Chuẩn Đề ôn hòa hỏi: "Đa Bảo, ta biết ngươi được Thái Thượng Thánh Nhân phái tới để phá đạo thống của hai chúng ta, lấy nhân quả của trận Phong Thần khi xưa.
Nhưng ngươi có nghĩ cho bản thân không?"
Đa Bảo Như Lai nhíu mày nói: "Phật Mẫu có ý gì?"
"Bây giờ Đại Thừa Phật Giáo đã tan vỡ, mục đích của ngươi cũng đã đạt được."
Chuẩn Đề đưa tay chỉ vào Đa Bảo Như Lai, nghiêm túc nói: "Nhưng con đường sau này, ngươi sẽ đi như thế nào? Chẳng lẽ muốn vứt bỏ hết thảy nơi này quay về phương Đông sao?"
Tiếp Dẫn Thánh Nhân cũng trịnh trọng nói: "Tiểu Thừa Phật Giáo không có chí bảo trấn áp khí vận, cho dù thịnh vượng được hôm nay nhưng chắc chắn sẽ khó giữ được lâu dài, giống như Tiệt Giáo ngày xưa vậy..."
Đa Bảo Như Lai trầm mặc không nói
Chuẩn Đề mỉm cười: "Bây giờ ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ của Thái Thường, quay trở lại Phương Đông chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều lợi ích, nhưng ngươi cam lòng sao?"
Ngươi tu luyện thứ Đạo “Duy Ngã Độc Tôn”, nếu không có một thế lực cường đại ủng hộ thì đạo của ngươi cũng chỉ giống như trăng trong gương, hoa dưới nước, vĩnh viễn không có cơ hội chứng đạo.
Nếu ngươi ở lại, kế thừa đạo thống của chúng ta, làm chúa tể Phật Giáo, trở thành tổ tiên duy nhất của vạn Phật, đạo cơ của ngươi sẽ thành công.
Tiếp Dẫn Phật Tổ cũng nói: "Ta có thể tặng ngươi Kim Liên thập nhị phẩm làm bảo vật trấn áp khí vận, có thể bảo vệ Phật Giáo của ngươi hưng thịnh, nhưng ngươi phải truyền thừa Đại Thừa Phật Pháp."
Hai mắt Đa Bảo dần dần sáng lên, hắn bắt đầu phân vân, bây giờ còn có cơ hội quay lại, nếu truyền thừa Đại Thừa Phật Pháp, cũng đồng nghĩa với việc hắn cắt đứt với phương Tây.
Chuẩn Đề Phật Mẫu mỉm cười: "Không cần gấp gáp, ta cho ngươi ba ngày suy nghĩ, ba ngày sau ngươi đến nhận pháp chỉ, khi đó ngươi hãy nói ra quyết định của mình."
Phật Tổ Như Lai đứng dậy hành lễ, sau đó lập tức xoay người rời đi
Tiếp Dẫn Phật Tổ có vẻ sầu lo: "Sư đệ, nếu Đa Bảo từ chối thì đạo thống của chúng ta cũng sẽ bị diệt."
Chuẩn Đề đưa tay ra, một bông hoa bay đến, rơi xuống giữa hai ngón tay hắn, hắn mỉm cười nói: "Chắc chắn Đa Bảo sẽ đồng ý, đó là một lựa chọn hết sức dễ dàng. Một là ở lại và trở thành tổ tiên của vạn Phật độc nhất vô nhị, hai là trở về hàng ngũ Tiên Phật.
Đa Bảo sẽ đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất.
Bốn ngày sau, trên Thiên Đình, tại Linh Sơn của phương Tây phật quang lấp lánh, tiếng phạn ngâm rung động cả tầng trời, tất cả đại năng của tam giới đều quay đầu nhìn về phía tây, trong lòng dâng lên một cỗ minh ngộ, Phật Giáo cuối cùng cũng đi tới kết cục.
Bên trong chùa Đại Lôi m, vạn Phật nhìn về một hướng, La Hán Bồ Tát đứng thẳng hàng, Nhiên Đăng, Địa Tàng, Di Lặc, Đại Thế Chí, Đại Nhật Như Lai, Quan Thế m, Văn Thù, Phổ Hiền, Cụ Lưu Tôn đều đứng ở phía dưới.
Phật Tổ Như Lai ngồi ngay ngắn trên đài sen phía trên, giọng nói to lớn vang lên trong chùa Đại Lôi m: "Thuở trời đất còn sơ khai, trước vạn cổ đã có bậc thánh hiền giáng thế, lập ra Đại Thừa Phật Giáo để giáo độ thế độ thiên địa, Tiểu Thừa Phật để độ kỷ chúng sinh. Nhưng Đại Thừa và Tiểu Thừa có nhiều tranh chấp, chư Phật phản bội, Bồ Tát thành thù, thật sự là không nên!
Hôm nay ta lĩnh phật điệp, chỉnh lý Phật Giáo, dung hợp Đại Thừa và Tiểu Thừa Phật Giáo thành một thể, gọi chung là Phật Giáo, không còn phân biệt đúng sai, ngã Phật từ bi, trên là thể thiên tâm, dưới là độ thế nhân!”
Các vị Phật Đà Bồ Tát đứng bên dưới chắp hai tay lại, cung kính khom lưng hành lễ: "Nam vô A Di Đà Phật. Ngã Phật từ bi.” m thành trang nghiêm vang khắp chùa Đại Lôi m.
Giọng nói cao sáng của Phật hào Như Lai tiếp tục vang lên: "Nhiên Đăng Cổ Phật tiến lên nghe phong!"
Nhiên Đăng Cổ Phật tiến lên, hắn bình thản khom lưng hành lễ, trong lòng dâng lên nỗi đau xuyên tim, đây vốn là vinh quang của ta.
Giọng nói của Phật Tổ Như Lai tiếp tục vang lên: " Nhiên Đăng Phật Tổ là người đứng đầu Đại Thừa Phật Giáo khi trước, tất cả đều sáng như đèn, đều tịch mịch như khói, chúng sinh phổ độ thập phương, trải qua muôn vàn kiếp nạn, bây giờ công đức viên mãn, sắc phong Nhiên Đăng Phật Tổ là Nhiên Đăng Thượng Cổ Phật, tôn làm Quá Khứ Phật Tổ!"
Các vị Phật bên dưới đều chắp tay lại, cúi đầu cung kính: "Nam Vô Nhiên Đăng Thượng Cổ Phật!"
Nhiên Đăng Phật Tổ khom lưng trả lễ, cung kính nói: "Bái tạ Phật Tổ Như Lai!" Dưới chân hắn bỗng mọc lên một đóa hoa sen vàng nâng Nhiên Đăng Phật Tổ lên cao, Nhiên Đăng ngồi bên trong đóa sen.
"Phật Di Lặc, tiến lên nghe phong."
Di Lặc Phật chợt giật mình, vội tiến lên, khom lưng hành lễ.
"Khi Phật Tổ chưa sinh ra đã nhờ công Phật Di Lặc chấp chưởng Phật Giáo, mọi việc đều có trật tự, phát huy chân ý của Phật môn, phổ độ chúng sinh.
Nay Đại Tiểu quy về làm một, Phật Giáo viên mãn, sắc phong Di Lặc thành Vị Lai Di Lặc Phật Tổ, Vô Lượng Lượng Kiếp Chư Phật Niết Bàn, Di Lặc tọa vào phật vị..."
Di Lặc thầm cười lạnh trong lòng, chư Phật niết bàn mà ta còn tọa phật vị cái nỗi gì? Bề ngoài vẫn phải tỏ vẻ vui mừng: "Đa tạ Đa Bảo Như Lai Phật Tổ!"
Các vị Bồ Tát khác như Địa Tàng, Đại Thế Chí nhìn Phật Tổ Như Lai đầy chờ mong, Di Lặc và Nhiên Đăng đều được phong Phật Tổ, chúng ta cũng nên phong Phật vị chứ! Đã có Quá Khứ Phật Tổ và Vị Lai Phật Tổ rồi thì kế tiếp nên đến Phật Tổ của bốn phương Đông Tây Nam Bắc chứ nhỉ? Giống như tứ ngự của Thiên Đình, mặc dù không có đẳng cấp cao như Quá Khứ Phật Tổ và Vị Lai Phật Tổ nhưng cũng có thể chấp nhận tạm.