Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 606 - Chương 606: Hạ Giới Truyền Đạo

Chương 606: Hạ giới truyền đạo

Hạo Thiên Thượng Đế vội vàng nói: “Thái Bạch, ngươi đi truyền một đạo ý chỉ, nói trẫm cảm tạ công lao Câu Trần Đại Đế đã lập ra Thiên Kiếp tạo phúc cho hồng hoang, ban thưởng hắn mười cặp bàn đào.”

Thái Bạch Kim Tinh hơi sững sờ, chẳng lẽ bệ hạ không muốn thanh danh này sao?

“Còn không mau đi? Khua chiêng gõ trống trắng trợn mà tuyên dương.”

Trong lòng Thái Bạch Kim Tinh cảm thán, quan hệ giữa bệ hạ và Câu Trần Đại Đế thật tốt! Bọn hắn đều khiêm nhường lẫn nhau. Sau đó hắn lập tức cung kinh đáp: “Vâng!” Rồi quay người đi ra bên ngoài.”

“Đợi đã!” Thanh âm của Dao Trì vang lên.

Thái Bạch Kim Tinh dừng bước, quay người nhìn Dao Trì, cung kính nói: “Nương nương, ngài có gì phân phó?”

Dao Trì mỉm cười nói: “Không cần truyền ý chỉ nữa, trực tiếp đưa ba mươi cặp bàn đào qua là được, đến Bàn Đào Viên ngắt lấy những quả tươi mọng nhất.”

Thái Bạch Kim Tinh vô thức nhìn về phía Hạo Thiên Thượng Đế.

Hạo Thiên Thượng Đế há hốc mồm, còn muốn nói gì đó.

“Ừm!” Vương Mẫu nương nương quay đầu nhìn về phía Hạo Thiên, mắt phượng khẽ nhíu, toát ra một tia lãnh ý.

Hạo Thiên rụt cổ lại, tằng hắng một cái rồi uy nghiêm nói: “Còn chờ gì nữa? Nhanh chóng dựa theo Vương Mẫu nương nương phân phó mà làm!”

“Vâng!” Thái Bạch Kim Tinh xoay người nhanh chóng chạy ra ngoài.

Hạo Thiên mỉm cười nói: “Dao Trì, bây giờ được rồi chứ?”

Dao Trì nhíu mày nói: “Bạch Cẩm tận tâm lo lắng cho người, một sư điệt như thế nào hiếm có cỡ nào? Sao ngươi có thể so đo với hắn chứ? Chuyện mưu đồ Thiên Kiếp ngươi gánh lấy đi!”

Hạo Thiên Thượng Đế liên tục gật đầu, lấy lòng cười nói: “Dao Trì, ngươi nói rất đúng.”

Dao Trì đổi đề tài nói: “Tuy Thiên Ma Kiếp đã bị Thiên Lôi Kiếp trấn áp, uy năng thiên ma giảm mạnh nhưng vẫn có năng lực dẫn tu sĩ nhập ma, sau đó nên làm thế nào?”

Hạo Thiên thu lại nụ cười lấy lòng, nghiêm mặt nói: “Vậy phải xem chính bọn hắn, thành ma hay thành tiên đều trong một ý nghĩ. Huống chi hồng hoang có rất nhiều đại năng đến truyền đại, hết thảy rồi sẽ trở nên tốt đẹp.”

Dao Trì nhíu mày nói: “Hy vọng như vậy! Tên Khuê Cương lập ra Thiên Ma Kiếp kia luôn khiến ta cảm thấy có chút không nỡ.”

Hạo Thiên mở rộng vòng tay, thâm tình nói: “Tới đây! Trẫm sẽ bảo vệ ngươi.”

Dao Trì liếc mắt một cái, mở miệng nói: “Huyền Nữ, Hằng Nga, đến đây chơi mạt chược.”

“Tới đây!” Huyền Nữ và Hằng Nga từ đằng xa bồng bềnh bay tới, tiên váy tung bay, mặt nhuốm ý cười.

“Khụ khụ!” Hạo Thiên lập tức vội vàng đứng lên, nói: “À thì… Thời gian cũng không còn sớm, ta còn chuyện quan trọng phải xử lý, cáo từ trước!” Không đợi Dao Trì trả lời, hắn đã nhanh chóng chạy ra ngoài, thân ảnh lóe lên mấy cái rồi biến mất.

Huyền Nữ và Hằng Nga cùng che miệng cười khẽ.

Thiên Đình mười năm về sau, Địa Tiên Giới đã trôi qua ba ngàn sáu trăm năm, Chu triều đã diệt, tiến vào thời kỳ xuân thu hỗn loạn. Rất nhiều đại năng của hồng hoang nhao nhao ứng lấy lời mời của Thánh Nhân đi xuống hạ giới truyền đạo. Trong lúc nhất thời, trăm nhà đua tiếng, hoàn toàn khác với kiếp trước, Chư Tử bách gia của hồng hoang còn nhiều thêm một vị thiền gia.

Trong Thiên Đình, Bạch Cẩm nằm bên trong Điểu Sào thảnh thơi ăn hoa quả. Không thể không nói đãi ngộ của Thiên Đình cực kỳ tốt, được ăn rất nhiều hoa quả mà trước kia chưa từng được ăn, rất thoải mái.

Cô Lương từ bên ngoài nhảy nhót đi vào, hô lên: “Sư huynh, sư huynh!”

Bạch Cẩm nằm trên ghế vẫy tay cười nói: “Ở đây nè!”

Cô Lương chầm chậm chạy tới ngồi bên cạnh ghế nằm, đưa tay cầm lấy anh đào đỏ rực bỏ vào trong miệng.

Bạch Cẩm không vui nói: “Ăn từ từ thôi, một cô nương phải thục nữ, nhìn cái tướng ăn này của ngươi, người không biết còn tưởng rằng sư huynh ta quá khắt khe với các ngươi đấy!”

Cô Lương lắc đầu hai cái rồi cười hì hì nói: “Hì hì! Sư huynh đối với chúng ta tôt nhất. Đúng rồi, sư huynh nghe nói chưa? Có rất nhiều đại năng chuyển thế nói muốn truyền đạo kiếm công đức, chúng ta có cần đi xuống hạ giới không?”

Bạch Cẩm ung dung nói: “Hạ giới truyền đạo nào có đơn giản như vậy? Người có thể truyền đạo đều là đại năng, sư huynh ngươi ngay cả truyền đạo ở nơi nào, truyền đại gì còn không biết. Coi như là truyền đạo, Thiên đạo cũng sẽ không tán thành.”

“A! Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cơ hội kiếm công đức tốt như vậy, chúng ta cứ như vậy mà tù bỏ sao?” Cô Lương thất vọng, tay nhỏ lại với vào một mâm khác.

Bạch Cẩm thảnh thơi nói: “Ta cũng không gấp, ngươi gấp gì chứ?”

Cô Lương tức giận nói: “Sư huynh, ta là vì ngươi mà gấp.” Nàng lại chộp lấy một quả bàn đào khác.

Bạch Cẩm cười ha hả nói: “Đương nhiên là ta tự có tính toán riêng, để bọn hắn đi phát triển, khai hoang trước đi, sau đó sư huynh ta lại đi hạ giới kiếm công đức.”

Cô Lương nghi hoặc nói: “Kiếm công đức, làm sao kiếm?”

“Khụ khụ! Nói sai rồi, ý của ta là đi trợ giúp bọn hắn.”

“Sư huynh, xuống duối truyền đạo đều là Thánh Nhân, Chuẩn Thánh đại năng, chúng ta có thể giúp được gì chứ?”

“Đến lúc đó ngươi ắt sẽ biết!”

Nửa tháng sau, Bạch Cẩm rời khỏi Thiên Đình, hóa thành một đạo bạch quang hạ xuống từ Thiên Đình, bay về phía hạ giới.

Bình Luận (0)
Comment