới tham dự đại hôn của Đại huynh, mong sư huynh đồng ý."
Bạch Cẩm cười ha hả: "Được chứ! Cho dù ngươi không mời thì chúng ta cũng nhất định sẽ đến."
Triệu Công Minh cũng gật đầu nói: "Đại sư huynh nói đúng!"
Kim Bằng chắp tay thi lễ, mừng rỡ reo lên: "Cảm ơn sư huynh!"
Khổng Tuyên cũng ôm quyền thi lễ, trịnh trọng khom người bái lạy: "Cảm ơn sư huynh!"