Trư Bát Giới mở Tam Giới Thương Thành của mình, máy tính bảng hiển thị trước mặt. Hắn tiến vào khu phát sóng trực tiếp.
"Đồ ngốc, giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn muốn xem phát sóng trực tiếp của mỹ nữ!"
"Hầu ca, ta đang nghĩ cách cứu sư phụ thật mà!"
Trư Bát Giới ấn mở một kênh phát sóng trực tiếp.
Thân ảnh Thân Công Báo xuất hiện trong kênh phát sóng trực tiếp. Hắn ngồi xếp bằng trong một khu rừng thanh tĩnh, phía sau là sơn tuyền chảy róc rách, bên cạnh có bãi cỏ um tùm, một con hắc báo nằm dưới chân đang vẫy đuôi không ngừng.
Trong kênh phát sóng trực tiếp, Thân Công Báo cười sang sảng: "Chuyện Phong Thần của tam giới hôm nay dừng tại đây, có vấn đề gì thì các ngươi có thể hỏi ta. Bây giờ bắt đầu kết nối với người hâm mộ."
"Ting!" Một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh xuất hiện trong video kết nối.
Thân Công Báo vuốt ria mép, mỉm cười hỏi: "Cô nương muốn hỏi chuyện gì?"
Thiếu nữ tò mò hỏi: "Thần Quân, ngươi đã gặp Đát Kỷ bao giờ chưa? Có phải nàng rất xinh đẹp không?"
Thân Công Báo tươi cười trả lời: "Xinh hay không xinh không có tiêu chuẩn cố định, bởi vì còn phải tùy người. Trong mắt Trụ Vương, nàng là quốc sắc thiên hương. Nhưng trong mắt ta, nàng cũng chỉ bình thường thôi. Từ lâu tiên thần đã không còn mê đắm vẻ bề ngoài, mà để ý nội tâm."
Thiếu nữ kia cười khúc khích: "Ý Thần Quân là nội tâm Đát Kỷ không đẹp sao?"
Thân Công Báo vội vàng bào chữa: "Từ khi Đát Kỷ nhập cung, tuy nàng khiến Trụ Vương bỏ bê chính vụ, nhưng lại ít giết chóc, tất nhiên là nội tâm cực kỳ đẹp."
"Vẻ đẹp bình thường sao? Rõ ràng ngươi nói nàng rất bình thường mà!"
Thân Công Báo vội vàng ngắt kết nối video, thầm lau mồ hôi lạnh trên trán. Phát sóng trực tiếp đúng là chẳng dễ làm! Khán giả quá khó dắt mũi, không ai khen thưởng lại còn muốn gài bẫy mình.
Thân Công Báo mỉm cười nhìn màn hình, tỏ vẻ áy náy: "Xin lỗi, vừa rồi con báo của ta không cẩn thận ngắt video kết nối, lát nữa ta nhất định sẽ nghiêm phạt nó một phen.
Ta xin đính chính lại vấn đề lúc nãy. Đát Kỷ đẹp người đẹp nết, sau Phong Thần Chiến nàng được phong làm phụ thần hồng nương của nguyệt lão. Cầu mong hồng nương phù hộ cho các ngươi! Chúc mọi người đều có nhân duyên tốt đẹp."
Hắc Báo ngẩng đầu nhìn Thân Công Báo, tiếp tục nằm nhoài trên bãi cỏ mà ngủ.
"Ting!" Một chiếc thần ấn vàng lấp lánh hiện lên trên kênh phát sóng trực tiếp, Thiên Bồng Nguyên Soái thưởng một chiếc thần ấn nhất phẩm.
Phía sau còn ghi chú thêm một thông tin màu đỏ rất lớn: Ngoại Giao Thần, mời nói chuyện riêng!
Trong kênh phát sóng trực tiếp, sắc mặt Thân Công Báo thoáng thay đổi. Thiên Bồng Nguyên Soái, chẳng phải hắn đi lấy kinh sao? Tìm mình làm gì? Hắn khẽ mỉm cười nói: "Thưa các bằng hữu thân ái đang xem kênh phát sóng trực tiếp của ta, buổi phát sóng trực tiếp hôm nay dừng tại đây, không lâu sau bần tăng sẽ trở lại, liệt kê mười đại trận đáng sợ nhất trong Phong Thần Chiến." Màn hình kênh phát sóng trực tiếp lập tức tối đen.
"Bát Giới, ngươi tìm Ngoại Giao Thần làm gì? Lẽ nào hắn có thể mắng cho Khương Tử Nha chui ra?"
"Sư huynh, ngươi không biết rồi! Ngoại Giao Thần Thân Công Báo chính là anh hào cùng thời với Khương Tử Nha. Hai bọn hắn từng là đối thủ của nhau, lấy thiên địa làm bàn cờ, lấy hàng nghìn hàng vạn thần ma làm tướng, tiến hành một trận đại chiến kinh thiên động địa, cuối cùng cá chết lưới rách.
Trong tam giới, muốn nói ai hiểu rõ Khương Tử Nha nhất, lại còn có thể tìm được Khương Tử Nha, không ai khác ngoài Thân Công Báo."
"Ồ!" Tôn Ngộ Không vò đầu gãi tai, tên ngốc này biết nhiều thật đấy! Khi lão Tôn ta học nghệ chỉ một lòng tu hành, sư phụ không giảng cho ta những chuyện này.
Ting ting ting!
Tam Giới Thương Thành của Trư Bát Giới rung lên, ảnh chân dung của một con hắc báo đang nhấp nháy dưới màn hình.
Trư Bát Giới lập tức ấn kết nối video, Thân Công Báo xuất hiện trên màn hình, cảnh nền vẫn là ở cạnh thác nước nơi núi rừng thanh tĩnh.
Thân Công Báo cười ha ha hỏi: "Nguyên Soái, sao ngài lại có thời gian tìm ta?"
Trư Bát Giới cố định Tam Giới Thương Thành ở trước mặt, sau đó chắp tay, cười sang sảng đáp: "Thần Quân, lão Trư ta muốn cầu cứu."
Thân Công Báo cười ha hả: "Nguyên Soái, ngài thật biết nói đùa. Ngài đường đường là Thiên Bồng Nguyên Soái, đâu cần tiểu thần như ta trợ giúp?"
"Thần Quân, ngài đừng khiêm tốn, thật sự là lần này lão Trư ta không còn cách nào khác, cần Thần Quân ra tay nghĩa khí."
Thân Công Báo cười ha hả nói: "Trước tiên Nguyên Soái cứ nói xem đã gặp chuyện gì, nếu nằm trong khả năng thì ta nhất định sẽ cố gắng hết sức."
"Trên đường Tây Hành, chúng ta đã gặp Khương Tử Nha."
Thân Công Báo biến sắc, nghiêng người về phía trước, thốt lên đầy kinh ngạc: "Khương Tử Nha!"
Sau đó hắn thả lỏng, giọng điệu coi thường: "Với bản lĩnh của lão thất phu kia, Nguyên Soái đối phó với hắn dễ như trở bàn tay không phải sao?"
"Vấn đề là bây giờ chúng ta không tìm được hắn! Sau khi bắt cóc sư phụ ta, Khương Tử Nha lập tức trốn mất, ta và sư huynh tìm khắp mấy chục vạn dặm xung quanh mà không tìm được tung tích của hắn."
"Tên Khương Tử Nha kia chẳng có bản lĩnh gì khác, nhưng bản lĩnh trốn chui trốn lủi quả thật bất phàm. Nguyên Soái yên tâm, ta sẽ giúp ngươi một tay." Thân Công Báo vội vàng ngắt kết nối video, lập tức xuống Hạ Giới. Khương Tử Nha, ca ca nhớ ngươi chết mất.
Video đã ngắt kết nối, Trư Bát Giới cất Tam Giới Thương Thành vào ngực.
Tôn Ngộ Không ở bên cạnh vò đầu bứt tai, nói với vẻ hoài nghi: "Hắn có tìm được không?"
"Sư huynh, ngươi cứ yên tâm! Đối phó với Khương Tử Nha, Thân Công Báo cực kỳ chuyên nghiệp."