Nhiên Đăng kinh hô một tiếng: “Không tốt rồi!”
Đột nhiên Di lặc bật cười, cảm thán nói: “Phật Tổ muốn thừa dịp Thiên Ma Kiếp mà hưng khởi, thế nhưng lại xem thường uy lực của Thiên Ma Kiếp. Bây giờ tiên thần hội tụ, thiên ma theo sát mà đến, chẳng những không khiến phương Tây đại hưng mà Tiên Ma Chiến lại làm đảo loạn cả phương Tây. Đây không phải là một ý kiến sáng suốt mà!”
Đại Thế Chí lắc đầu thở dài nói: “Ài, Phật Tổ thất sách rồi! Tiên Ma đại chiến khiến sơn hà vỡ vụn, địa mạch đứt gãy, tổn thất trực tiếp đến căn cơ của Phật Giáo ta. Nhân quả này ai đến hoàn trả chứ?”
Dược Sư cũng bất đắc dĩ nói: “Nếu khiến Phật Giáo hưng thịnh đơn giản như vậy thì Phật Giáo đã đại hưng từ sớm rồi.”
Ba người lắc đầu, một mặt bất đắc dĩ mà biến mất trong Phật quang.
Đám người Nhiên Đăng, Quan Thế Âm và Đại Thế Chí đều mang sắc mặt cực kỳ khó coi.
Quan Thế Âm nhìn về phía chủ vị nói: “Phật Tổ!”
Thanh âm thật lớn của Nhiên Đăng vang lên: “La ta đã xem thường Thiên Ma Kiếp, thậm chí ngay cả thiên la địa võng đại trận cũng không thể ngăn cản. Quan Thế Âm, Văn Thù, Phổ Hiền, các ngươi suất lĩnh ba trăm Phật Đà tiến đến diệt Ma giương Phật!”
Quan Thế Âm, Văn Thù và Phổ Hiền cùng nhau chắp tay trước ngực, cúi đầu đáp: “Vâng!” Bọn hắn chân đạp Kim Liên, tung bay ra bên ngoài.
Ngay vào lúc tam giới đều lâm vào thời điểm khủng hoảng, Bạch Cẩm cũng đi ra từ bên trong Điểu Sào, trong lòng đã có một vài dự định.
Hắn vừa ra khỏi Điểu Sào liền gặp được Thái Bạch Kim Tiên đang tiến đến mời người.
Thái Bạch Kim Tinh vội vàng chắp tay nói: “Đế Quân, bệ hạ cho mời!”
“Ngươi tới đúng lúc lắm, vừa hay ta cũng có chuyện đến tìm bệ hạ. Bệ hạ ở đâu?”
“Bệ hạ ở Tử Ngưng Điện!”
Thân ảnh Bạch Cẩm lóe lên một cái rồi biến mất, một khắc sau xuất hiện ở bên ngoài Tử Ngưng Điện, hắn cất bước đi vào bên trong.
Bên trong Tử Ngưng Điện, Hạo Thiên Thượng Đế đang ngồi ở chủ vị nhíu mày trầm tư. Rốt cuộc nên ứng đối với Thiên Ma Kiếp như thế nào đây?
Cộp cộp cộp! Một tràng tiếng bước chân truyền tới.
Hạo Thiên vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Bạch Cẩm, hắn lập tức đứng dậy chờ mong nói: “Bạch Cẩm, Thánh Nhân nói thế nào?”
Bạch Cẩm đi vào đại điện, chắp tay thi lễ nói: “Bệ hạ, ta đã đến bái kiến sư tôn và Đại sư bá. Sư tôn ta nói việc nhỏ như vậy đừng đến làm phiền người. Đại sư bá thì nói, tu sĩ cường đại trên hồng hoang hãy xuống hạ giới truyền đại, lấy tư tưởng thánh hiền để đề cao đạo đức của chúng sinh hồng hoang.”
Hạo Thiên khẽ nhíu mày nói: “Truyền đạo quả thực là một kế lâu dài nhưng lại không thể giải quyết khốn cảnh ngay lúc này.”
“Sư thúc nói rất đúng, đệ tử cũng nghĩ như vậy, vì vậy sau khi đệ tử trở về đã bế quan trầm tư trong Điểu Sào, cuối cùng nghĩ ra một phương pháp.”
Hạo Thiên tùy ý nói: “Là biện pháp gì?” Đối với thứ gọi là biện pháp của Bạch Cẩm, hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn. Thánh Nhân còn không làm gì được, Bạch Cẩm thì nghĩ được phương pháp gì tốt chứ? Khuê Cương không đáng để lo nhưng thân phân Ma Kiếp chi chủ này lại được Thiên đạo tán thánh, khó mà khắc chế. Rốt cuộc nên làm thế nào đây chứ?
Bạch Cẩm bỗng lên tiếng: “Sư thúc, hay là chúng ta cũng lập ra Thiên Kiếp đi?”
Thanh âm của Bạch Cẩm tựa như một đạo thiểm điện xẹt qua đại não Hạo Thiên, ánh mắt hắn hiện lên một luồng tinh quang. Lập Thiên Kiếp? Đây quả thực là một biện pháp tốt, nhưng nó cũng có chỗ khó riêng. Hắn chần chờ một chút rồi nói: “Sư điệt, Ma Giới lập Ma Kiếp, Thiên Đình chúng ta liền lập Thiên Kiếp, làm như vậy chúng ta sẽ bị hiềm nghi đạo văn, hơi mất mặt một chút đó?”
Bạch Cẩm nghiêm mặt nói: “Sư thúc, vì chúng sinh hồng hoang sao lại là đạo văn được chứ? Mà Thiên Kiếp chúng ta lập ra khác hoàn toàn với Ma Kiếp, chỉ có thể nói là trùng hợp mà thôi.”
Hạo Thiên bất đắc dĩ nói: “Nếu sư điệt đã kiên trì muốn lập Thiên Kiếp, sư thúc ta cũng chỉ có thể đồng ý. Bạch Cẩm, ngươi cẩn thận nói ra những suy nghĩ của ngươi nghe xem!”
Sắc mặt Bạch Cẩm cổ quái, lời này của sư thúc là có ý gì? Giống như ta đã cưỡng ép hắn đồng ý vậy, nhưng dưới sự tra hỏi của Hạo Thiên, hắn không kịp nghĩ nhiều liền nói: “Khởi bẩm sư thúc, lúc đệ tử bế quan đã nghiêm túc suy nghĩ, Thiên Ma Kiếp có thể được hồng hoang tán thành nói rõ nó có thể thỏa mãn nhu cầu cần thiết của hồng hoang. Vậy như cầu của hồng hoang là gì? Đệ tử khổ sở suy nghĩ mới nảy ra được một vài suy đoán, bây giờ việc tu hành trên hồng hoang quá dễ dàng, sinh linh trên hồng hoang chỉ cần đạt được một bộ phương pháp tu hành liền có thể từng bước mà tu hành. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra liền có thể đồng thọ cùng thiên địa, đồng quang với nhật nguyệt, Vậy chẳng phải hồng hoang sẽ trải rộng trường sinh sao? Tư nguyên của hồng hoang có đủ để chèo chống? Chính vì vậy, khi Thiên Ma Kiếp xuất hiện mới được Thiên đạo tán thành, dùng nó để hao mòn số lượng tu sĩ trên hồng hoang. Đây là một vài ý kiến phiến diện của đệ tử, mong sư thúc cân nhắc!”
Hạo Thiên liên tục gật đầu nói: “Bạch Cẩm, không ngờ ngươi có thể nghĩ đến điểm này, một câu đánh thức người lạc trong mộng! Ngươi nói rất đúng, chính vì vậy nên ngươi mới dự định lập ra Thiên Kiếp?”