Dao Trì nhíu mày nói: Chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn Ma Giới càng ngày càng mạnh, mà chúng ta không thể làm được gì sao?”
Hạo Thiên chần chừ một chút, sau đó lắc đầu nói: “Tạm thời không có biện pháp, giờ phải nhìn xem Bạch Cẩm sư điệt. Nếu Thánh Nhân sư huynh xuất thủ, tất nhiên có thể dễ dàng giải quyết mọi việc.”
…
Bạch Cẩm xuyên qua hỗn độn đi thẳng vào Vũ Dư Thiên, tiếp tục xuyên qua thiên địa bình chướng tiến vào phiến thiên địa bên trong.
Bạch Cẩm chầm chậm tiến vào trong Bích Du Cung, vội vã kêu lên: “Sư phụ, sư phụ! Không hay rồi!”
Tại chủ vị trong Bích Du Cung, thân ảnh Thông Thiên giáo chủ hiển hiện lên, nhíu mày nói: “Đã thành Thiên Đế rồi, sao vẫn cứ nôn nóng như vậy?”
Bạch Cẩm lập tức dừng bước, chắp tay cúi đầu nói: “Đệ tử bái kiến sư phụ!”
Thông Thiên giáo chủ hài lòng gật gật đầu, nói: “Vậy mới có chút dáng vẻ chứ, đứng lên đi!”
Bạch Cẩm đứng dậy, vội vàng nói: “Sư phụ, hạ giới xảy ra chuyện, một số lượng lớn thiên ma xuất hiện, nhiều tu sĩ bị dẫn vào Ma đạo, toàn bộ hồng hoang đang lâm vào hỗn loạn.”
Thông Thiên giáo chủ ung dung nói: “Đây là một cuộc đánh cược, Ma đạo thắng thì Ma Giáo đại hưng, Tiên đạo thắng thì Ma đạo ẩn nấp.”
“Sư phụ, bây giờ là Tiên đạo thắng hay là Ma đạo thắng?”
“Vừa mới bắt đầu, vẫn còn sớm đấy!”
“Sư phụ, bây giờ vừa mới bắt đầu mà hồng hoang đã bị Thiên Ma Kiếp làm cho đại loạn, vẫn mong sư phụ ban thưởng pháp môn khắc chế Thiên Ma Kiếp.”
Thông Thiên giáo chủ liếc mắt một cái, Thiên Ma Kiếp là Thiên đạo đáp ứng, sao ta biết được phải làm gì bây giờ? Ta cảm thấy ngươi đang làm khó vi sư!
Bạch Cẩm trợn tròn mắt nhìn Thông Thiên giáo chủ. Sư phụ, người là Thánh Nhân đó, nhất định có biện pháp, mong sư phụ ban thưởng biện pháp.
Thông Thiên giáo chủ tằng hắng một cái, sau đó uy nghiêm nói: “Bạch Cẩm, ngươi đường đường là Thiên Đế, chỉ gặp chút chuyện nhỏ này đã không biết phải làm sao, thật khiến vi sư thất vọng.”
“Đa tạ sư phụ dạy bảo, sau này đệ tử sẽ ổn trọng hơn. Sư phụ, nếu là việc nhỏ thì người xem…”
Thông Thiên giáo chủ cắt ngang nói: “Sau này gặp phải loại chuyện nhỏ này ngươi trực tiếp đi tìm Thái Thượng là được, không cần đến đây làm phiền ta.”
Bạch Cẩm nghẹn lời, bất đắc dĩ đáp: “Vâng!” Hắn cũng nhìn ra rồi, việc nhỏ gì chứ? Rõ ràng là sư phụ không có biện pháp nào cả.
Ngữ khí Thông Thiên hơi hòa hoãn lại, nói: “Bạch Cẩm, về sau chớ có đặt quá nhiều tinh lực vào những loại chuyện vặt vãnh này, phải làm chính sự nhiều hơn.”
Bạch Cẩm không nhịn được hỏi: “Sư phụ, như thế nào là chính sự?”
“Đương nhiên là thu đồ đệ.” Thông Thiên giáo chủ mặt mày hớn hở, tinh thần phấn chấn.
“Sư phụ, đệ tử đã có đồ đệ.”
Thông Thiên giáo chủ không vui nói: “Mấy con gà con mèo này cũng coi là đồ đệ à?”
Hắn thấm thía nói: “Bạch Cẩm, yêu cầu của vi sư đối với ngươi cũng không cao, tìm cho vi sư hai ba ngàn đồ tôn là được. Ngươi không có thời gian dạy bảo cũng không sao cả, vi sư tự mình ra tay giúp ngươi điều giáo.”
“Không bàn nữa!” Bạch Cẩm đứng dậy chạy ra bên ngoài. Giáo phá rồi thì người cứ ngồi ở Bích Du Cung hưởng thanh phúc đi!
Thông Thiên giáo chủ ở trong đại điện cảm thấy khó thở. Tên đệ tử bất hiếu này! Không thu đệ tử, vậy bao giờ một mạch đạo thống Thượng Thanh mới có thể phục hưng chứ!
…
Bạch Cẩm xông ra khỏi Vũ Dư Thiên, chuyển hướng đi Đại Xích Thiên, trực tiếp tiến vào bên trong Đại Xích Thiên.
Bên trong Bát Cảnh Cung, Thái Thượng ngồi ngay ngắn trong Luyện Đan Điện, trong tay cầm một cây quạt ba tiêu chậm rãi phe phẩy, trông giống như một lão đầu bình thường vậy.
Bạch Cẩm đi vào Luyện Đan Điện, chắp tay thi lễ nói: “Đệ tử bái kiến sư bá bá!”
Thái Thượng mỉm cười nói: “Đến đây, quạt lửa cho ta.”
“Vâng!” Bạch Cẩm tiến lên nhận lấy quạt ba tiêu, sau đó ngồi xếp bằng trên bồ đoàn chậm rãi quạt lửa, ngọn lửa trong lò luyện đan cháy hừng hực.
Bạch Cẩm ngẩng đầu liếc Thái Thượng một cái, sau đó nói: “Sư bá, bây giờ thiên ma đang hoành hành khắp hồng hoang, khắp thiên địa hỗn loạn tưng bừng, sát phạt khắp nơi.”
Thái Thượng khẽ gật đầu nói: “Ta biết rồi!”
“Sư bá, bây giờ tất cả thần linh trên Thiên Đình đều đã hạ giới trừ ma.”
“Ta cũng đã biết!”
“Sư bá, giết chóc cũng chỉ trị ngọn chứ không trị được gốc, không thể diệt trừ tận gốc đám thiên ma náo loạn.”
“Ta đã biết!”
Bạch Cẩm lặng im nhìn Thái Thượng. Sư bá à, người có thể luôn nói câu này được không? Cảm giác như lão nhân gia người đang Phật hóa vậy.
Thái Thượng cũng hơi ngại, giải thích: “Mối họa thiên ma, Thánh Nhân chúng ta cũng vô cùng lo lắng nhưng Thiên Ma Kiếp này đã được Thiên đạo tán thành, chúng ta cũng không có cách gì.”
“Chẳng lẽ cứ để Ma Giới không ngừng lớn mạnh, hồng hoang suy yếu đi sao?”
Thái Thượng ung dung nói: “Một số lượng lớn tu sĩ trên hồng hoang đã bị thiên ma xâm lấn, nhờ vậy mới biết được tính cách của tu sĩ hồng hoang rất kém. Chúng ta dự định hạ phàm truyền đạo, quảng bá đạo thống, lấy kinh văn tư tưởng tịnh hóa chúng sinh chi tâm, lòng có đại đạo ắt không sợ thiên ma.”
Bạch Cẩm nhất thời liền vô thức nghĩ đến trăm nhà đua bách gia tranh minh, bách gia truyền đạo. Chẳng lẽ chính là vì đối kháng thiên ma sao?
“Sư bá, truyền đạo mở mang dân trí, như vậy hiệu quả rất chậm!”