Tất Diễm quay đầu nhìn về phía Thân Công Báo, cười như không cười nói: "Không biết Thiên Đình mang theo cái gì để làm hạ lễ? Sao lại chậm chạp không chịu xuất ra? Chẳng lẽ không nỡ ra tay sao? Hay là vẫn chưa chuẩn bị hạ lễ?"
Nội tâm Thân Công Báo thật sự có chút chột dạ, so với đồ bọn hắn chuẩn bị, lễ vật Thiên Đình trải qua tầng tầng cắt xén thật sự làm hắn có chút không tiện ra tay.
Dù sao cũng đã kinh qua sóng to gió lớn, Thân Công Báo mặt không đổi sắc đứng lên, duỗi tay một cái, trên lòng bàn tay xuất hiện một cái giỏ quả, trên cùng là một quả đào to lớn lộ ra hơn một nửa, tản ra quang vựng.
Sắc mặt Thân Công Báo đắc ý, lớn tiếng nói: "Thiên Đình ta khác biệt so với Yêu Đình rách nát các ngươi, chỉ là mấy thứ Tang Quả mà cũng dám đem ra làm lễ vật?
Hạo Thiên bệ hạ có lệnh, sai bảo tiểu thần lĩnh lục lục ba mươi sáu mai Tiên Thiên linh quả đào Tử Văn, chúc mừng Phật Giáo viên mãn, mong cầu Phật Giáo lục lục đại thuận, phồn vinh hưng thịnh."
"Ba mươi sáu mai đào Tử Văn?"
"Thiên Đình quả là hào phóng!"
"Cộng Chủ tam giới quả nhiên là Cộng Chủ tam giới!"
"Lục lục đại thuận, nghe rất là may mắn!"
Chúng tiên thần thấp giọng nghị luận ầm ĩ, ánh mắt lộ ra vẻ hâm mộ.
Như Lai Phật Tổ cũng nở nụ cười sáng lạn, ba mươi sáu mai đào Tử Văn, đối với Phật Giáo mà nói đó cũng là bảo vật hiếm có, giọng nói thật lớn vang lên: "Đa tạ Đại Thiên Tôn hậu ban thưởng!"
Giỏ quả bay lên trên, A Nan vội vàng tiến đến vươn hai tay tiếp nhận, trong lòng hiện lên một ý niệm thật là nặng.
Thân Công Báo vừa cười vừa nói: "Phật Tổ có thể kiểm tra một chút, xem ta có ăn vụng hay không."
Phía dưới vang lên một tràng tiếng cười, Thiên Đình này xử sự thật là thú vị! Ai dám ăn vụng hạ lễ của Hạo Thiên Thượng Đế cơ chứ.
Như Lai Phật Tổ cũng mỉm cười nói rằng: "A Nan, thu đi!"
A Nan cung kính đáp: "Vâng!"
Thân Công Báo quay đầu nhìn về phía Tất Diễm: "Hạ lễ như vậy ngươi thoả mãn rồi chứ? Nhớ kỹ, Thiên Đình ta và Yêu Đình ngươi hoàn toàn khác biệt, dù sao Yêu Đình cũng sụp rồi."
Tất Diễm nhất thời phẫn nộ kêu lên: "Tiểu thần Thiên Đình!"
Thân Công Báo khinh miệt nhìn hắn một cái: "Tiểu yêu Yêu tộc!"
Tất cả các đại biểu đến từ những thế lực lớn xung quanh đều cười ha hả xem náo nhiệt. Từ khi Yêu tộc thua trận, Thiên Đình bị chư thần chiếm đoạt, Yêu tộc còn dư lại thành lập Yêu Đình ở Bắc Câu Lô Châu, hồi tưởng đến vinh quang ngày xưa, tự nhiên cũng thấy Thiên Đình bây giờ hết sức gai mắt, cũng coi là mối thù cướp nhà.
Di Lặc Phật cười ha hả nói: "Người tới đều là quý khách, xin hãy an tọa, chớ ồn ào gây sự."
Hừ! Tất Diễm hừ lạnh một tiếng ngồi xuống.
Thân Công Báo cũng ngồi xuống, híp mắt nhìn chúng tiên thần xung quanh, trong đầu vang lên câu nói sư huynh nhắc nhở mình trước đó: "Lần này đi đến Thiên Đình, sư đệ phải cẩn thận quan sát, xem xem phương thế lực nào có ý hướng đến Phật môn, phương thế lực nào không thích Phật môn, lại có thế lực nào tỏ ra bình thản."
Thân Công Báo nhìn tiểu đạo đồng Thanh Phong nhiều hơn vài lần, hình như vị đạo hữu này không vui vẻ lắm!
Sau đó lại có một phương thế lực khác tiến lên, dâng tặng các loại trân bảo làm hạ lễ, tất cả đều được Thân Công Báo lặng lẽ nhìn ở trong mắt, âm thầm ghi nhớ kỹ càng.
Lúc đông đảo các thế lực dâng tặng lễ vật, Phật Giáo đãi tiệc tân khách, tuy không ca vũ nhưng có phạm âm ngâm xướng, mang theo ý nhị đặc biệt.
Trong yến hội, Tất Diễm đứng dậy vừa cười vừa nói: "Thời điểm Phật giáo thành lập, trời giáng đại công đức. Có thể thấy đó là thuận theo đại thế hồng hoang, đại hưng như vậy tất nhiên là độc tôn tam giới."
Đại biểu của bộ tộc Hắc Thủy Huyền Xà cười ha hả nói: "Lời ấy không sai, công đức trời giáng, khí vận Phật Giáo đang thịnh, so với Thiên Đình cũng không kém mảy may."
"Trước đó công đức che đậy nửa bầu trời, kim quang lóng lánh, tươi sáng rực rỡ!"
"Ta chưa bao giờ nhìn thấy có nhiều công đức như vậy."
"Có thể thấy Phật Giáo thành lập chính là thuận lòng trời mà đi!"
Một số đại biểu đến từ các thế lực chủng tộc lên tiếng hưởng ứng, những người ở đây đều là cáo già hàng tỉ năm, nói mấy câu hữu ích mà thôi, cũng chẳng ngượng ngùng gì.
Hơn nữa, đây cũng không phải nói dối. Đa Bảo Như Lai thành tựu Nhị Thi Chuẩn Thánh. Địa Tạng, Dược Sư, Đại Thế Chí, Đại Nhật Như Lai cũng đồng loạt chứng đạo Chuẩn Thánh. Thế lực Phật Giáo nhảy vọt trở thành thế lực cường đại, ở hồng hoang chỉ đứng sau Thiên Đình, có khả năng về sau còn có thể trở nên cường đại hơn nữa.
Trong tiếng phụng nghênh của đông đảo tiên thần, đám đệ tử Phật Giáo vui vẻ ra mặt, lòng đầy vui mừng.
Tất Diễm cười ha hả nhìn về phía Thân Công Báo, nói: "Hình như năm đó lúc Thiên Đình thành lập cũng không có công đức trời giáng đâu nhỉ?"
Thân Công Báo không nói gì, chỉ nhìn thoáng qua Tất Diễm, chưa chịu buông tha đúng không?
Thân Công Báo nói: "Thiên Đình ta đi con đường phát triển bền vững, chỉ cần chúng thần tận chức tận trách, công đức sẽ không ngừng."
Tất Diễm cười ha hả nói: "Chúng ta chỉ cần có lợi cho hồng hoang cũng sẽ có công đức."
Sau đó hắn cảm khái nói: "Năm đó, lúc hai vị Yêu Hoàng Yêu Đế bệ hạ lập được Thiên Đình, trời cũng giáng công đức vô lượng! Thiên Đình hiện giờ vậy mà lại luân lạc tới mức này, thực sự khiến người khác thổn thức không ngớt.
Theo ta thấy, chi bằng tặng lại vị trí Cộng Chủ tam giới cho Như Lai Phật Tổ đi! Đây mới là thuận theo thiên địa, thuận theo đại thế."