Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 632 - Chương 632: Ngân Hàng Thiên Địa Nhân Gian

Chương 632: Ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian

Tại Cửu Trọng Thiên có một hòn đảo lơ lửng, trên đảo có một tòa thần điện rất lớn mới được xây dựng. Bước vào bên trong thần điện là một dãy cửa sổ nhưng hiện tại vẫn đang trống rỗng.

Ở một sơn động ẩn mình trên hòn đảo ấy, vô số vật báu và tiền bạc lơ lửng trong không trung, Tín Ngưỡng lực cuồn cuộn không ngừng chảy vào từ mặt phải của đồng tiền, mặt trái thì là lối ra của Tín Ngưỡng Kim Tiền.

Cô Lương và Bạch Cẩm đứng giữa không trung quan sát cảnh này.

Cô Lương huơ tay, một đồng Tín Ngưỡng Kim Tiền bay tới, rơi vào lòng bàn tay nàng.

Trên đồng tiền màu trắng sữa cũng có hình vẽ Tử Tiêu Cung, phảng phất như có từng đám sương mù lượn lờ bay ra từ trong đó.

Cô Lương đặt Tín Ngưỡng Kim Tiền lên mũi rồi ra sức ngửi.

Bạch Cẩm liếc nàng một cái: “Ngươi ngửi cái gì đấy?”

"Sư huynh, ta nghe bọn hắn nói Tín Ngưỡng lực có mùi thơm lắm, ta ngửi thử xem đó có phải sự thật hay không."

"Làm gì có hương thơm, đó chỉ là ý niệm hỗn loạn trong đầu gây ra ảo giác thôi. Đây là tiền tệ đã trải qua sự tinh chế kỹ lưỡng của lạc bảo, không có lấy một chút tạp chất nào, ngươi có thể ngửi được cái gì chứ?"

Cô Lương ném tiền xu xuống đất, nàng chống hai tay vào eo, ngẩng đầu ưỡn ngực nói với giọng điệu đắc ý: "Sư huynh, có phải từ nay về sau tất cả những vị thần trên Thiên Đình đều phải nghe lời chúng ta rồi không? Ai không nghe thì ta không phát tiền cho kẻ đó.”

Bạch Cẩm búng tay vào trán Cô Lương, cười nói: "Cẩn thận bọn hắn kéo đến đánh ngươi.”

Cô Lương lắc lắc hai búi tóc trên đầu, vẫn đắc ý lắm: "Có sư huynh ở đây, ta không sợ bọn hắn đâu.”

Trong cung điện của Thanh Hoa Đại Đế, Thanh Hoa Đại Đế và Nam Cực Trường Sinh Đại Đế đang ngồi ngay ngắn. Sắc mặt của Trường Sinh Đại Đế có vẻ không vui cho lắm, bởi vì chuyện tín ngưỡng từ hạ giới truyền tới đã bị cắt đứt.

Thanh Hoa Đại Đế cảm khái: "Cho dù không có Tiệt Giáo thì Bạch Cẩm vẫn nổi trội như xưa. Ngươi vừa đề nghị thành lập thiên quy là hắn đã tìm cách ngăn chặn tín ngưỡng của tam thần Phúc Lộc Thọ.”

Nam Cực Trường Sinh Đại Đế sầm mặt, tức giận gằn giọng nói: "Không chỉ mình ta mà tín ngưỡng của tất cả thần linh đều bị chặn, hắn nói muốn tạo ra Tín Ngưỡng Kim Tiền gì đó, phải phân phối dựa theo lượng lao động.

Từ thuở khai thiên lập địa tới nay, ai lấy được vật gì thì nó vẫn là của mình, chưa bao giờ có cái nguyên tắc phân phối theo sức lao động như hắn nói, hắn không sợ khiến nhiều người nổi giận sao?”

Thanh Hoa Đại Đế nhìn ra bên ngoài rồi nói: "Như thế cũng tốt, cứ rối tung lên thì chúng ta mới có cơ hội kiếm lời, đây không phải là chuyện chúng ta muốn thấy hay sao?”

Đột nhiên bị chặt đứt Tín Ngưỡng lực, những thần linh có tín đồ đều bàn tán xôn xao, rất nhiều thần linh cả trên thiên giới và nhân gian đều đứng ngồi không yên.

Mấy ngày sau, trên hòn đảo lơ lửng giữa Cửu Trọng Thiên bỗng vang lên tiếng ào ào của từng đạo thần quang dâng lên cùng với tiếng nổ ầm khi thần quang nổ tung trên bầu trời, khiến rất nhiều thần linh chú ý.

Giọng nói trong trẻo của Cô Lương vang vọng khắp chốn: "Ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian chính thức khai trương, chư thần Thiên Đình có thể đến nhận bổng lộc.”

Tại Địa Tiên Giới, trong một không gian Linh Giới đang có ba vị thần linh ngồi xếp bằng luận đạo. Ba người này chính là Sơn Thần, Thổ Địa và Hà Thần của Địa Tiên Giới.

"Ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian khai trương, chư thần Thiên Đình có thể đến nhận bổng lộc." Giọng nói của Cô Lương vang vọng khắp Linh Giới.

Thân thể ba vị thần linh nhất thời chậm lại, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Sơn Thần hừ một tiếng: "Chặn mất Tín Ngưỡng lực của chúng ta để bán cho chư thần, thật đáng hổ thẹn.”

Hà Thần nhíu mày: "Cẩn trọng ngôn từ, đây là pháp chỉ của bệ hạ.”

Thổ Địa mặc một bộ áo bào màu xám ngồi bên cạnh lập tức đứng dậy, khoan thai nói: "Đi thôi! Chúng ta đi xem cái ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian kia coi có vớt được miếng ngon nào không.”

Ba vị thần linh biến mất khỏi Linh Giới, hóa thành một đạo thần quang phóng lên trời, trên thế gian ở hồng hoang đại địa đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Lúc đi tới hòn đảo nằm lơ lửng giữa Cửu Trọng Thiên, ba vị thần này đã thấy có vô số thần linh tụ tập ở đó từ trước. Có thiên binh bình thường, cũng có những tinh quân tôn quý, thậm chí còn thấy được mấy vị chủ thần, tất cả đều đứng xếp hàng trước ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian.

“Thời gian đã đến, mở cửa!” Một giọng nói lanh lảnh cất lên.

Hai cánh cửa lớn của ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian chậm rãi mở ra, trước mắt những người có mặt ở đây xuất hiện một không gian vô cùng rộng rãi, đại điện chia làm hai khu, mỗi khu đều có một cửa sổ.

Trên quầy giao dịch của khu thứ nhất viết một loạt chữ “Tiền”, khu tiếp theo viết chữ “Tiền tiết kiệm”, đằng sau mỗi quầy đều có một thần nữ đang nở nụ cười hòa nhã với bọn hắn.

Bốn người Dương Tiễn, Dương Giao, Ngao Bính và Na Tra mặc đồng phục của Chấp Pháp Thiên Thần, bọn hắn ngồi nghiêm chỉnh trên gác xép tầng hai, xuyên qua cửa sổ để quan sát chúng thần đang tràn vào ở phía dưới. Bọn hắn có nhiệm vụ canh gác nơi này, bắt hết những người dám gây sự trong ngân hàng.

Sơn Thần, Hà Thần và Thổ Địa cũng theo đông đảo thần linh đi vào. Ba người ngơ ngác nhìn chung quanh mà luống cuống tay chân. Bọn hắn không hiểu lối kiến trúc ở đây sao mà kỳ lạ thế, bọn hắn chưa bao giờ nhìn thấy chỗ nào giống như chỗ này.

Cô Lương bước xuống từ lầu hai, nàng nhìn chúng thần đứng trước mặt mình, nói lớn: "Ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian ta được Câu Trần Đại Đế đề nghị thành lập, chúng ta có nhiệm vụ phát hành bốn loại tiền tệ dựa trên nguyên tắc phục vụ Thiên Đình, tạo phúc cho hồng hoang.

Bình Luận (0)
Comment