Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 393 - Chương 393: Chiến Lợi Phẩm

Chương 393: Chiến Lợi Phẩm Chương 393: Chiến Lợi Phẩm

“Hòa Ca, ngươi không sao chứ?”

Lê Bống lao nhanh đến, xuất hiện ngay lập tức trước mặt Thái Hòa, đỡ hắn lại hắn một cái.

Tay phải của Thái Hòa đã không còn sức lực rồi, trên trán lập tức đau đến ra mồ hôi lạnh.

Hắn cắn răng lắc đầu: “Ta còn gặp may, trước hết xem thử một chút đây có phải là bản thể hắn hay không, hay chỉ là một bộ phân thân? Không thể để cho hắn cơ hội lại tập kích chúng ta.”

Nghe Thái Hòa nói như vậy, Yuna đang muốn xông xem xét tình huống của hắn thoáng do dự một chút, tựu lập tức xoay người đi kiểm tra thi thể kia.

“Người này... Hòa Ca, hắn chỉ là vừa bắt đầu biến dị nha, ta cũng không biết là phân thân hay là bản thể nữa...”

Yuna hơi kinh ngạc nói.

“Vậy chắc là bản thể rồi. Ở đây không có khả năng có người sống ở lại đến hiện giờ để cho hắn cắn một cái thành biến dị đấy. Không trách được hắn không nghe được tiếng người, lúc đầu bản thể cũng biến thành bộ dạng kinh tởm này rồi.”

Ánh mắt Thái Hòa lộ ra một chút căm hận, người này lúc trước kia nổ súng muốn bắn chết Lê Bống, hắn còn cảm thấy người này hơi đáng thương.

Nhưng hôm nay xem ra, người đáng thương chắc chắn cũng có chỗ đáng hận.

Vậy mà người này là một dị năng giả, có năng lực đầy đủ từ từ đánh chết mất tất cả zombies, nhưng nơi này lại không có bất luận người sống sót nào khác xuất hiện...

“Bất quá tại sao hắn lại ở nơi này? Chẳng lẽ ẩn thân ở nơi này hay sao?”

Thái Hòa dưới Lê Bống nâng đỡ đi xuống thang lầu, mà lúc này sau lưng cũng có tiếng bước chân truyền đến, dĩ nhiên là những người khác đã nghe được tiếng súng, đều lập tức chạy tới.

Đối với thi thể Thái Tài, ngược lại là Thái Hòa chỉ nhìn thoáng qua, nghĩ thầm người này cũng thật sự là quá xui xẻo...

Bất quá thế sự vô thường, tánh mạng chính là yếu ớt như vậy.

Lúc này ngược lại là hắn liếc chú ý tới trong thang lầu cửa phòng rộng mở, lập tức cắn răng lấy ra đèn pin, chui vào xem xét một chút.

Nhưng chùm sáng vừa chiếu lên trên tường, Thái Hòa cũng lập tức cảm giác da đầu run lên một trận.

Trên vách tường, tất cả đều là chữ viết màu đen. Rất rõ ràng chính là dùng máu tươi ghi thành đấy.

“Ta không có ăn qua thịt người!”

“Ta không là quái vật!”

“Tất cả mọi chuyện đều phải trách ngươi, nếu như không phải ngươi xen vào việc của người khác, cơ bản ta sẽ không cắn ngươi! Là ngươi biến ta thành quái vật đấy!”

“Ta sai rồi, các ngươi đều đừng tới đây, đều đừng đến phiền ta!”

Chỉ viết đi viết lại vài lời như thế, nhưng lại ghi gần như tràn ngập toàn bộ vách tường.

Bất quá nhìn qua, cũng đã viết thật lâu.

Từ trong những câu chữ rối loạn nơi này, Thái Hòa cũng đã nhìn ra hai điểm.

Một là, người sống sót còn lại ở đây đoán chừng đều là bị hắn hại chết; hai là, bản thân của hắn ở trong cô độc và áy náy, đã bị bóp méo nội tâm triệt để.

Từ trong lời nói có thể biết được phân thân giết chết tất cả zombies, khống chế cảm giác thèm ăn thịt người của chính mình, ở trong mắt Thái Hòa xem ra, đại khái là một loại tâm lý trốn tránh.

Có thể hắn đang chơi trò xiếc tự mình thôi miên chính mình hay không? hiện giờ xem ra ngược lại là rất có thể đấy.

Xem ra vì bảo vệ tánh mạng. Hắn vẫn mãi hoạt động bằng phân thân, mà giấu bản thể ở nơi này.

Đối với dị năng của hắn, Thái Hòa cũng không phải rất hiểu rõ, chỉ có thể thông qua tình huống hiện hữu tiến hành suy đoán một chút.

Thời điểm trước kia nói chuyện với hắn, biểu hiện của hắn coi như bình thường, không nghĩ tới vừa liên quan đến bản thân, cũng lập tức bộc lộ ra gương mặt thật tâm lý vặn vẹo.

Diện tích phòng kho mini dưới chân cầu thang không lớn. Nhưng còn chồng chất rất nhiều vật dụng.

Sáu rương đồ hộp quân dụng, mấy cái radio đặt ở trong rương. Loại vật dụng này ở trên phân thân của hắn cũng có một cái.

Ngoài ra còn có một chút vật dụng linh tinh thượng vàng hạ cám, bất quá Thái Hòa đã không có tinh thần đi xem xét từng món rồi.

Nếu bản thể Bạch Hải Đường đã chết, cái doanh trại quân đội này cũng sẽ không có uy hiếp tiềm ẩn khác. Trước hết xử lý miệng vết thương quan trọng hơn.

Hắn lại để cho Ngô Thanh Vân lấy ra những cái radio kia, bỏ hai cái radio vào trong balo của mình.

Tình huống ở thế giới bên ngoài, vẫn phải lưu ý từng giờ từng phút đấy, hôm nay trải qua lâu như vậy. Nếu quả thật có thể lực lượng viện binh cứu viện, có lẽ phải phát ra tín hiệu sưu tầm người sống sót rồi.

Khả năng không cao. Nhưng mà phải tiến hành chú ý.

Lúc này đám người Lý Nhã Phương đã chạy tới, thứ đầu tiên bọn hắn chứng kiến đấy, đương nhiên là thi thể Thái Tài và Bạch Hải Đường.

Lý Nhã Phương lập tức che miệng lại, vành mắt đã đỏ lên, mà lão Vương cũng chậm rãi bỏ súng xuống, lộ ra vẻ đau lòng.

“Chuyện

Chỉ có thằng Tủm biểu lộ nhẹ nhõm, hắn vốn là liếc nhìn thi thể Bạch Hải Đường, sau đó lập tức đưa mắt nhìn sang Thái Hòa: “Ồ, đại ca ngươi bị thương?”

Sau khi nói xong hắn lập tức vọt tới trước mặt Thái Hòa, bàn tay cũng đi sờ bờ vai của hắn.

Bình Luận (0)
Comment