Thái Thượng thấm thía nói: “Đây cũng là phương pháp hữu hiệu nhất, lòng có đại đạo thì mới có thể xưng là tiên thần, nếu không thì cho dù có mạnh hơn nữa cũng chỉ là một tu sĩ mà thôi.”
“Bạch Cẩm, ngươi nên biết rằng Thiên Ma Kiếp tồn tại là điều cần thiết cho hồng hoang, nếu không thì sẽ không đạt được sự tương trợ của Thiên đạo. Đừng nghĩ đến việc đối kháng Thiên Ma Kiếp, mà phải nghĩ xem nên thuận theo nó như thế nào.”
“Đa tạ sư bá dạy bảo, đệ tử đã hiểu. Sư bá, ý của người là dùng Thiên Ma Kiếp để ma luyện tiên thần hồng hoang sao? Để bọn hắn thích ứng với sự tồn tại của Thiên Ma Kiếp, tăng lên tố chất đạo đức của bản thân?”
Thái Thượng khẽ gật đầu nói: “Chính là như vậy!”
“Sư bá, có phải hiện tại cường độ Thiên Ma Kiếp có hơi nghiêm trọng rồi không? Cứ tiếp tục như vậy, cứ mười tiên thần hồng hoang thì chỉ còn một mà thôi.”
“Muốn giảm cường độ Thiên Ma Kiếp xuống không khó nhưng đó là việc mà cần chính các ngươi mưu đồ.”
“Sư bá, Thánh Nhân đều không quan tâm sao?”
“Đây là khảo nghiệm đầu tiên của Thiên Đình, cũng là nhân quả của Hạo Thiên, Thánh Nhân chúng ta sẽ không nhúng tay vào.”
“Vâng, đệ tử đã hiểu.”
Bạch Cẩm đổi đều tài, cười trừ nói: “Sư bá, trong Phong Thần Chiến Tiệt Giáo ta đã thua, Đa Bảo sư huynh và Vô Đương sư tỷ bị người bắt đi. Bây giờ nhiều ngày rồi không gặp khiến sư phụ ta rất nhớ thương. Người xem xem có thể tạm thời thả Vô Đương sư tỷ về được không? Còn Đa Bảo sư huynh thì tùy ý người xử trí!”
“Không được! Bọn tay ta còn có tác dụng lớn!”
“Sư bá, tác dựng lớn thì cứ dùng Đa Bảo sư huynh đi! Đa Bảo sư huynh cũng được lắm đó, da dày thịt béo, lấy một cân hai.”
Thái Thượng bật cười nói: “Việc của bọn hắn ta ắt tự an bài, ngươi đừng có hỏi nhiều.”
“Sư bá, người không phải là muốn đưa bọn hắn đi Phật Giáo chứ?” Bạch Cẩm thử thăm dò.
Thái Thượng quay đầu nhìn về phía Bạch Cẩm, khẽ nhíu mày nói: “Ngươi từ đâu biết được tin tức này?”
“Khởi bẩm sư bá, đây là do đệ tử căn cứ vào tình ý của Tam Thanh mà duy đoán thôi. Phật Giáo nuốt mất khí vận Tiệt Giáo tâ, trộm đi đệ tử Xiển Giáo, người đứng đầu Tam Thanh, sao có thể ngồi yên không quản được? Tất nhiên phải thi triển thủ đoạn. Môn nhân của Nhân Giáo người thưa thớt, bây giờ lại giữ lấy Đa Bảo sư huynh và Vô Đương sư tỷ không chịu thả về. Đệ tử liền to gan suy đoán, người định dùng đến Đa Bảo sư huynh và Vô Đương sư tỷ.”
Thái Thượng khẽ gật đầu, mỉm cười nói: “Ngươi vậy mà cũng có thể nghĩ tới những điều này.”
Bạch Cẩm liên mồm nói: “Sư bá, người đang xem thường ta đấy à? Những năm này đệ tử đã tiến bộ rất nhiều rồi.”
“Phật Giáo thiếu một tôn vị Phật Mẫu Bồ Tát, Vô Đương có thể đảm nhiệm.”
Bạch Cẩm sững sờ, Phật Mẫu Bồ Tát từ Khổng Tuyên biến thành Vô Đương thánh mẫu? Hắn vội vàng nói: “Sư bá, từ lúc đệ tử nhập môn đến nay đã được Vô Đương sư tỷ chiếu cố rất nhiều. Đối với đệ tử mà nói, sư tỷ giống như tỷ tỷ ruột vậy, vẫn mong sư bá giơ cao đánh khẽ.”
“Không!”
“Sư bá, người bắt nạt một nữ tử yếu ớt, nếu bị truyền đi sẽ ảnh hưởng xấu đên thanh danh!”
“Không quan tâm!”
“Sư bá, sư phụ ta sẽ tức giận.”
“Hắn tức giận? Vậy cơn tức của ta thì sao?”
“Sư bá, Ngô sư gia có lời, vạn sự vạn vật đều có hy vọng sống.”
Thái Thượng tùy tiện phất tay: “Grao!” Bên ngoài vang lên tiếng rít gào.
Bạch Cẩm quay đầu nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một đầu kỳ lân phóng ra ngoài, trong miệng còn treo một chùm quang cầu xông ra Đại Xích Thiên.
Bên trong Luyện Đan Điện xuất hiện một màn ảnh, trên màn hình là một đầu hắc kỳ lân lao xuống từ trên không trung. ‘Ầm’ một tiếng rơi xuống một dãy núi, hóa thành một ngọn núi.
Thái Thượng mỉm cười nói: “Núi này chính là Linh Bảo Kỳ Lân Ấn biến thành, Vô Đương bị trấn áp ngay dưới Kỳ Lân Nhai. Đây cũng chính là chút hy vọng sống ta đưa cho ngươi, nếu ngươi có năng lực cứu nàng ra, vậy ta sẽ không quản việc Vô Đương nữa.”
Bạch Cẩm mừng rỡ nói: “Việc này đơn giản! Đa tạ sư bá.”
Thái Thượng liếc Bạch Cẩm một cái, nói: “Đừng tưởng rằng ta không biết tính toán của ngươi. Nếu dám mượn Thánh Nhân chi bảo pháp vỡ Kỳ Lân Áp, ta liền ném ngươi vào Phật Giáo làm Phật Mẫu Bồ Tát!”
“Khụ khụ!” Bạch Cẩm liên tục ho khan hai tiếng, ủy khuất nói: “Sư bá, người như vậy không phải là đang làm khó ta sao?”
Thái Thượng mỉm cười nói: “Không phải ngươi cầu một chút hy vọng sống sao? Sư bá ta liền cho người một chút hy vọng sống, chỉ cần ngươi có thể phá cái Kỳ Lân áp này, ta sẽ không làm khó Vô Đương nữa.”
“Sư bá, người giáng trấn áp, sao đệ tử phá được chớ chứ?”
Thái Thượng mỉm cười cổ vũ nói: “Ngươi phải tin tưởng thực lực của bản thân, nhất định có thể làm được. Điều này gọi là tin tưởng lực lượng, năng lực của ngươi vượt qua sự tưởng tượng của ngươi.”
“Sư bá, loại lời nói 'canh gà’ như vậy người vẫn nên nói với Nhị sư bá và sư phụ ta đi!”
Thái Thượng hứng thú hỏi: “Như thế nào là lời nói canh gà?”
“Chính là nhiều dinh dưỡng, sau khi nghe xong tinh thần phấn chấn, ý chí chiến đầu sục sôi!”
Thái Thượng vuốt râu cười nói: “Nếu vậy thì ta lại rất am hiểu những lời nói canh gà. Bạch Cẩm, có thời gian thì thường xuyên đến Đại Xích Thiên, sư bá cho ngươi nghe nhiều lời nói canh gà một chút.”