Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 695 - Chương 695: Chuyển Hóa Thành Khí Vận Thần Thú

Chương 695: Chuyển hóa thành khí vận thần thú

Thân thể Bát Kỳ Đại Xà uốn lượn, bao lấy Văn Minh chi kiếm, muốn rút trường kiếm ra nhưng làm thế nào cũng không thể rung chuyển được nó, đành phải phát ra những tiếng rên rỉ thống khổ.

Đối với hết thảy những thứ này, hai người trên trời đều không để ý tới, Dương Tiễn tay cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, mắt lạnh nhìn Kim Thiền Tử.

Kim Thiền Tử nghiêng đầu suy nghĩ một lúc mới bừng tỉnh, vừa cười vừa nói: "Ta biết ngươi, Tư Pháp Thiên Thần Dương Tiễn của Thiên Đình, là tiểu oa oa phá núi cứu mẫu thân khi đó."

Dương Tiễn hừ lạnh quát: "Đệ tử Phật Giáo mượn thần thông nhiễu loạn nhân gian, đây là tội lớn, mau thúc thủ chịu trói cho ta."

Kim Thiền Tử cười ha ha: "Pháp quy của Thiên Đình ngươi còn chưa dùng được trên người ta." Sau đó hắn hóa thành một đầu kim thiền, bay về phía tây.

Dương Tiễn tiện tay lấy ra một cây cung từ bên hông, cây cung được kéo căng, sau đó nhắm vào Kim Thiền: "Vù."

Một quả quang cầu bắn ra, bang, giữa quang cầu, Kim Thiền kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó lộn mình bay ra ngoài, cuối cùng rơi vào trong biển.

Dương Tiễn bỏ cung lại bên hông, tay cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đuổi theo phía Kim Thiền vừa rơi xuống.

Ầm!

Trong biển dâng lên sóng lớn, một con kim thiền to lớn lao ra, sáu cái cánh giống như sáu cây kim đao, ánh mắt Kim Thiền lóe lên hung quang, hắn bay về phía Dương Tiễn, trong miệng bắn ra một đạo kim quang.

Đột nhiên Dương Tiễn mở ra thiên nhãn trên mắt, một đạo bạch quang bắn ra từ trong thiên nhãn, ầm, bạch quang bay vào miệng Kim Thiền, dùng thế hủy diệt mà phá hủy nó.

"A!" Kim Thiền phát ra tiếng kêu thống khổ, âm thanh truyền đi vạn dặm.

Kim Thiền Tử hoảng hốt xoay người chạy về phía tây.

Dương Tiễn cười nói: "Một con sâu kiến cũng muốn chạy thoát khỏi tay ta." Quang mang lóe lên, hắn biến thành một con chim sẻ, sau đó đuổi theo Kim Thiền với tốc độ cực nhanh.

...

Ở bên kia, trên ngọn núi, Bát Kỳ Đại Xà phát ra từng tiếng rên rỉ thống khổ, thân rắn kịch liệt vặn vẹo, từng trận kim quang bắn ra, kim quang tràn đầy nhu hòa, vô cùng khác so với Bát Kỳ Đại Xà.

Kim quang càng chảy ra, thân thể Bát Kỳ Đại Xà càng vặn vẹo dữ dội, thống khổ giãy giụa khiến núi lửa cũng phải ‘ùng ùng’ rung chuyển.

Trên thiên khung lại đột nhiên xuất hiện thêm một mặt trời, cùng nhau chiếu sáng Đông Hải.

Bên trong mặt trời vừa xuất hiện nhô ra một bàn tay lớn màu vàng, bắt về phía Bát Kỳ Đại Xà. Dường như dưới bàn tay này, toàn bộ Phù Tang Đảo đều trở nên nhỏ bé, chỉ cần một phát là có thể nắm lấy.

"Lục Áp, ngươi đi quá giới hạn rồi!" Đột nhiên, một giọng nói vang lên.

Thân ảnh Bạch Cẩm xuất hiện trên Phù Tang Đảo, trong tay cầm một đóa huyết liên. Hắn giơ tay ném huyết liên, bên trong bắn ra bốn đạo kiếm khí tuyệt sát của Đồ Tiên Thí Thần, sát cơ ác liệt khiến thân thể Bát Kỳ Đại Xà đông cứng lại, quên đi nỗi đau trên người, sau đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Bốn đạo kiếm khí xông thẳng lên cao, xé nát bàn tay lớn màu vàng, cuối cùng hóa thành từng trận kim quang và tản đi khắp nơi.

Bên trong mặt trời vừa mới xuất hiện có một thân ảnh đang ngồi xếp bằng, cúi đầu nhìn Phù Tang Đảo, hắn tức giận hỏi: "Bạch Cẩm, ngươi thật sự muốn đối địch với ta?"

Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Lục Áp, bây giờ ngươi đang đối địch với ta mới đúng.

Nếu là việc khác, ta chắc chắn sẽ giúp đỡ ngươi nhưng ngươi không nên tính kế Nhân tộc."

"Ha ha... liên minh lúc trước thật sự đều là lừa gạt sao?"

Bạch Cẩm vẫy tay, huyết liên lập tức rơi xuống lòng bàn tay, hắn uy nghiêm nói: "Bởi vì ta là Thánh sứ của Nhân tộc! Ta phụng mệnh Nữ Oa nương nương giám sát và trông coi Nhân tộc, há có thể để ngươi làm bậy."

...

Rống! Ở phía dưới, Bát Kỳ Đại Xà đang gầm lên những tiếng đau đớn, từng đạo kim quang không ngừng trào ra từ trong cơ thể của nó.

Tại mặt trời trên cao, Lục Áp lập tức biến sắc, hắn muốn xuất thủ theo bản năng nhưng lại có chút cảnh giác mà nhìn Bạch Cẩm, trong lúc nhất thời vẫn chưa quyết định được nên làm thế nào.

Chỉ chốc lát sau, tất cả kim quang đều chảy ra khỏi thân thể của Bát Kỳ Đại Xà.

Văn Minh chi kiếm cũng đột ngột bay lên, hóa thành mấy chục món bảo vật ở trên không trung. Sau đó, mấy chục đạo lưu quang lại rơi xuống đất, biến thành các chưởng môn của Bách gia, tất cả đều nhìn kim quang trên trời với vẻ mong đợi.

Trên bầu trời, kim quang vặn vẹo giống như một đám mây tán loạn.

Văn Minh chi kiếm bị rút ra, Bát Kỳ Đại Xà lập tức khôi phục dáng vẻ hung uy hiển hách của mình, tám đầu rắn dữ tợn nhìn chằm chằm vào chưởng môn bách gia, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hung tàn lạnh lẽo.

Ở phía dưới, Từ Phúc vội vàng kêu lên: "Mau, nuốt lấy khí vận Nhân tộc. Bát Kỳ Đại Xà, ta ra lệnh cho ngươi mau nuốt lấy khí vận Nhân tộc."

Tám đầu của Bát Kỳ Đại Xà đồng loạt nhìn về phía Từ Phúc: "Rống!" Nó há mồm phát ra tiếng rống giận dữ, sóng âm tanh tưởi tràn lan, thổi bay áo choàng của Từ Phúc khiến tóc tai hắn trở nên bù xù, sắc mặt tái nhợt.

Chưởng môn Mặc gia lập tức quát lên: "Khí vận phân tán không thể ngưng tụ, phải giúp nó lấy được thân xác rồi chuyển hóa thành khí vận thần thú."

Chưởng môn Pháp gia quát lên: "Vậy chúng ta cùng lên!"

Các chưởng môn bách gia đồng loạt xông về phía khí vận, khi tới gần kim sắc khí vận, bọn hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sau đó mang theo máu tươi mà lao vào trong khí vận kim quang.

Bình Luận (0)
Comment