"Lần này Phật Giáo thành lập, đệ tử Phật Giáo đều nhận được chút công đức, ngươi đi thuyết phục đệ tử Phật Giáo đến ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian đổi công đức lấy Công Đức Kim Tiền, ta sẽ trích từ phí thủ tục ra mấy phần trăm cho ngươi, đây cũng tính là một khoản thu nhập đấy."
Di Lặc hỏi với ánh mắt sáng ngời: "Sư huynh, bao nhiêu phần trăm?"
"Ba phần trăm phí thủ tục, đây là con số lớn nhất mà ta có thể điều động rồi, nếu cao hơn thì phía Cô Lương nhất định sẽ không bỏ qua."
Di Lặc sinh lòng cảm động, lập tức đứng dậy vừa chắp tay thi lễ vừa cảm kích nói: "Đa tạ sư huynh!"
Bạch Cẩm cũng đứng dậy vỗ vai đối phương, đồng thời cổ vũ: "Khách sáo gì chứ? Bây giờ chúng ta cùng hội cùng thuyền, phải cùng nhau cố gắng tiến bộ.
Sau khi trở về ngươi có thể làm rất nhiều chuyện, ví như có thể vay tiền từ ngân hàng rồi cho đệ tử Phật Giáo vay lại với lãi suất cao hơn ngân hàng một chút, như vậy thì ngươi có lãi rồi."
Di Lặc khó hiểu: "Sư huynh, bọn hắn hoàn toàn có thể tự vay từ ngân hàng mà, sao phải vay từ chỗ ta với lãi suất cao hơn? Chẳng lẽ ngươi muốn ta ép bọn hắn vay?"
"Sư đệ, ngươi nghĩ sai rồi. Ngân hàng cho vay rất nghiêm ngặt, chẳng những phải có người đảm bảo mà còn phải có đồ thế chấp.
Nhưng Phật Giáo các ngươi nghèo rớt mồng tơi, rất nhiều môn nhân không có đồ thế chấp, vậy thì ngươi có thể cho vay không cần thế chấp, lãi suất cao hơn ngân hàng mấy lần cũng được luôn. Tuy nhiên, ngươi cũng phải chịu mạo hiểm nhất định."
Hai mắt Di Lặc sáng lên, sư huynh đúng là sư huynh, vụ này rất có lợi!
Hắn lập tức chắp tay thi lễ, giọng nói tràn đầy cảm kích: "Đa tạ sư huynh đã chỉ điểm."
Sau khi Di Lặc rời đi, tiếp theo Địa Tạng Vương Bồ Tát, Dược Sư Bồ Tát, Đại Thế Chí Bồ Tát, Đại Nhật Như Lai cũng lặng lẽ đến rồi lặng lẽ đi.
...
"Bồ Tát, muốn vay tiền không? Không cần thế chấp."
"La Hán, muốn vay tiền không? Công Đức Kim Tiền được Di Lặc Phật Tổ ban thưởng đó!"
"Phật Đà, muốn vay tiền không? Công Đức Kim Tiền tinh khiết từ Âm Gian Địa Phủ đấy, lãi suất thấp hơn bọn hắn."
Từng hòa thượng âm thầm chạy tới Linh Sơn, sau khi chạm mặt nhau ở đây còn lườm nguýt nhau như nước với lửa.
Trong Đại Lôi Âm Tự, Đa Bảo Như Lai ngồi ngay ngắn trên chủ vị.
A Nan và Già Diệp bước nhanh từ bên ngoài vào, đứng dưới đại điện cùng chắp tay thi lễ với thái độ vừa khiêm nhường vừa cung kính: "Đệ tử bái kiến Phật Tổ, chúc Phật Tổ kim thân bất diệt, độc tôn tam giới!"
Như Lai Phật Tổ hơi mở mắt ra nhìn A Nan và Già Diệp bên dưới, bỗng nhiên bừng tỉnh hiểu ra. Thì ra bên cạnh có hai kẻ nịnh nọt là cảm giác này đây, thảo nào Bạch Cẩm lại được sư phụ cưng chiều như thế. Sư phụ à, ta đã cảm nhận được thú vui của người rồi!
Giọng nói lớn trang nghiêm của Như Lai Phật Tổ vang lên: "A Nan, Già Diệp, sao các ngươi lại đến đây?"
A Nan cung kính thưa: "Khởi bẩm Phật Tổ, gần đây Linh Sơn Phật Giáo ta bỗng xuất hiện hình thức cho vay tư nhân không cần đảm bảo, không cần thế chấp với khẩu hiệu lãi nhanh, thu hút rất nhiều đệ tử Phật Giáo đến vay tiền."
Già Diệp cũng báo cáo: "Phật Tổ, ta nghe nói lãi suất cho vay rất cao, chi bằng chúng ta thâu tóm nghiệp vụ cho vay về Đại Lôi Âm Tự thống nhất quản lý, do Đại Lôi Âm Tự chúng ta cho vay để tích góp công đức, còn hơn là để cánh tư nhân cho vay tạp nham kia hoành hành."
Giọng nói lớn của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Ta biết rồi, không cần quan tâm, không tổn hại đến đại cục của Phật Giáo thì cứ kệ bọn hắn đi!"
Trong mắt A Nan và Già Diệp lộ rõ vẻ thất vọng, bọn hắn cung kính đáp: "Vâng!"
Như Lai Phật Tổ đứng dậy trên đài sen rồi nói: "Theo ta đến Tì Lam Điện."
A Nan và Già Diệp cung kính trả lời: "Vâng!"
Hai người đi theo sau Phật Tổ ra ngoài. Phật Tổ rời khỏi tự, mỗi bước đi hoa sen nở rộ ở dưới chân, tỏa ra hàng nghìn hàng vạn tia tường thụy, hắn đi đến đâu vạn Phật lễ kính đến đó.
Ba người đi lên không trung rồi đáp xuống trước một cung điện vắng vẻ.
Cửa cung điện lập tức mở rộng, một phụ nhân gầy gò đi từ trong đại điện ra, toát lên khí tức khó gần, thoạt nhìn rất u ám.
Lão phụ nhân chắp tay thi lễ, cất giọng khàn khàn: "Tì Lam Bà bái kiến Phật Tổ!"
Như Lai Phật Tổ khẽ mỉm cười bảo: "Tì Lam Bà Bồ Tát là Bồ Tát thượng cổ của Phật Giáo ta, có công lao có khổ lao. Ngươi không cần đa lễ, đứng dậy đi!"
Tì Lam Bà Bồ Tát đứng dậy, hỏi thẳng: "Pháp giá của Phật Tổ đến đây vì có chuyện gì quan trọng sao?"
Như Lai Phật Tổ cười khẽ: "Môn hạ của ngươi có một người hữu duyên làm đệ tử của ta."
Mặt Tì Lam Bà Bồ Tát chợt biến sắc, sau đó bình tĩnh lại: "Được Phật Tổ vừa ý là vinh hạnh của bọn hắn!"
Nàng chìa tay mời: "Mời Phật Tổ vào trong, ta sẽ triệu tập môn hạ đến."
Như Lai Phật Tổ khẽ gật đầu rồi đi vào bên trong cùng Tì Lam Bà Bồ Tát.
…