Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 630 - Chương 630: Giao Nhiệm Vụ

Chương 630: Giao nhiệm vụ

Cô Lương sửng sốt, lập tức hồn nhiên không thèm để ý nói: “Sư huynh bảo ta làm cái gì, ta sẽ làm cái đó. Ta tin tưởng sư huynh.”

“Tốt, sư huynh dạy ngươi làm Thần Tài hợp cách.”

Bạch Cẩm nghiêm túc dạy dỗ Cô Lương một khoảng thời gian, sau đó bảo Cô Lương xây dựng đại điện.

Mà Bạch Cẩm thì ung dung đi dạo xung quanh, tới gần Dao Trì.

Lúc này trong Dao Trì đang cử hành yến hội, Hạo Thiên, Dao Trì, Long Cát, Dương Giao, Dương Tiễn, Thất Tiên Nữ có mặt đầy đủ, giống hệt một hồi gia yến.

Dương Tiễn nhìn về phía Hạo Thiên Thượng Đế trên ghế chủ vị, bờ môi khẽ động, đứng dậy khom lưng thi lễ, trịnh trọng nói lớn: “Đa tạ cữu cữu.”

Trong mắt Hạo Thiên lộ ra ý cười, mặt ngoài vẫn bình tĩnh nói: “Dao Cơ là muội muội của ta, không cần nói lời cảm tạ, mau ngồi xuống đi.”

Dương Tiễn ngồi lại vị trí.

Dao Trì cảm khái nói: “Còn thiếu Thiền Nhi, một nhà chúng ta sẽ đoàn tụ.”

Hạo Thiên mỉm cười nói: “Thiền Nhi ở Oa Hoàng Thiên rất tốt, một thời gian ngắn nữa ta sẽ đi đón nàng.”

Dương Tiễn áy náy tự trách: “Đều tại năm đó ta phá vỡ phong ấn của cữu cữu, thiếu chút nữa đã giết mẫu thân.”

Hạo Thiên nói: “Chuyện này ngươi phải tạ ơn Câu Trần Đại Đế trượng nghĩa xuất thủ. Nếu không có Câu Trần Đại Đế, ta cũng không thể nào cứu mẫu thân của ngươi.”

Dương Giao kiên định nói: “Ân đức của sư phụ, ta vĩnh viễn không dám quên.”

Long Cát cũng vừa cười vừa nói: “Sư phụ đối xử với chúng ta rất tốt.”

Trong lòng Dương Tiễn co quắp một chút, trong đầu vô thức nhớ đến sư phụ của mình. Năm đó sư phụ giúp mình cứu mẫu thân, rốt cuộc hắn có biết chân tướng hay không? Hay là hắn muốn mình giết chết mẫu thân của mình? Tình nghĩa sư đồ bất giác hiện lên một đạo vết nứt.

Dao Trì cảm thán nói: “Từ khi chúng ta đến Thiên Đình, Bạch Cẩm đã trợ giúp chúng ta rất nhiều! Nếu không nhờ Bạch Cẩm, không biết một nhà chúng ta sẽ như thế nào đây?”

Dương Tiễn ngẩng đầu hỏi: “Cữu cữu, khi nào thì ta có thể gặp mẫu thân?” Trong mắt hắn mang theo vẻ thấp thỏm cùng mong đợi, tựa như một hài tử lo lắng bất an, còn đâu phong thái của thiên thần?

Hạo Thiên trầm ngâm trong chốc lát, lắc đầu nói: “Ta không giúp được ngươi.”

Dương Tiễn vội vã kêu lên: “Cữu cữu…”

Dao Trì dịu dàng nói: “Dương Tiễn, ngươi đừng sốt ruột. Quả thật trong chuyện này cữu cữu của ngươi không giúp được ngươi.

Trước đây Dao Cơ xúc phạm giới luật của trời, giới luật hóa thành một vầng mặt trời thiêu đốt đạo hạnh của Dao Cơ. Thời khắc nàng chắc chắn phải chết cũng là lúc Câu Trần Đại Đế xuất thủ cứu Dao Cơ. Để tránh né sự tra xét của giới luật, Câu Trần đưa mẫu thân ngươi vào một bí cảnh mà Thiên Đạo không thể nào bao phủ tới, cũng là để nàng tĩnh tâm tu hành.”

Dương Tiễn trợn to hai mắt, khó tin nói: “Làm sao tam giới lại có nơi Thiên Đạo không thể bao phủ tới được chứ?”

Hạo Thiên điềm tĩnh nói: “Trong tam giới không có, nhưng ngoài tam giới thì sao?

Ngọc Kinh Sơn tách khỏi tam giới, không ở trong Hỗn Độn, đừng nói là ta, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể tìm được Ngọc Kinh Sơn. Đó là nơi không có đạo, vượt ra khỏi không gian, thời gian cũng như khí vận.”

Dương Tiễn tuyệt vọng nỉ non: “Lẽ nào ta không thể gặp lại mẫu thân nữa sao?”

Long Cát tức giận nói: “Ngươi bị ngốc đấy à? Sư phụ ta có thể đưa cô cô đi Ngọc Kinh Sơn, tất nhiên cũng sẽ có thể đưa ngươi đi Ngọc Kinh Sơn.”

Hai mắt Dương Tiễn sáng lên, trong lòng lập tức dâng lên lửa nóng. Không sai, còn có Câu Trần Đại Đế.

Cửu Thiên Huyền Nữ phiêu nhiên từ bên ngoài mà vào, cung kính chắp tay thi lễ: “Bệ hạ, nương nương, Câu Trần Đại Đế cầu kiến.”

Hạo Thiên Thượng Đế cười ha hả nói: “Vừa nhắc đến Câu Trần là Câu Trần đến, mời hắn vào đi.”

Cửu Thiên Huyền Nữ đi ra ngoài.

Một lát sau, Bạch Cẩm đi dọc theo con đường mòn được làm bằng ngọc thạch tiến vào, vừa cười vừa nói: “Ta tới không đúng lúc rồi, sư thúc còn đang dùng bữa!”

Hạo Thiên Thượng Đế cười ha hả nói: “Đúng lúc lắm! Ngươi cũng ăn một chút đi.”

Dương Tiễn bỗng nhiên run rẩy, xoay người đi về phía Bạch Cẩm. Lúc tới gần hắn, Dương Tiễn chợt ôm quyền quỳ một chân xuống đất: “Đa tạ sư bá đã cứu mẫu thân của ta!”

Bạch Cẩm dừng chân, khóe môi khẽ cong: “Ngươi biết rồi sao?”

“Đại huynh vừa nói với ta.”

Bạch Cẩm nhấc tay nói: “Đứng lên đi!”

Dương Tiễn khó kiềm chế đứng dậy, nôn nóng nói: “Sư bá, đệ tử còn có một chuyện muốn nhờ, cầu sư bá để ta được gặp mẫu thân.”

Dương Giao cũng đứng dậy, chắp tay thi lễ, kích động nói: “Cầu sư phụ để chúng ta được gặp mẫu thân.”

Bạch Cẩm nhìn về phía Hạo Thiên: “Sư thúc, người cảm thấy thế nào?”

Dương Giao, Dương Tiễn vừa kích động vừa thấp thỏm bất an.

Hạo Thiên nói: “Sư điệt hãy giúp bọn hắn một chút.”

Bạch Cẩm mỉm cười gật đầu: “Nếu sư thúc đã lên tiếng, tất nhiên là có thể.

Nhưng các ngươi phải đáp ứng ta hai điều kiện.”

Dương Giao, Dương Tiễn nhất thời mừng rỡ, kích động đồng thanh nói: “Xin sư phụ/sư bá phân phó.”

“Sau này các ngươi gia nhập vào đại đội Chấp Pháp đi! Làm Chấp Pháp Thiên Thần, dẫn đầu một tiểu đội, chấp pháp tam giới.”

Hai người đồng thời kích động đáp: “Vâng!”

“Hơn nữa, tin tức Dao Cơ còn sống tuyệt đối không được truyền ra tam giới, bằng không tiên thần có dã tâm sẽ mượn cớ công kích Thiên Đình.”

“Chúng ta nhất định sẽ không truyền ra!” Hai người đồng thanh nói.

Bạch Cẩm nhìn hai người bọn hắn chăm chú, duỗi tay lấy ra một tảng đá trắng tinh, nói: “Đây là hòn đá mở cửa Ngọc Kinh Sơn, cầm đi!”

Bình Luận (0)
Comment