Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 392 - Chương 392: Hối Lỗi

Chương 392: Hối Lỗi Chương 392: Hối Lỗi

“Sau khi các ngươi phát hiện hắn. Cố gắng đừng chiến đấu chính diện với hắn, dù sao tất cả đều đặt an toàn của bản thân lên hàng đầu.”

Lý Nhã Phương thì bị Thái Hòa lưu ở bên người, nhưng mà hắn lo lắng để cho nàng cũng đi tìm một mình.

Lão Vương và Trương Hạo Vũ đi cùng nhau, mà thằng Tủm lập tức tay cắm túi quần, đã sớm nhàn nhã lên trên lầu rồi.

Bất quá bọn hắn đi đấy, cũng không phải thang lầu an toàn...

Ngược lại sau khi Thái Hòa sưu tầm ở tầng lầu này hoàn tất, mang theo ba người Lê Bống, đi tới phía thang lầu an toàn.

Cùng lúc đó. Thái Tài cũng đã đi lên phía trên lầu.

Trong lòng của hắn đang âm mưu một tưởng tượng, nghĩ thầm nếu như còn có người sống sót khác, cho dù hiện giờ Thái Hòa không chết, đoán chừng cũng bị bao vây rồi.

Chính mình đi lên từ chính diện, nói không chừng cũng sẽ tiến vào phạm vi công kích của người khác.

Không bằng đường vòng, trước hết xem một chút tình huống rồi quyết định tiếp.

“Đám người Nhã Phương, vẫn quá sốt ruột rồi. Nói không chừng ngược lại bị Thái Hòa làm phiền hà.”

Thái Tài thở dài, nghĩ đến.

Nhưng mà trong khi hắn vừa mới đi tới trước thang lầu an toàn, một đạo bóng đen lại đột nhiên từ bên cạnh nhảy đi qua.

Phản ứng của Thái Tài cũng coi như rất tốt, hắn lập tức giơ lên họng súng, nhưng tất cả mọi thứ cũng đã chậm.

Khi cả người hắn bị va chạm vào trên tường, một cỗ đau nhức kịch liệt lập tức truyền đến từ cổ họng của hắn.

Bạch Hải Đường hai mắt đã hơi ửng hồng. Đang tham lam cắn xé thịt của hắn, uống vào máu của hắn...

Hai mắt Thái Tài trắng dã, hai chân liên tục chòi đạp lấy, toàn thân đều đang run rẩy liên hồi.

“Khặc khặc...”

Nhưng mà từ khi khí quản bị cắn đứt, Thái Tài đã không thể phát ra bất kỳ thanh âm gì rồi. Hắn cũng đã không thể phát ra một tiếng động triệt để.

Cùng lúc đó. Súng ngắn trên tay hắn, cũng “Beng” một tiếng, rơi trên mặt đất.

Bạch Hải Đường lập tức cảnh giác ngẩng đầu ra, mặt mũi hắn đều dính tràn đầy máu tươi, bên miệng còn dính lên mảnh thịt vụn...

Ngay khi Bạch Hải Đường cầm súng trốn qua một bên, Thái Hòa đã từ trên lầu vọt xuống dưới.

Hắn vừa đứng ở đầu cầu thang, chỉ nghe thấy tiếng vang súng ngắn rơi xuống đất truyền đến, gần như ngay lập tức, hắn cũng ý thức được có động tĩnh ở tầng dưới.

Thái Hòa lao xuống đến tầng đầu tiên, đã nhìn thấy Thái Tài đang từ từ xụi lơ xuống đất, nhìn thấy phần cổ tràn đầy máu tươi của Thái Tài, trong lòng hắn biết người này đã không thể cứu sống nổi.

Bất quá người này cố ý bọc qua thang lầu an toàn, không cần nghĩ cũng biết, hắn có ý định gì.

Nhưng lúc này Thái Hòa lại có lòng dạ nào chú ý tới hắn, bởi vì trong nháy mắt ngay khi hắn sắp kề sát vách tường, lập tức truyền tới một tiếng súng vang.

Cùng lúc đó, hai đạo bóng người cũng nhảy mạnh lên từ bên cạnh hắn.

Trong nháy mắt khi chú ý tới thi thể Thái Hòa cũng dừng bước, hơn nữa kịp thời né tránh, nhưng đầu vai vẫn đang truyền đến một trận đau nhức kịch liệt.

Mà Yuna và Lê Bống lập tức đồng thời nhảy đi ra ngoài. Huơ lên Liêm đao, Bạch Hải Đường ẩn nấp trong góc lập tức cảm giác đỉnh đầu chợt nhẹ.

Súng bị đánh rơi rồi, hơn nữa bàn tay. . . Cũng bị cắt rơi xuống đất.

Lập tức vang tiếng kêu thảm thiết lên, mặc dù hắn đang trong giai đoạn biến dị, nhưng lúc này coi như là nửa nhân loại!

Bất quá một phương diện khác, hắn lại có nhanh nhẹn của zombie.

Đau nhức kịch liệt làm cho hắn giữ vững thanh tỉnh, thời điểm khi hổ trảo Lê Bống vồ tới trước mắt, hắn lăn mình tại chỗ một cái tránh thoát, nhặt lên một cây súng ngắn mà Thái Tài đánh rơi xuống đất, nhắm ngay Thái Hòa lần nữa.

Hắn có thể cảm giác được Thái Hòa còn sống, khí tức nhân loại, máu tươi, đều có thể để cho hắn cảm giác được!

“Trước hết giết ngươi!”

Bất quá đúng lúc này, lại một đạo bóng người thoáng nhảy xuống cái từ trên thang lầu, một cước trực tiếp dẫm nát cổ tay của hắn.

Lực lượng khổng lồ làm cho xương cổ tay hắn lập tức vang lên một thanh âm “Răng rắc”, lại bị vô hiệu hóa mọi hành động rồi!

Mà cả người Bạch Hải Đường, cũng ngã xuống về phía trước!

Không đợi hắn ngẩng đầu lên, một đạo gió lạnh xẹt qua từ sau cổ, hắn đột nhiên cảm giác đầu giống như lăn xuống thoáng một cái, sau một giây, hắn đã nhìn thấy thi thể không đầu của chính mình...

Dưới ba nữ zombies vây giết, để cho Bạch Hải Đường đã chết đi trong tuyệt vọng và hoảng sợ cực độ, và trong thống khổ kịch liệt.

Trong miệng của hắn, thậm chí còn có chưa kịp tiêu hóa thịt người.

Trước khi chết, trước mắt Bạch Hải Đường, lại hiện ra một bức tranh.

Vị chiến hữu bị hắn dùng phân thân cắn tổn thương, cố gắng để cho biến dị, bởi vậy mà bị hắn hại chết đấy, mười đồng đội may mắn còn sống sót...

“Nếu như khi đó ta không cắn hắn, có lẽ cũng không thức tỉnh khát vọng với máu thịt, càng sẽ không khống chế không nổi phân thân, ngay cả mình cũng cắn...”

Nói cho cùng, chính là mình đã xem như biến thành quái vật...

Bình Luận (0)
Comment