Bình Tâm nương nương duỗi tay ra, chủy thủ thoát khỏi tay Bạch Cẩm, bay về phía Bình Tâm rồi rơi vào trong tay người.
Bình Tâm nương nương quan sát thanh chủy thủ này rồi nói: "Tu La Huyết Chủy là thanh chủy thủ được luyện chế từ xương cốt của Tu La tộc, phàm là người bị chủy thủ này giết chết, linh hồn đều sẽ bị chủy thủ nuốt chửng, cho đến khi hoàn toàn dung hợp thành một thể với chủy thủ.
Bạch Cẩm dùng ánh mắt mong nhìn Bình Tâm nương nương nói: "Nương nương, ngài có thể cứu nàng sao?"
Bình Tâm nương nương mỉm cười nói: "Cái này có gì khó?"
Nàng búng nhẹ lên thanh chủy thủ, ầm một tiếng, thanh chủy thủ kia lập tức nát vụn, vô số điểm sáng như huỳnh quang bay ra khỏi thanh chủy thủ đã hỏng, giống như đom đóm xinh đẹp bay đầy trời.
Bình Tâm nương nương chỉ ngón tay, một lỗ đen hiện lên, tất cả huỳnh quang đều chui vào lỗ đen, sau đó, lỗ đen biến mất
Bình Tâm nương nương giải thích: "Linh hồn của nàng đã tan vỡ, vừa rồi ta đã đưa chân linh của nàng vào trong Lục Đạo Luân Hồi để nuôi dưỡng và tái tạo linh hồn."
Bạch Cẩm cúi người hành lễ, hắn thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nói: "Đa tạ nương nương!" Có A Tu thì chuyện ma kiếp sau này vẫn có hi vọng, tối thiểu cũng có cơ hội tranh thủ một chút. Ta đúng là thiên tài.
"Bạch Cẩm, sao ngươi lại để ý đến một nữ tử bình thường như vậy?”
Bạch Cẩm dùng vẻ mặt bi thương, nhìn lên bầu trời bốn mươi lăm độ, hắn trầm giọng: "Trách ta luôn luôn quá mềm lòng, quá lương thiện, luôn muốn gánh vác tất cả mọi thứ."
Bình Tâm nương nương đưa tay bắn một cái lên trán Bạch Cẩm phát ra một tiếng tách rõ vang.
"Ôi..." Bạch Cẩm lập tức đưa tay che trán, cúi đầu.
Bình Tâm nương nương buồn cười: "Nói chuyện cho tử tế!"
Bạch Cẩm xoa xoa trán, bất đắc dĩ nói: "Nương nương, người biết từ trước đến nay đệ tử luôn là người thiện lương mềm lòng, sẵn sàng giúp đỡ người khác, bi kịch của Khẩn Na La và A Tu khiến đệ tử vô cùng lo nghĩ, đệ tử muốn giúp bọn họ một phen.
Bình Tâm nương nương như có điều suy nghĩ gật gật đầu, mỉm cười nói: "Hành động cao đẹp ngươi làm ngày hôm nay, ngày sau tất nhiên sẽ nhận được thiện báo."
Bạch Cẩm cười ngây ngô: "Thiện báo gì đâu? Đệ tử không nghĩ nhiều như vậy, đệ tử chỉ đơn thuần muốn cứu người mà thôi!”
Bình Tâm nương nương cười: "Thiện ác cuối cùng rồi sẽ có quả, làm chuyện thiện mà không cầu hồi báo mới là đại thiện.
Bạch Cẩm, vừa rồi ra tay cứu giúp A Tu khiến ta hơi mệt, ngươi đi chuẩn bị một chút đồ ăn đi!”
Bạch Cẩm ngẩn người, ngạc nhiên nói: "Nương nương, người búng ngón tay một cái là được mà!"
"Làm vậy ta càng mệt, đi nhanh đi!"
“Vâng!” Bạch Cẩm bất đắc dĩ đáp một tiếng, hắn xoay người đi về phía phòng bếp, nghĩ thầm trong lòng, đâu phải mệt mỏi, rõ ràng chính là tham ăn, người cẩn thận không lại biến thành tên mập đó.
“Ngươi đang nghĩ gì đấy?”
Bạch Cẩm rùng mình một cái, vội vàng kêu lên: "Đệ tử đang nghĩ xem nên làm món gì gì cho nương nương." Nói xong liền tăng tốc độ chạy biến.
Bình Tâm nương nương hừ nhỏ, nàng không biết Bạch Cẩm đang suy nghĩ cái gì nhưng có thể loáng thoáng cảm nhận được, khẳng định tên nhóc kia không nghĩ tới chuyện tốt gì đâu.
...
Ba ngày sau, Phật Tổ Như Lai mặc áo cà sa từ từ đi vào Hỗn Độn, tiến vào Cực Lạc Thế Giới.
Trong Cực Lạc Thế Giới, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề ngồi ngay ngắn trên đài sen, mỉm cười nhìn Đa Bảo Như Lai từ trong hư không đi tới.
Đa Bảo, Như Lai chắp hai tay lại, khom lưng hành lễ, giọng nói như chuông rền vang khắp Cực Lạc Thế Giới: "Nam vô A Di Đà Phật. Nam Vô Bản Sư Tu Bồ Đề Phật Tổ.”
Tiếp Dẫn chỉ một ngón tay, nói: "Phật Tổ Như Lai, xin mời ngồi!"
Một bông sen vàng khổng lồ từ bên dưới ngoi lên, hoa sen mở ra để tạo thành một đài sen.
Phật Tổ Như Lai bay đến ngồi ngay ngắn trên đài sen, sau lưng có một vòng Phật Luân lóng lánh.
Giọng nói của Phật Tổ Như Lai vang lên: "Kinh Phật Đại Thừa đã diệt vong, kính xin Phật Tổ hạ pháp chỉ, cho Phật Giáo thống nhất."
Sắc mặt Tiếp Dẫn đổi hết màu này sang màu sắc, gương mặt hắn hiện nét ảm đạm, cuối cùng thì Đại Thừa Phật Giáo vẫn diệt vong!
Chuẩn Đề cười nói: "Dù chúng ta không hạ pháp chỉ, ngươi cũng có thể thống nhất Phật Giáo, đây là thế cục không thể tránh khỏi!"
Như Lai Phật Tổ cung kính nói: "Thánh Nhân thống nhất thì cũng để Thánh Nhân chấm dứt."
Chuẩn Đề nói thẳng: "Ngươi muốn để đám Nhiên Đăng, Địa Tàng và Di Lặc về dưới trướng mình sao?"
Như Lai vẫn bình tĩnh như thường, không hề có vẻ lúng túng khi bị vạch trần, giọng nói vang vọng khắp nơi: "Đều là đệ tử Phật môn thì cũng cùng là một thể..."
Chuẩn Đề cười ha ha: "Ngươi phá Đại Thừa Phật Giáo của ta, còn dám tới tìm ta đòi pháp chỉ xin tiếp nhận tất cả Đại Thừa Phật Giáo, rất khí phách, rất quyết đoán, Đa Bảo, càng ngày ta càng thích ngươi đó!”
Đa Bảo Như Lai cúi đầu hành lễ, mỉm cười nói: "Đa tạ Phật Mẫu yêu thương!"
Chuẩn Đề nói: "Bây giờ ngươi đã đến thì ta sẽ đưa cho ngươi.”
“Đa tạ Phật Mẫu!” Đa Bảo Như Lai lập tức lộ ra vẻ vui mừng, có đạo pháp chỉ này thì đám người Nhiên Đăng chắc chắn sẽ gia nhập Tiểu Thừa Phật Giáo.