Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 710 - Chương 710: Tới Đại Xích Thiên

Chương 710: Tới Đại Xích Thiên

Thiên Bồng Nguyên Soái nhăn nhó: "Sư thúc, cái thân bé nhỏ này của đệ tử không độ được đại hà đâu, nếu sóng gió quá lớn thì mong sư thúc lượng thứ."

Thạch Cơ phớt lờ hắn, tự nói phần mình: "Khi xưa Tam Thanh chưa chia tách, Xiển Tiệt ở đối diện nhau trên Côn Luân Sơn, Bạch Cẩm sư huynh thống lĩnh hai đạo Xiển Giáo, tận tâm tận lực.

Sau đó Tam Thanh Thánh Nhân tách ra lập đạo tràng, Tiệt Giáo lập căn cơ ở Đông Hải, Bạch Cẩm sư huynh thành lập đại đội chấp pháp để quản lý môn nhân,

Sau Phong Thần Chiến, Bạch Cẩm sư huynh trở thành Câu Trần Đại Đế giúp bệ hạ vận hành thiên địa âm dương, tạo phúc cho chúng sinh hồng hoang."

Thiên Bồng Nguyên Soái cũng gật đầu như giã tỏi: "Bạch Cẩm sư bá là trưởng bối cũng giúp ta rất nhiều, ta vô cùng cảm kích."

Trong mắt Thạch Cơ lóe lên một đạo hàn quang, nàng nói: "Nhưng sau Phong Thần Chiến, Xiển Giáo và Phật Giáo trắng trợn rêu rao, nói Bạch Cẩm sư huynh là kẻ miệng nam mô bụng bồ dao găm, a dua nịnh nọt, âm mưu quỷ kế, hèn hạ vô sỉ.

Từ trước tới giờ Bạch Cẩm sư huynh không tranh vinh nhục, không so đo với bọn hắn, nhưng ta không thể làm ngơ."

Thiên Bồng Nguyên Soái cũng gật đầu lia lịa, căm phẫn sục sôi: "Sư thúc nói rất đúng, Phật Giáo và Xiển Giáo thật vô liêm sỉ.

Sư thúc, ngài muốn ta sai thủy quân ra sức cải biến danh tiếng của sư bá phải không?"

Thạch Cơ mỉm cười: "Lần này sư huynh đột phá Chuẩn Thánh, thiên ma đột kích nhưng đã cúi mình trước đạo tâm cao thượng của sư huynh, nói sư huynh tâm thần viên mãn, chân linh sạch sẽ, đại đức đại uy, chắp tay bái lạy khuất phục, sau đó xấu hổ bỏ chạy.

Phẩm đức cao thượng của Bạch Cẩm sư huynh là điều khiến thiên ma bái phục, hành vi của thiên ma cũng đã chính danh cho sư huynh. Ta muốn ngươi công bố chuyện này cho chúng sinh hồng hoang biết sư huynh là Bạch Hạc không tì vết, là tu sĩ đại đức có tâm hồn cao thượng."

Thiên Bồng Nguyên Soái lập tức vỗ ngực đảm bảo: "Sư thúc, ngài cứ yên tâm! Ta sẽ lo liệu chuyện này, ta nhất định sẽ lan truyền chuyện này khắp tam giới để chúng sinh hồng hoang biết ngay cả thiên ma cũng khuất phục trước đạo đức cao thượng của sư thúc."

Thạch Cơ gật đầu cười khẽ: "Sau khi xong việc ngươi hãy đến ngân hàng Thiên Đình Nhân Gian lĩnh mười vạn Huyền Hoàng Kim Tệ để khen thưởng cho tám vạn Thiên Hà thủy quân."

Thiên Bồng Nguyên Soái vội vàng chắp tay thi lễ, mừng rỡ hô: "Tạ ơn sư thúc."

Thạch Cơ xoay người nhẹ nhàng bay đi xa.

Trong lúc Bạch Cẩm chuẩn bị Kim Thiền Yến trên Thiên Đình, rất nhiều thế lực trong tam giới đều gió nổi mây vần, Thiên Đình một mình đối chiến với Phật Giáo và Yêu tộc mà vẫn có thể đại thắng, nhất thời uy vọng của Thiên Đình đạt tới đỉnh điểm.

Thanh thế của Phật Giáo và Yêu tộc cũng tăng mạnh, Phật Giáo liên thủ với Yêu tộc đã loáng thoáng hình thành một thế lực cường đại có thể chi phối tình hình tam giới.

Bạch Cẩm bưng một đĩa Kim Thiền chiên dầu thơm phức đi trong Hỗn Độn, hắn đi đến đâu Hỗn Độn lực đầy rẫy nguy hiểm tự động tách sang hai bên đến đó, hình thành một con đường rộng thênh thang. Sau khi thành Chuẩn Thánh, hắn đến Hỗn Độn chẳng khác gì về nhà, cứ như cá gặp nước.

Bạch Cẩm đi thẳng tới trước Đại Xích Thiên rồi hô to: "Sư bá, đệ tử đến thăm ngài."

Thân ảnh Huyền Đô xuất hiện bên ngoài Đại Xích Thiên, vừa chắp tay thi lễ vừa nở nụ cười nhẹ: "Chúc mừng sư huynh trở thành Chuẩn Thánh."

Bạch Cẩm cười ha ha: "Sư huynh nói đùa rồi, nói đến lợi hại thì vẫn là sư huynh lợi hại. Sư huynh nhập môn sau ta nhưng lại thành đạo trước ta, ta xấu hổ muốn chết."

Huyền Đô mỉm cười nói: "Nhân Giáo ít đệ tử, khí vận đều tập trung lên người ta, ta có thể thành đạo là nhờ khí vận thúc đẩy. Nếu xét về lĩnh ngộ đại đạo thì ta kém xa sư huynh."

"Khí vận à..."

Bạch Cẩm bất giác nghĩ tới Tiệt Giáo. Khi xưa khí vận Tiệt Giáo hưng thịnh như lửa cháy bừng bừng dầu sôi sùng sục, nhờ đó mà những thần tiên có thiên tư siêu phàm như Đa Bảo, Vô Đương thánh mẫu, đại đội chấp pháp đều lần lượt đột phá Chuẩn Thánh, có thể nói là kiêu ngạo khắp tam giới. Nhưng giờ đây Tiệt Giáo đã sụp đổ, không có khí vận gia trì, tu hành gian nan!

Huyền Đô chìa tay cười khẽ: "Mời sư huynh vào trong, lão gia đợi đã lâu."

"Đa tạ sư huynh!"

Bạch Cẩm đi theo vào bên trong Đại Xích Thiên rồi đáp xuống một đỉnh núi, đối diện đỉnh núi là một vách núi cao vạn trượng, dưới vách núi là một hồ nước màu lam, thác nước trên vách núi đối diện đổ thẳng xuống dưới, mây mù dày đặc, phi điểu bay qua bay lại tuyệt đẹp vô cùng.

Thái Thượng ngồi ngay ngắn trên đỉnh núi, trước mặt có một chiếc bàn, trên bàn bày hai tách trà.

Bạch Cẩm bay xuống đỉnh núi, sau đó chắp tay thi lễ cung kính hô: "Đệ tử thỉnh an sư bá, chúc Đại sư bá luôn được thanh tịnh, thiên địa giai quy!"

Thái Thượng ngẩng đầu nhìn hắn, gật đầu hài lòng: "Người có thể luôn thanh tịnh thì thiên địa ắt giai quy, câu này rất có đạo lý, xem ra ngươi tu hành rất khá, như vậy ta cũng yên tâm.

Ngươi không dựa vào Thái Cực Chi Đạo của ta mà có thể bước tới đạo của mình, tốt lắm!"

"Cho dù đệ tử không ở bên cạnh sư bá, đệ tử cũng thường xuyên nhớ tới lời dạy bảo của sư bá, chăm chỉ không ngừng, không dám lơ là, nhờ đó mới giác ngộ bước vào đạo đồ. Đệ tử có thể đạt đến trình độ này tất cả là nhờ sư bá bồi dưỡng, vì vậy đệ tử vừa mới thoát thân là lập tức đến Đại Xích Thiên thỉnh an người."

Thái Thượng khẽ mỉm cười bảo: "Ngồi đi!"

"Vâng, tạ ơn sư bá!"

Bình Luận (0)
Comment