Bạch Cẩm lập tức hỏi: "Trong thời gian gần đây, Thiên Đình đã xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt Thạch Cơ là lạ: "Bỗng dưng Dao Trì Vương Mẫu tổ chức Hội Bàn Đào, nhưng bị Tôn Ngộ Không náo loạn, hắn còn ăn vụng tiên đan của Thái Thượng Lão Quân.
Hiện tại Tôn Ngộ Không đã phản bội Thiên Đình chuồn mất, Ngọc Hoàng Đại Đế giận dữ phái Lý Tịnh dẫn theo Tứ Đại Thiên Vương, Cửu Diệu Tinh Quân, Lôi Bộ Chúng Thần, suất lĩnh trăm ngàn thiên binh thiên tướng dấy binh chinh phạt."
Mặt Bạch Cẩm biến sắc, đã phát triển đến bước này rồi sao? Hắn vung tay lên, một tấm vân kính hiện ra trước mặt, trong vân kính là khung cảnh trên Hoa Quả Sơn ở Đông Hải.
Mọi người đều quay đầu xem. Cả Đông Hải dâng trào sóng lớn, thiên binh thiên tướng đầy trời đang khai chiến với yêu ma do Tôn Ngộ Không dẫn đầu trên bầu trời Hoa Quả Sơn.
Tôn Ngộ Không mặc chiến giáp hoa lệ, Kim Cô Bổng chỉ đến đâu, thiên binh thiên tướng lũ lượt tan tác tới đó, không gì địch nổi, tiên huyết nhuộm đỏ Đông Hải.
Bên trong Điểu Sào, sắc mặt của mọi người trong đại đội chấp pháp cực kỳ khó coi. Có mỗi Hoa Quả Sơn bé tí mà cũng không tóm được, làm Thiên Đình mất hết mặt mũi, sau này Thiên Đình sẽ trở thành trò cười của tam giới.
Bạch Cẩm hít sâu một hơi, quả nhiên mình vẫn không nhịn được. Hắn nghiêm nghị cất lời: "Thạch Cơ, ngươi đi truyền pháp chỉ của ta, lệnh cho Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra và Ngao Bính hạ giới bắt Tôn Ngộ Không về đây."
Thạch Cơ đứng dậy nói: "Sư huynh, bất kỳ ai trong số bọn hắn cũng có thể bắt Tôn Ngộ Không!"
"Ha ha, ta muốn thắng áp đảo. Chẳng phải bọn hắn muốn để cho Tôn Ngộ Không diễu võ dương oai sao? Vậy thì để đám Dương Giao thắng một bậc."
Thạch Cơ gật đầu đáp lời: "Ta hiểu rồi!" Nàng xoay người rảo bước rời đi.
...
Trên bầu trời Hoa Quả Sơn ở Hạ Giới, Tôn Ngộ Không ôm cây gậy khổng lồ phang về phía Lôi Bộ Chúng Thần. Ầm ầm! Toàn bộ Lôi Bộ Chúng Thần đều bị nện bay, phát ra hàng loạt tiếng kêu gào thảm thiết.
Áo choàng sau lưng Tôn Ngộ Không bay phấp phới, hắn đứng trên đám mây cười sang sảng, kiêu ngạo nói: "Đám thần yếu ớt các ngươi có tí bản lĩnh cỏn con mà cũng dám xâm phạm Hoa Quả Sơn ta? Ngày hôm nay bản Đại Thánh sẽ khiến các ngươi có đến mà không có về!"
Chúng thần đều sợ hãi.
"Tôn Ngộ Không!" Một tiếng hét uy nghiêm vang lên.
Bốn thân ảnh từ trên trời đáp xuống bốn phía của Hoa Quả Sơn, ai cũng mặc đồng phục của đại đội chấp pháp, áo choàng đen sau lưng tung bay, uy nghiêm túc mục.
Chiến trường đại chiến bỗng trở nên yên tĩnh, bất kể yêu ma hay tiên thần đều bất giác quay đầu nhìn, sau đó tiếng hô giết lại vang lên lần nữa.
Lý Thiên Vương trên tường vân cũng thay đổi sắc mặt. Không đúng, sao đại đội chấp pháp lại đến đây?
Phần đông thiên binh thiên tướng đều kích động và mừng rỡ. Cuối cùng đại đội chấp pháp đã tới, để xem yêu hầu này còn hung hăng ngang ngược kiểu gì.
...
Trong Lăng Tiêu Bảo Điện trên Thiên Đình, Ngọc Hoàng Đại Đế ngồi ngay ngắn trên chủ vị, chúng thần tập trung bên dưới. Kể từ lúc đại chiến bắt đầu, không ngừng có tin xấu truyền về.
Nhật Quang thị giả chạy vào đại điện: "Báo, Cửu Diệu Tinh Quân thua rồi!"
Nguyệt Quang thị giả chạy vào đại điện, vui vẻ hô: "Báo, Nhị Thập Bát Tinh Tú bại rồi!"
"Báo, Đấu Bộ Chúng Thần thua rồi!"
"Báo, Tứ Đại Thiên Vương thua trận!"
Chúng thần bàn tán xôn xao, Tôn Ngộ Không giỏi đến vậy ư?
Nhật Quang Bồ Tát chạy vào Lăng Tiêu Bảo Điện, hoảng hốt báo cáo: "Báo! Chấp Pháp Thiên Thần Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính cùng đến Hoa Quả Sơn rồi!"
Trong mắt Ngọc Hoàng Đại Đế lóe lên tia sáng, không ngờ Bạch Cẩm lại ra tay vào lúc này.
Chúng thần cũng nghị luận ầm ĩ.
"Tư Pháp Thần Điện không nhìn nổi nữa hả?"
"Chắc là Câu Trần Đại Đế ra tay!"
"Chấp Pháp Thiên Thần ra tay thì Tôn Ngộ Không còn gây sóng gió gì được nữa."
"Tôn Ngộ Không có thể đánh bại chúng thần thì thực lực tuyệt đối không yếu, khó nói trước thắng bại."
...
Ngọc Hoàng Đại Đế chỉ tay, một tấm gương đồng xuất hiện giữa không trung đại điện. Gương đồng phóng to khung cảnh trên Hoa Quả Sơn phản chiếu bên trong, đến tiếng nước chảy cũng có thể nghe rõ.
Tất cả chúng thần đều quay đầu nhìn.
...
Trên bầu trời Hoa Quả Sơn, chúng thiên binh thiên tướng cung kính chắp tay thi lễ, hăng hái hô: "Bái kiến Chấp Pháp Thiên Thần!" Giọng nói lớn chấn động thiên địa.
Chúng yêu ma đều biến sắc, rối rít tập trung lại, cảnh giác nhìn xung quanh.
Thân ảnh Tôn Ngộ Không tung hoành trên bầu trời Hoa Quả Sơn đột ngột dừng lại, quan sát bốn phía.
Ngao Bính ở phía Đông, Na Tra ở phía Nam, Dương Tiễn ở phía Bắc, Dương Giao ở phía Tây. Bốn người mặc đồng phục thống nhất, áo choàng bay phần phật, tay cầm các loại thần khí, uy áp thiên đại, khí chất lạnh lùng.
Tôn Ngộ Không cảm thấy nặng nề, không ngờ có nhiều Chấp Pháp Thiên Thần như vậy, ba vị này cũng cường đại như Ngao Bính sao?
Không thể nào! Ngao Bính nhất định là thiên thần mạnh nhất Thiên Đình, có lẽ là chủ thần, những người khác chỉ là phụ thần mà thôi, không đáng ngại.
Tôn Ngộ Không nhìn Ngao Bính, cười khằng khặc quái dị: "Điệt nhi ngoan, mới một thời gian không gặp mà ngươi lại cao hơn rồi, mau để cho thúc thúc ngắm cái nào!"