Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 575 - Chương 575: Tiếp Tục Thuyết Phục Di Lặc

Chương 575: Tiếp tục thuyết phục Di Lặc

Toàn thể tiên thần cùng quay về phía chủ vị thi lễ, âm thanh to lớn vang vọng khắp Dao Trì: "Tạ ơn bệ hạ!"

Hạo Thiên Thượng Đế vừa chắp tay thi lễ vừa nói: "Mời chư vị thưởng yến."

Một nhóm tiên tử, tiên nga, mỹ cơ, mao nữ nhẹ nhàng bay lên, tay áo tung bay, xoay người nhảy múa trên quảng trường ở trung tâm yến hội.

Chúng tiên ngồi kín yến hội, ai nấy đều khen tấm tắc, ăn uống linh đình.

Sau rượu và thức ăn là Bàn Đào được mang lên.

Vàng vàng đỏ đỏ ngát hương bay, hấp dẫn muôn đời thứ quả này.

Giống lạ Vũ Lăng đâu sánh được, quả tiên Thiên phủ chính loài đây.

Mỡ màng vân tía nhân gian hiếm, hạt nhỏ vị thanh quý bấy nay.

Có phúc được ăn, ôi tuyệt diệu! Sống lâu muôn tuổi chẳng ai tày.

Sau khi ăn Bàn Đào, chúng tiên thần sôi nổi đứng dậy, tụm năm tụm ba trò chuyện, thưởng thức phong cảnh Dao Trì.

Trong một hoa viên, Di Lặc đang ngắm một mảnh hoa hướng dương.

Bạch Cẩm thong dong đi tới rồi mỉm cười lên tiếng: "Di Lặc, sao ngươi không chung vui cùng tiên thần bên ngoài mà lại ở đây ngắm hoa một mình?"

Di Lặc xoay người nhìn Bạch Cẩm, sao hắn lại tới đây? Trong lòng thầm nhấc lên cảnh giác, hắn khẽ mỉm cười: "Ta không thích ầm ĩ nên tránh ở đây cho yên tĩnh. Chẳng phải Đế Quân cũng đến đấy ư?"

Bạch Cẩm cười khẽ: "Ta cố ý đến tìm ngươi."

Di Lặc kinh ngạc hỏi: "Tìm ta ư?" Hắn cực kỳ cảnh giác, nụ cười cũng gượng gạo thấy rõ. Nếu vị Câu Trần Đại Đế này đổ dồn thù hận của Tiệt Giáo lên người mình thì phiền to.

Di Lặc vội vàng giải thích: "Đế Quân, trong lượng kiếp mọi chuyện đều thân bất do kỷ, nếu ta có chỗ đắc tội thì mong Đế Quân thứ lỗi!"

Bạch Cẩm thở dài cảm khái: "Phật Đà nói gì thế? Thắng bại do trời định, Tiệt Giáo không có chí bảo trấn áp khí vận nên phải chịu kiếp này.

Phật Giáo các ngươi có thể hưng thịnh, ta cũng vui thay các ngươi."

Di Lặc khẽ gật đầu: "Đế Quân có thể nghĩ thoáng như thế thật đáng mừng. Theo ta biết thì Phật Giáo đã thoát ly huyền môn, đệ tử Xiển Giáo và Nhân Giáo đều coi Phật Giáo là kẻ thù. Haizz..."

Bạch Cẩm nở nụ cười chân thành, thành khẩn nói: "Đây chính là chỗ khác biệt giữa Tiệt Giáo chúng ta và bọn hắn. Tiệt Giáo ta chủ trương hữu giáo vô loại, bác ái chúng sinh. Phật Giáo cũng thế mà huyền môn cũng vậy, đều là đại giáo chốn hồng hoang. Chúng ta phải vứt bỏ quan niệm hạn hẹp một môn một giáo, xuất phát từ đại cục và cả hồng hoang mà phát triển hồng hoang dựa theo nguyên tắc bốn 'cái lợi'."

Di Lặc bất giác gật đầu, Đại Đế nói rất đúng! Đệ tử Xiển Giáo và đệ tử Nhân

Giáo phải nhìn xem, đây mới là trách nhiệm cần có ở đệ tử của Thánh Nhân, đây mới là hoài bão của người làm Đế Quân.

Di Lặc lại hỏi: "Đại Đế, bốn 'cái lợi' là gì?"

Bạch Cẩm gật đầu, vui mừng nói: "Rất tốt, ngươi có thể hỏi ra vấn đề này chứng tỏ ngươi đã có giác ngộ. Bốn 'cái lợi' nghĩa là… Tuy Tiệt Giáo đã hạ màn nhưng cũng để lại hạt giống giúp hồng hoang phồn vinh. Hơn nữa Phật Giáo ra mặt sẽ mang lại bầu không khí mới cho hồng hoang. Một cành hoa nở không làm nên mùa xuân, trăm hoa đua nở xuân đầy vườn. Từng đạo thống đua nhau ra mặt, dẫn dắt trào lưu mới có thể dẫn dắt hồng hoang trở nên cường đại! Di Lặc, ngươi nói xem có phải đạo lý này không?"

Di Lặc kính nể: "Đại Đế lòng dạ bao la, Xiển Giáo và Nhân Giáo đều không sánh bằng!"

Bạch Cẩm cảm khái: "Di Lặc à, sau này Phật Giáo chắc chắn sẽ là đại giáo đứng đầu hồng hoang, ngươi phải lãnh đạo thật tốt, đừng để Phật Giáo dẫm vào vết xe đổ của Tiệt Giáo."

Di Lặc ngạc nhiên hỏi: "Đại Đế, ngài nói vậy là có ý gì?"

Bạch Cẩm nghi hoặc: "Lẽ nào ngươi không biết Thánh Nhân đã rời khỏi hồng hoang?"

"Đương nhiên là ta biết."

"Thánh Nhân rời khỏi hồng hoang, không phải lượng kiếp thì không được ra vào, tất nhiên cũng không thể tiếp tục chấp chưởng đại giáo. Đạo thống của Nhân Giáo sẽ do Huyền Đô đại pháp sư chấp chưởng, đạo thống của Xiển Giáo sẽ do Quảng Thành Tử chấp chưởng, mà đạo thống của Phật Giáo cũng nhất định sẽ được truyền lại, và ngươi chắc chắn là người thích hợp nhất."

Sắc mặt Di Lặc thoáng thay đổi, đạo thống của Phật Giáo sắp được truyền lại ư? Trong lòng bùng lên một ngọn lửa nóng hừng hực, hắn vội vàng chắp tay thi lễ và nói: "Mong sư huynh chỉ rõ!"

"Ngươi hãy nghe sư huynh phân tích cho ngươi một lượt."

"Đạo thống của Phật Giáo chắc chắn sẽ nảy sinh trong mấy đệ tử của Thánh Nhân các ngươi, khẳng định là sẽ không xem nhẹ sự ưu tú của các ngươi, để một người ngoài truyền thừa đạo thống của Phật Giáo. Làm vậy chẳng phải sẽ khiến các ngươi đau lòng sao?"

Di Lặc bất giác gật đầu, vô cùng tán thành câu nói của Bạch Cẩm. Chúng ta vào sinh ra tử vì Phật Giáo, sao Phật Tổ có thể truyền lại cho người ngoài?

Bạch Cẩm nói tiếp: "Trong số các đệ tử của Thánh Nhân chỉ có mấy người nổi bật nhất là Di Lặc ngươi, Dược Sư, Lục Áp, Đại Thế Chí và Địa Tạng. Ngươi có lòng tin tranh đoạt với bọn hắn không?"

Di Lặc tiếp tục gật đầu. Nếu chỉ có mấy người này thì mình vẫn tự tin.

“Truyền thừa đạo thống là chuyện quan trọng, không xét theo thứ tự nhập môn trước sau mà lựa chọn dựa theo bản lĩnh. Xét từ điểm này thì ngươi chắc chắn là người thích hợp nhất. Nghe nói ngươi là người lương thiện, được đông đảo Phật Đà Bồ Tát trong Phật Giáo ủng hộ. Hơn nữa trong Phong Thần Chiến, Phật Giáo xem ngươi là người dẫn đầu, ngươi đã là Đại sư huynh của Phật Giáo. Từ đó có thể thấy hai vị Thánh Nhân cũng có ý để ngươi chấp chưởng Phật Giáo."

Bình Luận (0)
Comment