Khí Vận Kim Long nhìn Từ Phúc đầy khinh miệt, sau đó nhấc chân giẫm mạnh. Rắc! Tế đàn chia năm xẻ bảy, Từ Phúc cũng bị giẫm vào trong phế tích.
Khí Vận Kim Long day long cước, từng đạo bạch quang trong người bay ra, rơi xuống mặt đất hóa thành từng thân ảnh. Nào là phu tử Nho gia, nào là cự tử Mặc gia, nào là pháp tử Pháp gia... Chưởng môn bách gia ngồi co rúm trên mặt đất, trên người ai cũng có vết thương, khí tức yếu ớt, há to miệng thở hồng hộc.
Sau khi chưởng môn bách gia ra ngoài, cơ thể Khí Vận Kim Long trở nên vặn vẹo, hình thể biến mất hóa thành một đạo khí vận kim quang tinh khiết bay lượn trên không trung.
Đệ tử bách gia vội vàng bước đến đỡ gia chủ nhà mình dậy.
Trên bầu trời Phù Tang Đảo thấp thoáng một đóa huyết liên hư ảo. Bụp! Huyết liên hư ảo vỡ nát, hai thân ảnh phóng từ trong đó ra. Đó là Nhiên Đăng Thượng Cổ Phật và Quan Thế Âm Bồ Tát, cả hai đều y phục tả tơi, tóc tai bù xù, vô cùng chật vật.
Khí tức của Quan Thế Âm Bồ Tát nhẹ tênh hỗn loạn, dễ nhận thấy đã bị thương không nhẹ.
Bạch Cẩm bước ra khỏi không gian vặn vẹo, y phục hơi xốc xếch song nét mặt tươi cười, khí độ bất phàm.
Hắn bật cười sang sảng: "Hai vị đạo hữu, các ngươi thua rồi."
Nhiên Đăng Phật Tổ hít sâu một hơi, chắp hai tay trước ngực thi lễ: "Kiếm trận của Đế Quân có uy năng bất phàm, chúng ta bái phục! Tuy nhiên..."
Bạch Cẩm ngắt lời hắn: "Chờ tí, ta độ thiên kiếp trước đã!" Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, phóng ra khí cơ dẫn thiên kiếp từ nơi xa xăm.
Đùng đoàng! Một đám lôi vân khổng lồ xuất hiện, lôi vân xoay tròn ngưng tụ thành một đạo lôi kiếp thiên nhãn cực lớn.
Thiên nhãn màu đen lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bạch Cẩm, trong thiên nhãn lấp lóe từng đạo sấm sét, phóng ra thiên uy mạnh mẽ, vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt Bạch Cẩm lập tức biến đổi, hắn nuốt một ngụm nước bọt, hơi thiếu tự tin. Tình hình này không đúng! Uy lực của lôi kiếp mạnh đến vậy ư? Lẽ nào sư tỷ không mở cửa sau cho mình? Sơ suất rồi!
Nhiên Đăng và Quan Thế Âm Bồ Tát chợt nghĩ nếu Bạch Cẩm độ kiếp thất bại thì hay biết mấy. Bọn hắn nhìn lôi kiếp thiên nhãn trên bầu trời với ánh mắt mong đợi.
Không được, không thể độ kiếp ở đây! Thiên kiếp mạnh như vậy một khi giáng xuống chắc chắn sẽ hủy thiên diệt địa, đệ tử bách gia sao có thể sống sót?
Thân ảnh Bạch Cẩm vừa lóe lên đã xuất hiện cách đó vạn dặm, kiếp vân cũng di chuyển theo như hình với bóng, từ đầu đến cuối luôn xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
Bạch Cẩm ngẩng đầu nhìn lôi kiếp thiên nhãn, đôi mắt to ngập nước chớp lia lịa. Sư tỷ ơi, là ta nè! Tiểu Bạch Hạc thuần khiết không tì vết nè!
Ầm ầm! Thiên kiếp rít gào, một đạo thiên kiếp tiểu xà to bằng nắm tay phóng từ trong kiếp vân ra bổ xuống Bạch Cẩm. Đùng đoàng! Điện quang lóe lên, kiếp lôi đánh xuyên qua Bạch Cẩm, từng tia sét sáng lấp lóe trên người hắn.
Bạch Cẩm đứng sững ở đó, siết chặt nắm đấm. Ơ, hình như chẳng có cảm giác gì cả! Hắn mừng thầm trong lòng. Tạ ơn trời, tạ ơn đất, sư tỷ vẫn chưa quên mình, quả nhiên nàng vẫn mở cửa sau cho mình.
...
Khi thiên kiếp giáng xuống, Khuê Cương trong Thiên Ma Điện ở Ma Giới bỗng mở choàng mắt, hư không trước mặt vặn vẹo, cảnh tượng Bạch Cẩm bị thiên kiếp đánh hiện ra trong hư không.
Khuê Cương nở nụ cười quái dị: "Thiên kiếp thành đạo yếu thế, tên kia là ai vậy? Lẽ nào hắn quen biết Thiên Kiếp Chi Chủ của hồng hoang?"
Ánh mắt lộ rõ vẻ hung ác, ngươi cướp mất quyền chấp chưởng thiên kiếp của ta, sao ta có thể tha cho ngươi được? Ngươi quan tâm hắn như thế thì ta sẽ đích thân ra tay khiến hắn rơi vào vực sâu hắc ám!
Khuê Cương đột ngột đứng dậy, thân ảnh hư hóa bay vào trong hư không. Hắn đang định xuyên qua thì hư không vặn vẹo chợt lóe lên hắc quang.
Một đạo hắc ảnh lập tức bị bắn ngược trở lại, bay ra xa trong hư không. Đột nhiên thân ảnh ngưng thực hóa thành Thiên Ma Vương Khuê Cương.
Khuê Cương ngẩng đầu thốt lên đầy kinh ngạc: "Ma Tổ!"
Một âm thanh như có như không vang lên: "Khuê Cương, người này không thể nhập ma."
Khuê Cương vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, tên này là ai mà lại có thể khiến Ma Tổ đích thân lên tiếng bảo vệ, rốt cuộc hắn là ai? Lẽ nào là con riêng của Ma Tổ ở hồng hoang? Hắn dè dặt hỏi: "Xin Ma Tổ chỉ rõ!"
Trong Hắc Tiêu Cung, Ma Tổ La Hầu ngồi trên chủ vị, Vô Thiên Ma Vương ngồi bên dưới. Chỉ rõ? Chỉ rõ kiểu gì? Muốn ta nói là mình sợ Thái Thượng Thánh Nhân, Thông Thiên Thánh Nhân, Nguyên Thủy Thánh Nhân, Nữ Oa nương nương và Bình Tâm nương nương cùng đánh vào đây hả?
Theo như lời Vô Thiên nói thì Tây Phương Nhị Thánh cũng ngấp nghé Bạch Cẩm nhưng không chiếm được, chỉ có thể đứng nhìn từ xa không dám khinh nhờn. Nếu người này có thể làm việc cho ta thì sẽ là một quân cờ tốt.
Ma Tổ La Hầu bình tĩnh cất lời: "Ngươi không cần quan tâm nhiều, cứ làm theo đi!"
Toàn thân Khuê Cương Ma vương run lên, vội vàng khom lưng trả lời: "Vâng!" Hắn ngầm hiểu trong lòng, Ma Tổ không giải thích mà chỉ cảnh cáo, tên kia nhất định là con riêng của Ma Tổ ở hồng hoang, nếu không Ma Tổ sẽ chẳng để tâm như vậy.