Như Lai Phật Tổ vội vàng vung tay, thu A Nan và Già Diệp lại. Hắn phô bày kim thân cao sáu trượng lấp lánh kim quang, vỗ một phát, trong lòng bàn tay lập tức hiện ra một phương Phật Quốc. Phật Quốc Thế Giới đối kháng với hai mươi tư chư thiên.
Ầm! Thiên không xung quanh bị thế giới chi lực nghiền nát, hư không vô tận đen ngòm xuất hiện. Như Lai Phật Tổ đang đứng ở trung tâm hư không vô tận.
Cho dù bên trong hư không vô tận tràn đầy lực lượng hủy diệt cũng không thể làm gì được Như Lai Phật Tổ, hắn đang sải bước đi từ trong hư không vô tận ra ngoài.
Vèo vèo! Vô số phù văn ngưng hiện giữa hư không, phù văn tụ lại hình thành một tòa đại trận mênh mông, đè lên kim thân của Như Lai.
Kim thân của Như Lai dừng bước, giận dữ quát: "Vân Tiêu, ngươi dám!" Từng đạo Phạn văn từ trong kim thân của Như Lai tuôn ra, ăn mòn vào trong đại trận.
Kim Bằng trợn mắt, trong mắt bắn ra hai cột sáng một đen một trắng hợp lại với nhau giữa không trung, tụ thành một vị Âm Dương Đại Ma. Đại Ma đè lên Như Lai Phật Tổ.
Bộp! Kim thân của Phật Tổ đánh ra một quyền, đụng vào Âm Dương Đại Ma. Mọi âm thanh và dư ba đều bị hư không thôn phệ.
Thân ảnh Như Lai Phật Tổ lún xuống, bị Âm Dương Đại Ma ấn sâu vào trong hư không, nháy mắt đã biến mất không còn tăm hơi.
Một khắc sau, một đạo phật quang lấp lóe trong hư không, kim thân của Như Lai Phật Tổ lại xuất hiện lần nữa, một tay kéo Âm Dương Đại Ma, tay còn lại đối phó với pháp trận tuyệt sát. Thời khắc này hắn không còn lòng từ bi của Phật Tổ, chỉ còn sự bá đạo tột cùng.
Ngũ Sắc Thần Quang hội tụ thành một chiếc Ngũ Đế Thần Ấn đánh vào hư không, đập bốp lên người Như Lai Phật Tổ.
Kim thân của Như Lai bị đánh đến lảo đảo, tức khắc lại chui vào hư không hết lần này đến lần khác.
Tiếp đó, lực lượng dồi dào mạnh mẽ ngưng tụ thành một chiếc búa khổng lồ, đập mạnh vào trán kim thân của Như Lai làm hắn lảo đảo suýt ngã nhào xuống đất.
Hàng loạt đại đạo tấn công, lập tức đánh cho Như Lai Phật Tổ ngu người luôn, chỉ có thể đỡ chiêu, không có sức phản kháng.
"Ha ha, đón một gậy của lão Vô!" Vô Chi Kỳ hét lên bằng chất giọng quái dị, sau đó bạo viên khổng lồ nhảy vào trong hư không. Gậy thép nhanh chóng dài ra, đánh bộp lên kim thân của Như Lai đang lảo đảo lùi về sau. Gậy thép tiếp tục duỗi dài, không ngừng dúi đối phương vào trong hư không. Mãi cho đến khi đốm phật quang cuối cùng biến mất, một cây gậy sắt bắc ngang giữa khu vực trong và ngoài hư không.
Từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế đến nay, Vô Chi Kỳ khổ tu hàng tỉ năm, đã bước ra giai đoạn mấu chốt. Khi Bạch Cẩm chìm vào giấc ngủ sâu, hắn đã ngộ ra đạo của mình, thành Nhất Thi Chuẩn Thánh. Mặc dù hắn không bằng đám Triệu Công Minh, Khổng Tuyên, nhưng cũng đủ sức gia nhập chiến trường đánh phụ trợ.
Đồng phục trên người Kim Bằng cứng lại, biến thành một bộ chiến giáp, hắn cầm Phương Thiên Họa Kích xông vào hư không.
Tiếp đó, Triệu Công Minh, Khổng Tuyên, Vân Tiêu và Ô Vân Tiên cũng nhảy vào trong hư không, hư không ngưng kết trước Nam Thiên Môn.
Chúng thần giữ tinh thần cảnh giác tụ tập xung quanh. Chốc chốc bên trong lại lóe lên ánh sáng và đại đạo chi lực mang tính hủy diệt, dọa chúng thần bên ngoài sợ bay màu.
Trong Đâu Suất Cung, ánh mắt Thái Thượng Lão Quân lóe lên tia sáng kỳ dị, hắn khen ngợi: "Ngươi tập hợp đám Triệu Công Minh, Khổng Tuyên, thành lập đại đội chấp pháp là chuyện đúng đắn thứ hai mà ngươi đã làm hồi ở Tiệt Giáo."
Bạch Cẩm tò mò hỏi: "Sư bá, vậy chuyện đúng đắn thứ nhất là gì?"
"Ha ha, tất nhiên là Tiệt Giáo sụp đổ bởi mưu kế của ngươi." Thái Thượng Lão Quân cười ha hả đáp.
Bạch Cẩm sặc đến ho sặc sụa vài tiếng liên tiếp, vội vàng nói: "Sư bá, người tuyệt đối đừng nói bậy, ta chột dạ lắm!"
Thái Thượng Lão Quân cười sang sảng: "Chột dạ gì chứ? Nếu sư phụ ngươi gây phiền toái cho ngươi thì ngươi cứ đến tìm ta... À không, ngươi đến Đại Xích Thiên? tìm Thái Thượng Thánh Nhân, hắn sẽ xử lý giúp ngươi."
Bạch Cẩm chắp tay thi lễ, xin tha: "Sư bá, tốt nhất là đừng để xảy ra chuyện này."
"Được thôi! Sau này ta không nhắc đến nữa."
"Tạ ơn sư bá!"
Thái Thượng Lão Quân nhìn ra bên ngoài, nói: "Ngươi không ra tay à?"
Bạch Cẩm cũng nhìn ra bên ngoài, nở nụ cười xấu xa: "Ta tin tưởng bọn hắn. Với thực lực hiện tại của bọn hắn, có lẽ một chọi một không phải là đối thủ của Đa Bảo Như Lai, nhưng nếu hợp sức với nhau thì Đa Bảo hãy tự cầu phúc đi! Chắc là sẽ bị đánh rất thảm đó!"
...
Trong Canh Phong Giới, một đám mây trắng bay vun vút qua, nhanh như lưu quang, vờn gió đuổi trăng. Xung quanh là gió lớn gào thét, từng đỉnh núi trơ trụi đứng sừng sững trong không gian tĩnh mịch.
Khi sắp xuyên qua Canh Phong Tầng, Cân Đẩu Vân đột ngột dừng lại vì phía trước có một thân ảnh lạnh lùng đứng trên đỉnh núi, gió lớn gào thét thổi qua y bào của nàng, trang sức bằng xương bay bay theo gió.
Cõi lòng Tôn Ngộ Không nặng trĩu. Là nàng, nữ tử có thể ra vào Câu Trần Đế Cung?
Hiện giờ trong lòng Tôn Ngộ Không, Câu Trần Đại Đế tuyệt đối là tồn tại cường đại nhất tam giới, Câu Trần Đế Cung cũng là nơi tôn quý nhất tam giới.
Câu Trần Đế Cung quản lý Tư Pháp Thần Điện. Dương Giao, Dương Giao, Na Tra, Ngao Bính đều là cường giả ngang tài ngang sức với mình.
Kéo đại một tên hầu tử thần tướng ra, mình cũng chẳng đỡ nổi chứ đừng nói chi đến mấy vị Tư Pháp Thiên Thần xuất hiện sau. Bọn hắn toát ra khí tức tựa như có thể hủy thiên diệt địa, cường đại khó tả.