Trong Đại Lôi Âm Tự của Phật Giáo, Đa Bảo Như Lai ngồi ngay ngắn trên Liên Đài thập nhị phẩm đặt ở vị trí cao nhất, phía dưới là Thương Dương Yêu Thánh và Đại Nhật Như Lai cũng ngồi xếp bằng trên kim liên.
Giọng nói của của Đa Bảo Như Lai vang khắp đại điện: "Nhân Gian Yêu Quốc mưu đồ thất bại, Yêu tộc các ngươi có tính toán gì không?"
Thương Dương Yêu Thánh bình tĩnh nói: "Tạm thời không có hành động, bây giờ chỉ có thể chờ đợi thời cơ, chúng ta chờ được.”
Hắn lại ngẩng đầu nhìn lên Đa Bảo Như Lai rồi cười nói: "Nghe nói trong Hỗn Độn xảy ra chuyện.”
Đa Bảo Như Lai bình tĩnh nói: "Có bắt đầu thì phải có kết thúc, chúng sinh có tịch diệt, thiên địa có luân hồi, hai vị giáo chủ đang tìm hiểu chân lý tịch diệt.”
Thương Dương Yêu Thánh bật cười, từ chối cho ý kiến, đề tài lại chuyển sang chuyện khác: "Bạch Trạch Yêu Thánh muốn ta hỏi Phật Tổ, ngài có ý kiến gì với Câu Trần Đại Đế.”
Ánh mắt Phật Tổ Như Lai bỗng có vẻ hoảng hốt một chút, hắn chầm chậm kể lại: "Ngày xưa lúc Bạch Cẩm vừa bái sư thì hết sức đơn thuần thiện lương, cũng xứng với cái danh chim hạc trắng của hắn.
Không lâu sau, hắn liền lộ ra bản tính, âm hiểm giả dối, tham lam vô độ, nịnh hót luồn cúi, hai mặt, thậm chí đến nay còn đáng sợ hơn.”
Thương Dương Yêu Thánh nói: "Dạo gần đây có lời đồn không biết xuất phát từ đâu, nói là khi Bạch Cẩm độ Thiên Ma kiếp, Thiên Ma đều bị đạo tâm cao thượng của Bạch Cẩm khuynh đảo, liên tục bái lạy, cung kính lui đi, không dám khinh nhờn.”
Như Lai lập tức tối sầm mặt.
Thương Dương Yêu Thánh cười hỏi: "Phật Tổ, lời đồn này là giả sao?"
Như Lai Phật Tổ dừng một chút, bất đắc dĩ nói: “Việc này là thật.
Thế nhưng đám Thiên Ma đó rất là kỳ quái, e rằng là do Bạch Cẩm đã thông đồng với Ma Giới, hoặc Thiên Ma đã bị Bạch Cẩm đút lót rồi.”
Thương Dương Yêu Thánh bật cười, trong lòng thì nghĩ, nghe có vẻ lời của Đa Bảo Như Lai không đáng tin chút nào, hẳn là hắn ta có thành kiến với Bạch Cẩm. Nhưng rốt cuộc Bạch Cẩm là người như thế nào? Là kẻ dối trá đa đoan như Đa Bảo nói, hay là một người có tiên phẩm thanh cao như Thiên Ma nói.
Cá nhân Thương Dương càng có xu hướng tin tưởng lời nói của Thiên Ma, Thiên Ma có tâm tư xấu gì được chứ? Bị khuất phục chính là bị khuất phục.
Đa Bảo Như Lai không nén được lại nói thêm: "Yêu tộc các ngươi phải cẩn thận với đòn tung hỏa mù của Bạch Cẩm, càng không thể nghe bậy lời đồn bên ngoài.”
Thương Dương cười nói: "Đa tạ Phật Tổ, Yêu tộc ta tự có cân nhắc.”
Đa Bảo Như Lai liếc mắt một cái liền biết Thương Dương Yêu Thánh không coi trọng lời nói của mình, nhưng cũng không trách được hắn, hiện tại cả hồng hoang đều đang đồn đãi, Bạch Cẩm chính là đức phúc chân tiên dùng đạo đức khuất phục Thiên Ma. Không biết cái đám chướng khí bao trùm hồng hoang này bắt đầu từ đâu, lại khiến vô số Tiên Thần hồng hoang tin phục.
Trong lòng Như Lai chợt dâng lên một luồng cảm giác bất lực, Bạch Cẩm đã lừa gạt tất cả mọi người ở hồng hoang! Chắc chắn hắn có liên kết với Ma Giới, hắn là kẻ gian xảo nhất!
Đại Nhật Như Lai Phật thấy không khí có vẻ nặng nề lập tức chuyển đề tài: “Qua trận chiến này, chúng ta cũng đã có một hiểu biết khá sơ bộ về thực lực của Thiên Đình, một mình chúng ta không thể ngăn được đối phương, Phật Giáo cần tiếp tục hợp tác sâu rộng cùng Yêu tộc.”
Đa Bảo Như Lai tập trung lại câu chuyện, gật đầu nói: "Chuẩn!"
Rốt cục cũng đến chính đề, Thương Dương Yêu Thánh nghiêm mặt: "Hôm nay ta đến cũng vì chuyện này, Thái tử điện hạ ở Phật Giáo đã trưởng thành rất nhanh. Yêu tộc ta rất cảm kích trước ân tình của Phật Giáo, nguyện vĩnh viễn kết mối giao hảo với Phật Giáo.”
Đa Bảo Như Lai tươi cười: "Thái tử Yêu tộc vào Phật Giáo ta, dùng ánh sáng mặt trời chiếu rọi chúng sinh tam giới, thật sự là may mắn của chư thiên.”
Đại Nhật Như Lai Phật ngẩng đầu ưỡn ngực, ngồi ngay ngắn trên đài sen, vòng phật sau lưng có vẻ càng thêm lóng lánh.
Một thời gian sau đó, để làm sâu sắc thêm sự kết minh của Phật Giáo và Yêu tộc, Đại Nhật Như Lai dẫn cường giả Yêu tộc đến Phật Giáo giao lưu, lại dẫn đệ tử Phật Giáo đi Bắc Câu Lô Châu, cảm nhận nét đẹp bản địa của Bắc Câu Lô Châu.
Hai bên chạy tới chạy lui, Đại Nhật Như Lai Phật nghiễm nhiên đã trở thành cầu nối giữa Phật Giáo và Yêu tộc, danh tiếng lan xa.
...
Nửa tháng sau, Bạch Cẩm lặng yên đi tới ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian để gặp mặt Di Lặc Phật – Vị Lai Phật Tổ của Phật Giáo trong một nơi bí mật trên lầu ba.
Di Lặc Phật đứng dậy chắp hai tay lại, nói: "Tham kiến sư huynh!"
Bạch Cẩm hừ một tiếng, đi đến trước mặt Di Lặc Phật ngồi xuống, bắt đầu cất giọng âm u: "Ta còn tưởng rằng sư đệ trở thành Phật Tổ thì quên sư huynh rồi!"
Di Lặc ngồi xuống, bật cười ngượng nghịu: "Ta biết sư huynh giận ta! Nhưng ta cũng không còn cách nào mà!"
Bạch Cẩm nhìn Di Lặc Phật, nghiêm túc nói: "Di Lặc sư đệ, ta cần một lời giải thích.
Sư huynh đệ chúng ta từng ở trong gian phòng này định ra lời thề kết minh, sao trời có chuyển dời, tình nghĩa vẫn không thay đổi, giúp đỡ lẫn nhau cùng tiến bộ.
Hiện tại Phật Giáo và Yêu tộc đột nhiên mưu đồ khí vận của Nhân tộc, chuyện lớn như thế, vì sao ngươi lại gạt ta? Chẳng lẽ ngươi không tin tưởng ta sao?"