Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 625 - Chương 625: Thay Cũ Đổi Mới

Chương 625: Thay cũ đổi mới

Trong Nội Vũ Dư Thiên, một đám mấy công đức cũng được tạo ra, năm phần công đức bay đến Thông Thiên, năm phần còn lại bay đến Hồng Hoang, phân hóa ở Hồng Hoang, ba phần thuộc về Bạch Cẩm, hai phần còn lại rơi xuống Địa Tiên Giới hóa thành mưa công đức ban thưởng cho tất cả đệ tử Nho gia.

Công đức Pháp gia thanh vi thiên nội, công đức Mặc gia ngũ trang quan, công đức Binh gia huyết hải thượng không, công đức Y gia hỏa vân động, công đức Lạc gia hỏa vân động…

Trước Thiên Nam Môn, chúng thần chỉ nhìn thấy công đức liên tục không dứt đến từ khắp nơi, hướng đến Bạch Cẩm nhuộm thành một người vàng, sáng lóa chói mắt vô cùng.

Rất nhiều thần linh đều vô cùng ngưỡng mộ, trời ơi, đây là bao nhiêu công đức chứ!

Trong thần linh, ni cô Cô Lương nói: “Ta cuối cùng cũng biết gia tăng công đức mà sư huynh nói là gì, sư huynh quả nhiên tài giỏi! Công đức bách gia như này còn nhiều hơn nhiều so với công đức của độc lập nhất gia.”

Đại đội chấp pháp cũng đều cảm khái, vẫn là sư huynh tài giỏi!

Một lúc lâu sau, công đức mới biến mất, toàn bộ nhập vào cơ thể Bạch Cẩm, bách gia truyền đạo đều dần đầu, cuối cùng đạt được lợi ích lớn nhất lại không phải bách gia, mà là Bạch Cẩm, người trước giờ không xuất thân lộ diện, làm chỗ này một ít chỗ kia một ít.

Bạch Cẩm chắp tay coi như tạ lễ, cười nói: “Chỉ một chút ít công đức thôi mà, khiến các vị chê cười rồi.”

Giao Trì Vương Mẫu cười nói: “Đây không phải là một chút ít công đức đâu, Câu Trần Đại Đế nếu như nhàn hạ, có thể đến Giao Trì đánh mạt chược.”

Bạch Cẩm cười vui vẻ đáp: “Sư thúc đã mời, đệ tử nhất định sẽ đến.”

Thái Thượng Lão Quân nhìn Bạch Cẩm, cảm khái nói: “Bách gia truyền đạo lại trờ thành sân khấu của ngươi.”

Bạch Cẩm vội giơ ngón cái lên, bóp ngón tay, cười trừ nói: “Sư bá, đệ tử chỉ làm một chút chút, sao dám so sánh với công lao truyền đạo của các vị thánh nhân chứ, đệ tử nhận những công đức này quả thực hổ thẹn với lòng mà! Đúng là Thiên đạo quá rộng lượng rồi.”

Các vị thần Thiên Đình khó chịu, Thiên đạo quá rộng lượng sao? Ngươi nhận mà hổ thẹn sao? Nếu thật sự hổ thẹn có thể tặng cho ta! Ta tình nguyện chịu cảm giác hổ thẹn này.

Thái Thượng lắc đầu, cười nói: “Không cần khiêm tốn, bách gia truyền đạo nhờ có ngươi mà khác biệt.”

Bạch Cẩm vội cúi người cười nói: “Sư bá, người đứng đề cao con nữa, chút công đức này đã là gì chứ? Sao có thể sánh được với công đức to lớn của sư bá người, một tay gây dựng Đạo gia, quản lý người tu luyện.”

Nhấn mạnh nói: “Sư bá, người đừng khen con nữa, bây giờ là lúc người quy vị, người mới là nhân vật chính.”

Chúng thần lúc này càng ghen tỵ hơn, một chút công đức có là gì? Nhìn xem, đây là những lời mà thần tiên nên nói sao? Có điều những gì Bạch Cẩm nói cũng nhắc nhờ chúng thần, tất cả mọi người nhìn Thái Thượng Lão Quân.

Thái Thượng Lão Quân nhìn Ngô Thiên Thượng Đế, cúi chào hành lễ nói: “Tham kiến bệ hạ, tham kiến Vương Mẫu!”

Ngô Thiên Giao Trì vội vàng đứng tách ra hai bên, chúng thần phía sau cũng nhanh chóng tản ra, để ra một con đường lớn trống không.

Ngô Thiên Thượng Đế cúi chào đáp lễ, nói: “Ta không dám nhận lễ của sư huynh.”

Thái Thượng Lão Quân đứng dậy, cười nói: “Ta đã vào Thiên Đình, thì nên xem bệ hạ là chủ, vẫn phải tuân thủ quy định.”

Giao Trì Vương Mẫu lắc đầu nói: “Sư huynh có thể vào Thiên Đình là vinh hạnh của Thiên Đình ta, nào dám hơn sư huynh chứ? Sư huynh đừng làm khó mọi người.”

Ngô Thiên Đại Đế cũng gật đầu, nhìn Thái Thượng Lão Quân.

Thái Thượng Lão Quân khẽ lắc đầu cảm khái nói: “Nơi đây không có Thánh Nhân Thái Thượng, chẳng qua chỉ là mộ lão già phàm tục mà thôi, bệ hạ nương nương hà tất gì phải như vậy?”

Ngô Thiên cung kính nói: “Một ngày là sư huynh, suốt kiếp cũng là sư huynh. Sư huynh vào Thiên Đình, vị trí đương nhiên vượt trên phẩm cấp, gặp bệ hạ không cần bái, vượt qua chúng sinh.”

Chúng thần phía sau nhộn nhịp cười nói: “Nên như vậy!”

Thái Thượng Lão Quân bất lực gượng cười.

Ngô Thiên Thượng Đế giơ tay mời, cười vui vẻ nói: “Sư huynh, đừng chối từ nữa, mời vào trong!”

Thái Thượng Lão Quân bước vào dưới sự vây quanh của chúng thần.

Sau đó Thiên Đình mở tiệc mừng lớn chúc mừng Thái Thượng Lão Quân, Hằng Nga Tiên Tử chủ động biểu diễn múa, cảnh tượng vô cùng vui vẻ.

Trước khi bữa tiệc Thiên Đình bắt đầu, tiếng đọc kinh dõng dạc đột nhiên lang lên khắp tam giới: “Như thị ngã văn nhất thời. Phật tại xả vệ quốc kỳ thụ hoa lâm quật. Dư đại tỉ khâu chúng thiên nhị bách ngũ thập nhân câu thời. Chư tỉ khâu vu khất thực hậu tập hoa lâm đường. Các cộng nghị ngôn. Chư hiền tỉ khâu. Vi vô thượng tôn vi tối kỳ đặc. Thần thông viễn đạt. Uy lực hoằng đại. Nãi tri quá khứ vô số chư phật. Nhập vu niết bàn…”

Chúng thần Thiên Đình bỗng nhiên yên tĩnh, quay đầu nhìn về hướng Tây.

Ngô Thiên Thượng Đế nhìn Thái Thượng Lão Quân nói: “Lão Quân, huynh có biết chuyện này là gì không?”

Thái Thượng Lão Quân vuốt râu, nở nụ cười nói: “Thay cũ đổi mới thôi mà.”

Ngô Thiên Thượng Đế xua tay, một tấm gương thần tráng lệ bay ra, trôi nổi trên cao, gương thần phóng to ra, chúng thần nhao nhao quay đầu nhìn.

Bình Luận (0)
Comment