“Trước kia ta chỉ nghĩ các ngươi chỉ là người chết, không nghĩ tới ngươi chính là tên tiện nhân”
Thái Hòa liếc mắt, chèo chống lấy thân thể chậm rãi đứng lên
Tên nỏ trong tay hắn bắn đi ra ngoài không hề báo hiệu, mà Mười Khó lập tức lập tức giơ tay lên.
Mũi tên nỏ “Vèo” một tiếng bắn tới trước mặt hắn, lại như là đánh lên một tầng vách tường vô hình vậy, lập tức chệch hướng, bất quá dù vậy, nửa người của hắn cũng bị phá nát.
“Chị Lê Bống, ngươi đỡ Hòa Ca”
Yuna vác theo liêm đao nghênh đón lấy, ở trong lúc sắp đến gần Mười Khó, nàng tăng tốc mạnh mẽ nhảy lên trên cao, chém xuống một đao.
Bất quá quả nhiên thực lực Mười Khó không tệ, tay hắn đẩy ra bên ngoài, vậy mà Yuna cũng bị ép ngã ra sau một cái, mặc dù thời điểm khi rơi xuống đất, liêm đao của Yuna lúc trước chém về phía Mười Khó, bất quá sau đó hắn đã lùi hai bước.
Lưỡi đao hình loan nguyệt cắt rách bờ vai của hắn, lại để cho Mười Khó không nhịn đau được hừ một tiếng.
Nhưng kế tiếp hắn lại buộc chặt mạnh năm ngón tay, dường như Yuna bị lực hút vô hình bắt lấy, lập tức cắm đầu về phía trước.
Đồng thời hắn giơ lên cao lên cây sắt, trên mặt hoàn toàn biến hình kia, hiện ra một nụ cười dữ tợn.
“Đi chết đi!”
Đồng tử Thái Hòa co rụt lại, không để ý toàn thân như nhũn ra, cái vòi tinh thần lập tức cuốn đi ra ngoài
Tinh thần lực mạnh mẽ quấy nhiễu để cho Mười Khó lập tức ngu ngơ một chút, mà Yuna cũng dựa vào khoảng thời gian này đến được trước mặt hắn.
“Beng...g!”
Chém rụng cây sắt, nhưng Yuna đã bắt được khe hở này, dùng liêm đao chặn triệt để.
Đồng thời nàng thuận thế kéo ngang một cái, phần bụng của Mười Khó lập tức bị cắt ra một lổ thủng lớn
Lúc đầu Mười Khó có thể vận dụng năng lực né tránh đấy, nhưng hắn vẫn ở trong giờ phút này nhìn thấy cắp mặt đỏ hồng như máu của Yuna phát sáng quỷ dị trong bóng đêm, phảng phất hai viên bảo màu đỏ thạch mỹ lệ...
“Ngươi...”
Phần bụng trúng một đao, Mười Khó lập tức thức tỉnh, hắn tranh thủ thời gian đã phát động ra dị năng chính mình lần nữa.
Yuna vốn định thừa dịp thắng truy kích, nhưng lúc này lại cảm giác được máu trong cơ thể sôi trào lên mạnh mẽ lần nữa.
Mà ngay cả Ngô Thanh Vân đuổi theo sát phía sau, thân thể cũng mềm nhũn, chống lên ống nước bên cạnh một cái.
Cùng lúc đó, Mười Khó chụp một cái tát về phía Yuna, khi lòng bàn tay của hắn khoảng cách Yuna vẫn chưa tới mười li mét, Yuna cũng đã bay ngược ra ngoài, vừa lúc bị Ngô Thanh Vân tiếp được.
“Ồ, ta cảm giác đánh lên hai quả cầu mềm...”
Yuna ngược lại là không có bị thương, nhưng nhìn thấy nàng bị đánh bay, trong lòng Thái Hòa lại lập tức cực kỳ nổi giận!
Mười Khó quay người bỏ chạy, hắn kéo lấy thân thể tàn tật, ngược lại là chạy trốn không chậm, nhưng lúc này Thái Hòa cũng hồi phục xong không sai biệt lắm
Hắn nhét cái nỏ vào túi sau lưng, rút ra đường đao một cái.
Hắn đi không nhanh không chậm, vừa điều chỉnh lấy hô hấp của mình, vừa khôi phục lấy tinh thần lực vừa mới tiêu hao.
Mười Khó không thể nghi ngờ là dị năng giả mạnh nhất hắn gặp được cho đến bây giờ, hắn có thể chọi cứng nhiều tổn thương như vậy mà vẫn không chết, dĩ nhiên là bởi vì sức khôi phục siêu mạnh của virus dị biến đang có tác
Trừ khả năng khôi phục ra, dường như dị năng của hắn đã trải qua nghiên cứu khai phát của chính hắn, có vài loại phương pháp sử dụng bất đồng.
Bất quá loại dị năng này cũng không phải là loại công kích tinh thần, cảm giác giống như là bản thể hắn trở thành lực trường nào đó vậy.
Có thể trở thành một khối nam châm sắt cực lớn, khuấy tung trong cơ thể bọn hắn, cũng có thể tập trung tác dụng ở trên thân thể của một người, hút đối phương đi tới trước mặt hắn triệt để.
Lúc mới vừa rồi Yuna bị hút đi qua, tốc độ chảy máu tươi toàn thân cũng đạt tới cao nhất, lực lượng toàn thân lập tức bị rút đi, bằng không mà nói nhất định nàng có thể trực tiếp làm thịt Mười Khó.
Nhưng một mặt khác hắn lại có thể sinh ra lực đẩy, trực tiếp đẩy đối phương ra xa.
Dị năng này thật sự là có thể công có thể thủ, còn có thể làm tiên phong suy yếu kẻ địch.
Bất quá Thái Hòa biết rõ, hắn vừa mới trải qua cao cường độ chiến đấu như vậy, thật ra đã là nỏ mạnh hết đà.
Hiện giờ chẳng qua là phản công lúc sắp chết mà thôi!
“Ngược lại ta muốn xem thử, ngươi có thể chống được bao lâu “
Cảm giác được mình đã điều chỉnh không sai biệt lắm, Thái Hòa tăng mạnh lên tốc độ, trực tiếp đuổi theo Mười Khó!
Độ nhanh nhẹn của hắn rất cao, tốc độ nhanh hơn, mặc dù còn một tay, nhưng lúc chém xuống lại cũng hết sức nghiêm túc.
Mười Khó hét thảm “Ah” một tiếng, phía sau lưng lập tức có thêm một miệng vết thương, bất quá sau đó hắn lập tức xoay người lại, cánh tay kia lăng không chụp về phía Thái Hòa.
Thái Hòa lập tức cảm giác được một cổ lực lượng vô hình vỗ vào lồng ngực của mình, làm cho hắn không nhịn được lui sau khi vào bước, “Ầm” thoáng chốc đâm vào trên cái ống đằng sau.