Trên đám mây, Mộc Tra hỏi với vẻ ngờ vực: "Bồ Tát, chẳng phải chúng ta phải đến Đại Đường sao? Bây giờ chúng ta đang đi đâu vậy?"
Ánh mắt Quan Thế Âm Bồ Tát bừng bừng lửa giận: "Đi tìm Thiên Bồng chuyển thế trước."
Trong lòng Mộc Tra khẽ run lên, nguyên thần đã suy diễn ra cả một vở kịch lớn, Bồ Tát dùng nồi sắt hầm cách thủy heo đen.
Những năm gần đây, Bồ tát đã tích tụ rất nhiều oán hận đối với Thiên Bồng Nguyên Soái. Thiên Bồng Nguyên Soái đáng thương, ngươi tự cầu phúc đi!
…
Trong tam giới, kể từ khi mở chức năng thêm hảo hữu và chức năng chém một đao, Tam Giới Thương Thành nhanh chóng mở rộng, bằng hữu lôi kéo bằng hữu, thân thích lôi kéo thân thích, ngươi giúp ta chém một đao, ta giúp ngươi chém một đao, tốc độ mở rộng cực nhanh.
…
Trong Linh Sơn ở phương Tây, Di Lặc Phật nhìn điện thoại trước mặt, trong lòng có chút đau xót, sớm biết như vậy thì đã đồng ý với Câu Trần Đại Đế rồi, mỗi ngày có thể kiếm được biết bao nhiêu tiền! Lỗ rồi! Lỗ quá rồi!
Tít tít! Tin nhắn của hảo hữu nhấp nháy.
Di Lặc bấm vào tin nhắn của hảo hữu, ảnh chân dung của một thanh niên tóc vàng hiện ra, kèm theo liên kết sản phẩm ở bên dưới, mặt lộ ra một nụ cười xấu xa: Là sư phụ chém ta hả!
Di Lặc hừ lạnh một tiếng rồi tiện tay quẹt tin nhắn đi.
Tít tít tít tít! Lại một tin nhắn khác truyền đến.
Di Lặc Phật bấm vào tin nhắn, lần này lại là mặt mũi hiền lành của Dược Sư Phật hiện lên: “Huynh đệ, giúp ta chém một đao đi, là cái cuối cùng rồi.”
“Ai!” Di Lặc Phật thở dài, hiện tại toàn bộ Linh Sơn đều chém một đao,, rốt cuộc là Câu Trần Đại Đế hắn đang nghĩ cái gì vậy? Sao có thể có nhiều ý tưởng kỳ quái như thế, bọn hắn lại vẫn mưu cầu danh lợi nhường này.
Di Lặc Phật bấm một cái, chém một đồng tiền giúp Dược Sư Phật, gửi một liên kết qua: “Là huynh đệ chém ta đó hả!”
“Lão gia, Ngoại Giao Thần đến cầu kiến.” Hoàng Mi đồng tử đứng ngoài cửa la lên.
Di Lặc Phật nhíu mày, tại sao hắn lại đến đây, quan hệ giữa ta và hắn cũng đâu có tốt lắm đâu? Mở miệng nói: “Bảo hắn ta không có ở đây!”
“Ha ha! Di Lặc đạo hữu, xem ta mang gì đến cho ngươi này.” Tiếng cười to từ bên ngoài truyền đến.
Đồng tử tóc vàng thò đầu vào, nhỏ giọng hỏi: “Phật Tổ, làm sao bây giờ?”
Di Lặc Phật thở dài bất lực, đứng dậy đi ra ngoài với vẻ mặt tươi cười, vừa đi vừa nói: “Thân Công đạo hữu, mời vào!”
Thật sự là không thể không nồng nhiệt, dù sao thì Thân Công Báo cũng mang danh nghĩa Ngoại Giao Thần của Thiên Đình, nếu mà để mặt lạnh lùng tiếp kiến chính là vả mặt Thiên Đình, chỉ sợ là Ngọc Đế sẽ tức giận, đến lúc đó e rằng mình ăn không được, lại còn phải đi.
Trong Đại Lôi Âm Tự, Như Lai Phật Tổ ngự trên đài sen.
Định Quang Hoan Hỉ Phật ở phía dưới cười khẩy, nói: “Phật Tổ, bây giờ Di Lặc hắn không thèm giấu diếm chút nào, trực tiếp thể hiện rõ hắn nương nhờ Thiên Đình.”
Mã Nguyên Tôn Vương Phật cũng nói: “Phật Tổ, lòng tốt của ngài bị hắn coi nhẹ.”
Giọng nói to lớn của Như Lai Phật Tổ vang vọng trong đại điện: “Di Lặc là Phật Tổ đến từ phương Đông!”
Rất nhiều Phật Đà, Bồ Tát trong đại điện đều khẽ gật đầu, Di Lặc Phật chính là Phật Tổ của Thiên Đình ở phương Đông!
...
Một ngôi chùa cao chót vót bên ngoài Trường An ở Đại Đường, bên trong chùa, Huyền Trang đại sư ngồi xếp bằng trong một gian phòng sạch sẽ, bảo tướng trang nghiêm, ngoài cửa có hai vị tiểu hòa thượng đứng cúi đầu, lặng lẽ xem Tam Giới Thương Thành.
Tiểu hòa thượng ở bên trái kinh hãi kêu: “Ngộ Trần, nhìn này, Đường Vương bệ hạ vừa mới mua một chiếc xe thể thao đỉnh cao.”
Tiểu hòa thượng ở bên phải lập tức thò đầu qua nhìn, thấy trên khu mua sắm hiện ra Đường Vương Lý Thế Dân đang dựa vào bên cạnh một đầu xe lộng lẫy, trên mặt lộ ra nụ cười, còn có một quý phi mỹ nữ đang ngồi trong xe.
Bên dưới có câu: “Đầu máy của xe Mặc gia định chế, cả nước chỉ có duy nhất một chiếc.”
Tiểu hòa thượng bên phải ghen tị nói: “Ta cũng muốn có một chiếc đầu máy, nhưng đắt quá!”
Tiểu hoà thượng ở bên phải cũng hâm mộ nói: “Ta cũng muốn có một cỗ xe cơ quan, nhưng đắt quá đi!”
“Cộp cộp.” Tiếng bước chân vang lên từ bên ngoài.
Hai tiểu hòa thượng vội vàng thu hồi Tam Giới Thương Thành, vén vạt áo đứng dậy.
Mấy lão hòa thượng khoác áo cà sa bước nhanh tới, đi vào gian phòng lúc trước.
Lão hòa thượng đứng đầu cung kính nói: “Huyền Trang đại sư, Đường Vương bệ hạ đã sắp xếp Thủy Lục Pháp Hội, xin mời ngài tiến lên chủ trì pháp hội.”
Kẽo kẹt! Cửa phòng mở ra.
Một hòa thượng tuấn tú trẻ tuổi đứng bên trong, trên người khoác áo cà sa mới tinh, toàn thân không nhiễm một hạt bụi.
Huyền Trang chắp tay trước ngực, cúi đầu đáp lễ, ôn hoà nói: “Làm phiền trụ trì.”
Hòa thượng trụ trì vội vàng trả lễ: “Huyền Trang đại sư là cao tăng đắc đạo, tiểu tăng không gánh được lễ của đại sư.”
Lão hòa thượng vươn tay chỉ đường, cung kính nói: “Đại sư, xin mời đi đường này. Đầu xe của bần tăng đã chờ ở bên ngoài.”
Huyền Trang khẽ gật đầu, đi ra bên ngoài.
Tăng nhân ở tất cả chùa miếu tụ tập đến, ánh mắt như lửa nóng mà nhìn chằm chằm Huyền Trang. Đã bao nhiêu năm rồi Phật Giáo bị bách gia đè đầu cưỡi cổ, thậm chí là đồ sát. Đến hôm nay rốt cuộc cũng có thể trở mình. Huyền Trang đại sư được Đường Vương nhìn trúng, ngày Phật gia tìm lại chỗ đứng chính là sáng nay. Chờ tới lúc Phật gia của ta thịnh vượng, Phật Giáo ta sẽ lại chèn ép bách gia.