Sách bản đẹp được làm bởi Nhân
VIPTruyenGG.com, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
Đa Bảo Như Lai há mồm thì thầm: "Lâm!" Lâm mang ý chí bất động bất hoặc, tâm bất động hàng tam thế minh vương.
Một chữ 'Lâm' từ trong miệng Như Lai phun ra, lóng lánh biến lớn hướng lên phía trên nghênh đón. Ầm! Lôi Đình thần kiếm bắn vào chữ Lâm, uy năng kinh khủng tràn ra, mọi thứ chung quanh đều vô thanh vô tức biến mất.
Vô Đương thánh mẫu ngưng trọng nói: "Cửu Tự Chân Ngôn thuật!"
Giọng nói thật lớn của Như Lai vang lên: "Đó là Cửu Tự Chân Ngôn thần thông của Phật gia."
Vô Đương thánh mẫu kêu lên: "Hoang đường! Đa Bảo, không ngờ hiện tại ngươi lại không cần thể diện như thế."
Đa Bảo Như Lai mặt không đỏ, hơi thở không mạnh, thể diện? Đó là cái gì? Có thể ăn sao? Bạch Cẩm hắn có khi nào cần thể diện? Chẳng phải vẫn lăn lộn đến mức vui sướng đó sao? Hiện tại Đa Bảo đã hiểu, ở hồng hoang này thể diện là thứ vô dụng nhất, vẫn là lợi ích tốt hơn nhiều.
Trong lòng Vô Đương thánh mẫu nổi cơn thịnh nộ, Cửu Tự Chân Ngôn của Đạo gia được đóng gói vàng rực lóng lánh trở mình biến thành Cửu Tự Chân Ngôn thần thông của Phật Giáo, vậy chẳng phải là nói thuật pháp thần thông của Tiệt Giáo ta cũng sẽ biến thành thần thông Phật Giáo? Đa Bảo thật sự quá ghê tởm! Trong lúc nhất thời, nàng cầm kiếm tiên trong tay hướng về phía Đa Bảo.
Dao Trì Vương Mẫu cũng lao tới Bạch Trạch Yêu Thánh, ánh mắt ngưng trọng. Một mình đối phó với Bạch Trạch Yêu Thánh, Dao Trì Vương Mẫu cũng không có lòng tin tất thắng, nhất định phải cẩn thận một chút.
Tứ tôn Nhị Thi Chuẩn Thánh giao thủ, lại ăn ý đánh thẳng lên Cửu Trọng Thiên. Đại chiến trên một tầng gió mạnh, lực hủy diệt cường đại cuốn trôi tất cả, ngay cả Cửu Trọng Thiên cũng mơ hồ bị lay động.
...
Trên Đông Hải lại có bốn thân ảnh của Phật Đà Bồ Tát hiện lên, Nhiên Đăng Thượng Cổ Phật, Quan Thế Âm Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát.
Hiện tại Quan Thế Âm, Văn Thù, Phổ Hiền, tất cả đều tiến vào Chuẩn Thánh cảnh.
Bạch Cẩm lập tức ngưng trọng, ngay cả bọn hắn cũng tới, Phật Giáo vậy mà lại dốc toàn lực ủng hộ Yêu tộc.
Vân Tiêu truyền âm nói: "Sư huynh, Từ Hàng, Văn Thù, Phổ Hiền cũng đã tiến vào Chuẩn Thánh cảnh, cho dù bày ra Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận, ta cũng không làm gì được bọn họ. Muốn đối phó với pháp tắc mà Chuẩn Thánh cảnh chấp chưởng là rất khó khăn."
"Ngươi làm hết sức là được!"
Phổ Hiền Bồ Tát tiến lên một bước nói: "Vân Tiêu đạo hữu, Phong Thần Chiến năm đó, đạo hữu ỷ vào tu vi Chuẩn Thánh mà làm nhục chúng ta quá mức. Hôm nay, bần tăng trở lại thỉnh giáo."
Vân Tiêu nhẹ nhàng lắc đầu, ngạo nghễ nói: "Ngươi không được!"
Văn Thù Bồ Tát đi ra, mỉm cười nói: "Bần tăng mời Vân Tiêu đạo hữu chỉ giáo."
Vân Tiêu lo lắng nhìn Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Ngươi đi trước đi!"
"Sư huynh, ngươi phải cẩn thận!"
Lúc này Vân Tiêu phóng lên cao, hướng về phía Nam mà đi, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát theo sát phía sau.
Trên Đông Hải, Nhiên Đăng cổ phật than trách: "Yêu Đình thượng cổ, đức ngự thiên địa, lượng kiếp tới, Yêu tộc hùng hồn phó cướp, giải khổ ách của tam giới.
Yêu Đình sụp đổ, những đại năng Yêu tộc còn lại ẩn cư ở Bắc Câu Lô Châu, không chọc nhân quả, không sinh rắc rối.
Hôm nay Yêu Sư từ bi, đối nhân xử thế yêu chuộng hòa bình, muốn thành lập Nhân Gian Yêu Quốc. Từ khi khí vận Nhân Yêu tương liên, hiểu lầm được tiêu trừ, đây là công đức có lợi cho hồng hoang, vì cớ gì Đế Quân lại ngang ngược ngăn cản?"
Bạch Cẩm không chút khách khí đáp lời: "Nhiên Đăng Phật Tổ, bản thân ngươi tin lời này sao?"
Nhiên Đăng bình tĩnh nói: "Tất nhiên là bần tăng tin tưởng, xin Đế Quân hãy vì thiên hạ thương sinh mà thúc đẩy việc này, từ nay về sau hồng hoang sẽ ít đi một chuyện."
Bạch Cẩm lắc đầu, kiên quyết nói: "Chắc không phải Nhiên Đăng cổ phật cho rằng bần đạo là người ngu xuẩn đâu nhỉ? Việc này tuyệt đối không có khả năng!"
Nhiên Đăng kín đáo thở dài, nói: "Đã như vậy, chỉ đành đắc tội."
Nói xong, hắn bèn giơ một trảo ụp về phía Bạch Cẩm, một phật thủ màu vàng hình thành, chộp tới Bạch Cẩm.
Dưới chân Bạch Cẩm vẫn không nhúc nhích, nghiêm túc quát lớn: "Đồ tiên!"
Hai đạo thần kiếm trong huyết liên ở bên cạnh bay ra, xoay tròn vọt về phía Nhiên Đăng, hình thành một mũi khoan kiếm khí hủy diệt. Trên kiếm khí mang theo đạo vận của đại đạo.
Ầm! Trong nháy mắt phật thủ nát bấy, thân ảnh Nhiên Đăng lay động một chút, tay áo bào vung lên. Phanh! Hai thanh thần kiếm bị đánh bay, ống tay áo cũng bị đâm rách tạo thành một vết thương.
Nhiên Đăng cổ phật ngưng trọng nói: "Kiếm đạo!"
Hai thanh linh kiếm cheng một tiếng đâm vào trong hư không, quang mang lóe ra.
Quan Thế Âm Bồ Tát tiếp chiêu: "Phổ độ!"
Vô lượng phật quang hình thành thần chú rậm rạp chằng chịt, vọt về phía Bạch Cẩm, che khuất cả bầu trời, phật quang vạn trượng.
Bạch Cẩm vô thức lùi về phía sau một bước. Hù chết bảo bảo rồi, ta có chứng sợ hãi rất nặng! Hắn vội vã nói: "Thí thần!"
Trong huyết liên bên cạnh lại có hai thanh thần kiếm bay ra, hai thanh thần kiếm phân hoá thành hàng vạn hàng nghìn thanh kiếm, kéo theo đại thế thiên địa tựa như nước lũ lao tới. Ầm! Vô số tự phù đồng thời nát vụn.
Hai thanh thần kiếm từ khu vực va chạm nổ tung bay ngược ra, cheng, hòa vào trong hư không.
Trong lòng Quan Thế Âm chấn động, loại cảm giác quen thuộc này, Quan Thế Âm vô thức thốt ra: "Thế đạo!"