Trong hắc vụ, thanh âm cười ha ha của Kim Quang truyền tới: "Từ Hàng, hiện tại ngọn núi này đã là đạo trường của ta, đổi tên thành Kim Quang Đỉnh! Hay là ngươi thối lui đi!"
Từ Hàng phẫn nộ kêu lên: "Đạo trường của Thánh Nhân há lại để cho cái tên tà ma như người làm càn, ngươi đang tìm chết!" Hắn lại quất mạnh nhánh dương liễu nhưng lại bị Huyền Vũ ngăn trở, một tiếng ầm vang lên, thần quang bắn tung tóe.
Kim Quang cười ha ha nói: "Vô dụng thôi, Âm Tứ Tượng đại trận của ta đã tương liên với phương địa mạch này, ngươi không thể đánh tan."
Hắn vung tay lên, đất đá trên ngọn núi bay lung tung, ngưng tụ thành một tòa cung điện. Trên bảng hiệu của cung điện hiển hiện ba chữ Kim Quang Điện rất to, trên núi cũng hiện lên ba chữ Kim Quang Đỉnh vô cùng khổng lồ.
Ầm... lại một roi quất xuống, hắc vụ không ngừng cuồn cuộn gào thét.
Kim Quang ở bên trong cười ha ha, đắc ý nói: "Từ Hàng ngươi cứ chậm rãi mà đánh, ta về trước đi ngủ một giấc." Nói xong, hắn quay người đi vào cung điện.
Trên ngọn núi, hắc vụ không ngừng cuộn trào, Từ Hàng đứng trên tường vân, tức giận đến mức gương mặt thanh tú đỏ bừng, trở thành đệ tử của Thánh Nhân mà lại bị một cái cương thi nho nhỏ cướp mất đạo trường, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Trong cơn tức giận, Từ Hàng truyền âm đến Xiển Giáo nói: "Mời chư vị sư huynh xuất thủ tương trợ!"
Ầm!
Một tiếng động kinh thiên vang lên, đại địa rung chuyển, hắc vụ bao phủ sơn phong lập tức biến mất, Tứ Tượng sụp đổ.
Trên Thượng Thanh Phong, bọn người Đa Bảo Vô Đương tức tốc đứng dậy, đông đảo đệ tử Tiệt Giáo cũng bay tới phương hướng ba động truyền đến. Lúc đầu bọn hắn tưởng rằng có người đang luận bàn, nhưng hiện tại ba động càng lúc càng lớn, chúng đệ tử Tiệt Giáo cảm giác được có chút không đúng.
Kim Quang Điện sụp đổ.
Kim Quang xếp bằng trong phế tích ngẩng đầu nhìn bầu trời, mười bốn đạo thân ảnh bao vây sơn phong, ánh mắt bất thiện nhìn về phía mình.
Kim Tiên chi uy hùng vĩ trấn áp Kim Quang, hai mắt Kim Quang hoàn toàn trợn tròn, đánh không lại liền quần ẩu, đệ tử của Thánh Nhân không cần thể diện sao?
Trung niên hói đầu có tên là Quảng Thành Tử lạnh giọng nói: "Ngươi là tà ma phương nào mà cũng dám đến Côn Luân Sơn chiếm đất làm vua?"
Trung niên thanh dật có tên là Xích Tinh Tử ở bên cạnh quát lớn: "Chỉ là một con hoàng mao cương thi biến dị mà cũng dám chiếm cứ đạo trường của Thánh Nhân, chiếm núi làm vua! Thật sự cho rằng bần đạo không có thủ đoạn hàng yêu trừ ma sao?"
Lão giả râu bạc Thái Ất Chân Nhân vuốt râu nói: "Giết đi!"
Trong mắt Kim Quang vừa kinh vừa sợ, chẳng lẽ hôm nay hắn phải bỏ mạng ở nơi này?
"Uy phong lớn nhỉ!" Một giọng nói thanh thúy vang lên giữa không trung.
Hai thân ảnh mặc đạo bào dẫn đầu bay tới, mấy trăm đệ tử ngoại môn của Tiệt Giáo đi theo phía sau, yêu khí dày đặc, ma khí cuồn cuộn.
Kim Quang kinh hỉ kêu lên: "Nhị sư tỷ!"
Các đệ tử Xiển Giáo cũng quay đầu nhìn lại, trên gương mặt ngưng trọng nhất thời lộ ra vẻ khinh miệt, một đám ô hợp.
Người cầm đầu chính là Nhị đệ tử ngoại môn của Tiệt Giáo Thạch Cơ cùng với Lục đệ tử Cô Lương.
Thạch Cơ lạnh giọng nói: "Sư đệ, đưa thẻ bài chứng minh thân phận của ngươi cho lão đầu kia nhìn xem, đánh giết đệ tử Tiệt Giáo ta, ngươi thật to gan."
Trong mắt Kim Quang sáng lên, thẻ bài chứng minh thân phận, không sai ta còn có thứ chứng minh thân phận! Trong tay hiển hiện một cái thẻ bài chứng minh thân phận màu xanh, hắn ném về phía Thái Ất. Thẻ bài bay tới lơ lửng ở trước mặt Thái Ất.
Tất cả đám người Xiển Giáo đều nhìn sang, đó chính là một cái thẻ màu xanh, viền thẻ bài ánh lên kim sắc thần thánh uy nghiêm, trong thẻ có hình ảnh ba chiều của Kim Quang, bên cạnh hiển hiện mấy dòng chữ.
Tính danh: Kim Quang.
Sư thừa: đệ tử ngoại môn nhị đại thứ ba trăm ba mươi của Tiệt Giáo.
Chủng tộc: Cương thi.
Quê quán: Hắc Vân sơn.
Hiện cư: Thượng Thanh Phong thuộc Côn Luân Sơn.
Ánh mắt chúng Xiển Giáo ngưng tụ tại chỗ sư thừa, làm sao hắn lại được bái nhập thành môn hạ của sư thúc rồi?
Toàn thể chúng đệ tử của Tiệt Giáo đều đến, Kim Quang nhất thời có thêm tự tin ôm hai tay, âm dương quái khí nói: "Các vị sư huynh, dãy sơn phong tại núi Côn Luân này Xiển Giáo ngươi có thể chiếm được, Tiệt Giáo ta không chiếm được sao? Hôm nay ta sẽ không đi, ngươi có thể làm gì được ta?"
Thái Ất Chân Nhân đưa tay bắt lấy thẻ bài chứng minh thân phận, lạnh lùng nói: "Tà ma dầu gì cũng là tà ma, xứng đáng gọi ta là sư huynh sao?" Trên tay hắn chậm rãi dùng sức. Răng rắc, thẻ bài chứng minh thân phận nổi lên vết rạn lít nha lít nhít.
Đồng tử của Kim Quang co rụt lại, hắn kinh sợ kêu lên: "Ngươi dừng tay lại cho ta!" Kim Quang lập tức phóng lên tận trời đánh ra một quyền, thi khí đen nhánh tạo thành một đạo khí trụ.
Oanh, mười bốn đạo công kích đồng thời rơi xuống, lập tức trấn áp Kim Quang, ầm một tiếng đỉnh núi bị đè sập.
Kim Quang bị ép nửa quỳ trên đỉnh núi, phốc một ngụm máu tươi phun ra.
Thái Ất Chân Nhân hơi dùng sức, thẻ bài chứng minh thân phận rắc một tiếng vỡ nát.
Thạch Cơ kinh sợ kêu lên: "Các vị sư huynh, các ngươi muốn khơi mào chiến đấu sao?"