Thái Thượng Lão Quân cưỡi Đại Giác Ngưu, dưới chân là mây lành ngũ sắc, chầm chậm bay lên đỉnh Đâu Suất Cung.
Thái Thượng Lão Quân nhìn các vị thần đang đứng xung quanh, cảm thán: "Ngày xưa ta là phàm nhân, vô tình vi phạm Thiên quy, mặc dù thiên điều không truy cứu trách nhiệm, nhưng trong lòng ta rất bất an.
Ta là người khởi xướng thói xấu, chỉ lo sẽ thành tiền lệ cho kẻ xấu, khiến thiên điều không còn uy nghiêm nữa.
Sau khi thành thần, liền muốn chặt đứt đoạn tình duyên này, đoạn tuyệt thất tình lục dục, lấy đó làm điều tự phạt bản thân và trả lại uy nghiêm cho nội quy Thiên Đình.
Ngọc Hoàng Đại Đế liền nói: "Tấm lòng của lão quân, chúng thần đều biết.”
Các vị thần đồng loạt lên tiếng: "Chúng ta nên nghiêm khắc với bản thân, sống có kỷ luật!"
Thái Thượng Lão Quân bất đắc dĩ nói: "Chư thần đồng lòng như vậy thật cảm thiên động địa, hôm nay ta sẽ theo ý nguyện của chúng thần, cùng Đồ Sơn Tích Ngọc kết làm thần tiên đạo lữ, vĩnh viễn không chia lìa!"
Tất cả các vị thần bái lạy lần nữa, vui mừng nói: "Xin chúc mừng Thái Thượng Lão Quân!"
Thái Thượng Lão Quân cũng mỉm cười, như thế mới viên mãn, không uổng công ta tính toán đủ đường.
Đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Ta không đồng ý."
Thái Thượng Lão Quân ngẩn người, chúng thần đều nhìn về phía Đâu Suất Cung.
Đồ Sơn Tích Ngọc bay lên trời, đi tới trước mặt Đại Giác Ngưu, thất vọng nói: "Thái Thượng Lão Quân, ngươi khiến ta rất thất vọng, người ta thích là Lí Nhĩ chứ không phải Thái Thượng Lão Quân ngồi trên thần điện như ngươi.
Đồ Sơn Tích Ngọc không phải là món hàng hóa để ngươi muốn vứt thì vứt, muốn nhặt về thì nhặt. Ngươi và ta duyên phận đã đứt, không hẹn gặp lại.”
Nói xong nàng xoay người bay về hướng Nam Thiên Môn, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã biến mất nơi chân trời.
Khuôn mặt của các thần vặn vẹo, Thái Thượng Lão Quân bị từ chối sao? Tin tức lớn đấy!
Thái Thượng Lão Quân cũng bất đắc dĩ cười khổ một chút, giọng nói to lớn vang lên trong thiên địa: "Các thần đã vất vả vì lão phu, chư thần quy vị đi!"
Chúng thần Thiên Đình đều khom lưng hành lễ với Thái Thượng Lão Quân, sau đó tức tốc rời đi.
Thái Cổ Tinh Thần đầy trời cũng mờ dần rồi trở về tinh vực, khoảng không trước Đâu Suất Cung khôi phục nguyên dạng.
Thái Thượng lão gia gia vỗ vỗ Đại Giác Ngưu, Đại Giác Ngưu đạp lên tường vân rồi bay về hướng Nam Thiên Môn. Ta vất vả làm bao nhiêu chuyện, sao có thể để ngươi đi dễ dàng như vậy được?!!
Trước cửa cung chỉ còn lại đại đội chấp pháp, Thạch Cơ, Cô Lương cùng với Bạch Cẩm và những người khác.
Bạch Cẩm từ bậc thang bước xuống, tâm trạng vô cùng phức tạp. Hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy cảnh Thái Thượng Lão Quân tính kế như thế nào, có thể đùa bỡn chúng thần của Thiên Đình trong lòng bàn tay như thế, ta còn kém xa thủ đoạn của lão ta!
Đám người Triệu Công Minh, Khổng Tuyên, Thạch Cơ, Cô Lương ào tới chỗ hắn.
Cô Lương hưng phấn kích động kêu lên: "Sư huynh, ngươi giỏi quá đi mất! Chỉ cần ra lệnh một tiếng là tất cả chư thần Chu Thiên đều nghe lời, cho dù là Thái Thượng Lão Quân cũng phải cúi đầu.”
Triệu Công Minh lo lắng nói: "Sư huynh, hành động lần này của ngài gây ảnh hưởng quá lớn, còn uy hiếp đến hóa thân của Thánh Nhân, là tiền lệ đầu tiên từ khi hồng hoang sơ khai đến nay, chỉ sợ Đại sư bá sẽ không vui trong lòng rồi trách tội ngài."
Gương mặt Bạch Cẩm trông hơi kì lạ: "Nếu ta nói ta chẳng hay biết gì về chuyện này thì các ngươi có tin không?"
Vân Tiêu khó hiểu nói: "Sư huynh nói vậy là có ý gì?"
Bạch Cẩm bất đắc dĩ giải thích: "Ta chưa từng hạ lệnh bảo chúng thần đến ép uổng hóa thân của Thánh Nhân, không nói đến huyện bọn họ có nghe lời ta hay không, cơ bản là ta cũng không có cái lá gan lớn như vậy!"
"Nhưng rõ ràng là sư huynh đã đích thân đến Tư Pháp Thần Điện mời chúng ta làm chuyện đó mà.”
"Đó nhất định là người khác biến hóa thành.”
"Không thể nào!" Kim Bằng vô thức lắc đầu nói: "Mắt của Bằng ta có thể kiểm tra vô cùng chính xác. Thần thánh biến hoá chi thuật trong tam giới, ai có thể trốn được ánh mắt của ta? Lúc đó, chắc chắn là sư huynh."
"Nếu là Thánh Nhân thì sao!"
Kim Bằng lập tức sững sờ.
Đám tiên thần đều vô thức quay đầu nhìn về phía Đâu Suất Cung.
Kim Bằng khó tin nói: "Sư huynh, ý của ngươi là Thánh Nhân tự mình ra tay?"
"Ta không biết!" Bạch Cẩm đi về phía Điểu Sào.
Triệu Công Minh, Thạch Cơ và những người khác lập tức đi theo.
Thạch Cơ đi bên cạnh nhỏ giọng nói: "Nếu đã không phải là sư huynh làm, có cần chúng ta làm rõ không?"
Bạch Cẩm cảm thán nói: "Không cần, dù có giải thích cũng chẳng có người nào tin. Ta đành phải gánh lấy lấy cái ô danh này, quá mệt mỏi!"
Đại đội chấp pháp Thạch Cơ, Cô Lương và những người khác đều nhìn Bạch Cẩm với ánh mắt thông cảm, sư huynh vất vả rồi.
…