Sau khi Vương Nhị đi vào ngân hàng, hắn phát hiện ngân hàng đã thay đổi rất nhiều, trong đại sảnh có thêm rất nhiều quầy, phía sau mỗi quầy đều có nhân viên ngân hàng trẻ tuổi đứng đó.
Vương Nhị đi tới trước một cái quầy, hắn nằm bò trên quầy cười nói: "Mỹ nữ, pháp bảo này dùng kiểu gì vậy?”
Nữ nhân viên sau quầy vẫn giữ vững nụ cười nói: "Công tử, tác dụng chủ yếu của pháp bảo này là bổ sung lẫn nhau, thông qua pháp bảo này ngươi có thể nhìn thấy tất cả hàng hóa tại Đại Đường chúng ta, thậm chí còn có thể nhìn thấy hàng hóa của các quốc gia khác.”
"Không cần ra khỏi nhà mà vẫn có thể đi dạo khắp Đại Đường, mua được hàng hóa yêu thích, còn có người đặc biệt giao hàng tận nhà, cực kỳ thuận tiện.”
"Ngươi có muốn dùng thử không?”
Vương Nhị lấy từ trong ngực ra một cái hà bao đặt lên quầy: "Không cần dùng thử, ta mua một cái.”
"Công tử chờ một chút.” Nữ nhân viên nhận lấy hà bao, mở ra liền nhìn thấy bên trong có một ít tiền xu màu vàng, kiểm kê một chút, sau đó bỏ vào trong hòm tiền.
Nữ nhân viên lấy một hộp gỗ tinh xảo từ trong quầy ra, dùng hai tay đưa cho Vương Nhị, mỉm cười nói: "Công tử, ngài có tài khoản trong ngân hàng không? Điện thoại này cần phải liên kết với tài khoản để sử dụng tốt hơn, nếu không thì cần phải thường xuyên đến ngân hàng để nạp tiền, rất rắc rối. "
Vương Nhị do dự chốc lát, lấy từ trong ngực ra một tấm thẻ màu trắng, đưa cho nữ nhân viên nói: "Đây là thẻ tiết kiệm của chúng ta, ngươi giúp ta liên kết đi!”
"Được, công tử!”
Nữ nhân viên mở hộp gỗ ra, phần đáy bên trong được lót sa thạch, phía trên đặt một viên bi màu đen.
"Tiên sinh, xin cầm tới Tam Giới Thương Thành, ấn cái nút tròn phía trên, đây là nút khởi động, lần đầu tiên sẽ hơi đau một chút! Cần phải lấy máu nhận chủ.”
Vương Nhị gật đầu, đưa tay cầm lấy viên bi. Trên viên bi phủ đầy đường vân, thoạt nhìn rất thần bí, xoay một vòng trong tay, quả nhiên phát hiện bên trên có một chỗ lồi lên.
Do dự chốc lát, Vương Nhị đưa tay dùng sức ấn xuống cái nút kia, một cơn đau từ giữa ngón tay truyền ra.
Hít một hơi khí lạnh, hắn giơ ngón tay lên theo bản năng, viên bi đã lõm xuống, chút vết máu nhiễm vào mặt trên, cho đến khi nhạt dần rồi biến mất.
Đường vân trận pháp trên viên bi xẹt qua một đạo lưu quang, linh khí thiên địa hội tụ lao đến, viên bi cạch cạch mở ra bốn phía, hình thành một máy tính bảng siêu mỏng nằm trong tay Vương nhị. Tiếng nhạc trong trẻo vang lên, máy tính bảng sáng lên hiện ra trang đầu tiên, là khu nhân gian.
Trên màn hình có một chuỗi danh sách, thương thành, đồ vệ sinh cá nhân, thực phẩm, quần áo, vải, vật nuôi đủ thứ.
Vương Nhị có chút không biết làm sao nhìn nữ nhân viên, nói: "Thế này… giờ làm sao nữa đây?”
Nữ nhân viên mỉm cười nói: "Mời công tử đưa Tam Giới Thương Thành cho ta, ta sẽ dạy công tử cách liên kết tài khoản.”
Vương Nhị đưa tấm bảng sắt màu đen cho nhân viên, nữ nhân viên bắt đầu thao tác.
Một lát sau Vương Nhị cầm máy tính bảng phấn chấn rời đi, hắn bước nhanh chạy đến nhà trọ bên cạnh, tùy ý thuê một gian phòng, sau đó lập tức chui vào trong phòng nghiên cứu.
Vương Nhị ngồi trên ghế trước bàn, nhìn hàng hóa đầy ắp trên máy tính bảng, trong lúc nhất thời có chút không biết nên làm thế nào? Mỹ nữ kia nói hình như có thể chạm vào.
Vương Nhị thử vươn một ngón tay trượt lên màn hình, từng hình ảnh hàng hóa hiện lên, rất nhanh Vương Nhị đã hiểu được đại khái.
Điểm vào đồ dùng nhà bếp mà hắn quen thuộc nhất, trang đột nhiên thay đổi, tất cả hàng hóa bên trong đều thay đổi, biến thành rất nhiều loại hàng hóa bát, đũa, đĩa vân vân.
Hai mắt Vương Nhị đột nhiên mở to, cả kinh kêu lên: "Làm sao còn rẻ hơn nhà ta?"
Vương Nhị có chút vụng về lướt trang, đột nhiên nhìn thấy một cái tên quen thuộc, Bát đũa Lôi Đình, đây không phải là tên cửa hàng của Lôi gia sao? Chẳng lẽ thật sự là nhà bọn hắn?
Vương Nhị điểm vào Bát đũa Lôi Đình một chút, lập tức tiến vào một trang giống như một gian phòng, từng hàng hóa bên trong đều được niêm yết giá rõ ràng, mặt trên còn viết một tấm biển, Bát đũa Lôi Đình, cho ngươi lực lượng thiểm điện.
Vương Nhị liếc mắt một cái đã nhìn ra đây chắc chắn là cửa hàng của Lôi gia, vậy mà còn tinh mỹ hơn hàng thật một chút.
Vương Nhị đại khái hiểu được tác dụng của Tam Giới Thương Thành, một khi pháp bảo này được trải rộng ở Đại Đường, mỗi ngày sẽ có vô số khách hàng dạo quanh trên Tam Giới Thương Thành, hàng hóa sẽ không giới hạn ở một thành một trấn nữa, mang đến tài nguyên khách hàng không thể nghi ngờ là vô cùng khổng lồ, đồng thời sức cạnh tranh cũng vô cùng lớn.
Vương Nhị đột nhiên vỗ đùi một cái, sau đó hét lên: "Không tốt rồi! Lão đầu tử còn chưa gia nhập Tam Giới Thương Thành này.” Nói rồi hắn vội vàng xoay người chạy ra bên ngoài.
Vương Nhị thở hồng hộc chạy về cửa hàng nhà mình, chỉ thấy trong cửa hàng có một đám tiểu nhị đang vội vàng dùng hộp để đựng bát đĩa, thật sự là có chút kỳ quái.
Lúc ấy hắn cũng bất chấp bọn hắn đang làm cái gì, Vương Nhị vội vàng kêu lên: "Cha ta đâu?"
Một nam tử đứng dậy cung kính nói: "Lão gia ở trên lầu."
Vương Nhị chạy lên lầu, sốt ruột kêu: "Cha, cha, lão đầu tử!"
"Gọi hồn à!” Một nam nhân trung niên bụng to đi ra khỏi phòng.