Cấu tạo đặc thù của đường đao làm cho miệng vết thương trở nên rất sâu, nói một cách khác. Bộ phận quan trọng của hắn bị thương rất nặng.
“Ah!” Mười Khó tiếp tục kêu thảm, oán độc trừng mắt vào Thái Hòa ở trên tường.
Thái Hòa lắc lắc đầu, dùng đao chống thân thể đứng thẳng: “Đừng nhìn chằm chằm vào ta, ngươi nên trách chính ngươi thì hơn. Nếu ngươi không đẩy ta ra mà nói..., lúc đầu ta có thể giúp cho ngươi một lần là giải thoát đấy.”
Mười Khó cắn răng nhịn xuống đau nhức kịch liệt, con mắt trở nên đỏ hơn.
Thật giống như dần dần bắt đầu biến dị rồi, phảng phất virus trong cơ thể hắn lập tức sống lại.
Ở trong của quan sát Thái Hòa. Đoàn ánh sáng tinh thần của hắn cũng bắt đầu xuất hiện hỗn loạn.
Cùng lúc đó, một cỗ sức lực lớn lập tức xuất hiện ở chung quanh Thái Hòa, làm cho hắn rất khó nhúc nhích, đồng thời làn da Mười Khó cũng giống như không chịu nổi nữa vỡ ra, hắn “Khặc” một cái, hộc ra một ngụm máu, sau đó từ từ khom người nhặt lên cây sắt. Đến gần từng chút một về phía Thái Hòa.
Mười Khó đi rất chậm, nhưng dường như sức lực toàn thân Thái Hòa đều bị rút sạch hết rồi vậy, chỉ có thể dựa ở trên tường trơ mắt nhìn Mười Khó đi tới.
Tiếp tục như vậy, trong thời gian không đến mười giây, Thái Hòa sẽ chết ở trên tay Mười Khó.
Nhận ra được sử dụng dị năng như vậy. Đối với cũng mang đến áp lực rất lớn cho Mười Khó, nhưng mà hắn có thể kiên trì đến sau khi chọc thủng ngực Thái Hòa.
Làm sao bây giờ? Mồ hôi lạnh của Thái Hòa lập tức tuôn ra.
Hắn cũng không muốn chết ở nơi này!
“Beng...g!”
Cánh tay không chịu nổi sức nặng đường đao. Đường đao lập tức rơi xuống mặt đất.
Thái Hòa gian nan duỗi dài cánh tay, nắm một mũi tên nỏ, sau đó từ từ rút ra.
Trong khi cuối cùng Mười Khó đi tới trước mặt Thái Hòa, hơn nữa lúc nhe răng cười đem đâm cây sắt vào ngực Thái Hòa, cái vòi tinh thần Thái Hòa chuẩn bị đã lâu đã phát động ra lần nữa.
Hắn biết rõ khả năng lệch hướng tấn công đã không dùng được rồi, bởi vì bất luận làm lệch hướng như thế nào, cũng không có khả năng thay đổi được sự thật hắn không còn sức phản kháng.
Cho nên hắn dùng một phương pháp khác, người lại dùng phương pháp điều khiển con rối.
Vô số cái vòi tinh thần bao bọc lên đoàn ánh sáng tinh thần của Mười Khó, lúc dĩ vãng Thái Hòa làm những chuyện như vậy chính là điều khiển bất kỳ lúc nào, thành lập liên hệ giữa hai bên, nhưng lúc này đây, Thái Hòa lại coi cái vòi tinh thần như là vũ khí.
Đây là linh cảm Nữ Hoàng Bạch Tuộc mang đến cho hắn. Nữ Hoàng Bạch Tuộc dùng cái vòi quấn lấy một cánh tay, sau đó xoắn nát cánh tay đó.
Mà cái vòi tinh thần của hắn cũng có thể xoắn nát tinh thần của người khác!
“Đi chết đi!”
Mười Khó vừa mới nói một câu như vậy, cũng cảm giác được một trận đau nhức kịch liệt mạnh mẽ đánh úp lại từ trong đầu!
Dường như trong đầu chui vào hơn một ngàn cây kim vậy!
Thật ra tinh thần lực của Thái Hòa có tính xâm lược rất mạnh, bởi vì đây là tinh thần lực giống hệt với zombie!
Bất quá thật ra sức mạnh tinh thần còn chưa đủ xoắn giết, nhưng đã đầy đủ để cho Mười Khó ôm đầu lăn qua lăn lại đầy đất rồi.
Từ khi Mười Khó tru lên ngã trên mặt đất, Thái Hòa cũng cảm giác quanh thân không còn trói buộc.
Hắn cầm tên nỏ, chậm rãi ngồi xổm xuống thân thể, chống nỏ đỡ ở trên ngực Mười Khó.
“Không... Không...”
Mười Khó còn muốn phản kháng, nhưng mà tinh thần của hắn lúc đã là hơi bị hỗn loạn, còn thêm Thái Hòa hao phí dùng ra hết toàn lực xoắn giết...
“Ah!”
“Trả lại ngươi câu nói kia, đi chết đi!”
Thái Hòa đè mạnh mẽ sức nặng toàn thân lên mũi tên nỏ, mũi tên bén nhọn lập tức xuyên thủng ngực Mười Khó.
Mà Thái Hòa cũng không tự chủ được đè mạnh xuống dưới, trực tiếp ngã xuống người Mười Khó.
Trong chốc lát Mười Khó run rẩy không động đậy được nữa, Thái Hòa lập tức cảm giác phảng phất tinh thần lực không còn chút nào, đầu óc đau nhức từng cơn.
Cái vòi tinh thần của hắn sau khi xoắn giết, cũng giảm đi số lượng cái vòi, những cái vòi tinh thần cũng mở nhạt hơn, thậm chí tốc độ biến mất lại càng nhanh.
Phản kháng tinh thần của nhân loại rất mạnh, còn mạnh hơn rất nhiều so với Zombie Lên Cấp, nếu như Thái Hòa là muốn điều khiển mà nói..., chỉ sợ vừa mới đâm tiến vào đã bị nuốt lấy.
“Đậu xanh rau má còn xem thường năng lực điều khiển con rối của ta nữa không? Đây không phải đùa chơi chết lão tiện nhân này rồi...”
Thái Hòa hoàn toàn chính xác mệt chết đi được, toàn thân hắn không còn sức lực, cơ bản không đứng dậy được, thậm chí ngay cả nhúc nhích thoáng thân thể một chút cũng cảm giác khó khăn.
“Răng rắc!”
Lúc này cửa phòng cũng bị Lê Bống trực tiếp bẻ khóa rồi, bất quá khi các nàng xông vào, lại nhìn thấy Thái Hòa đè lên trên người của Mười Khó. Thậm chí còn nhìn thấy cái chân giữa của Mười Khó đã máu thịt be bét.
Sau đó Stella theo sát vào lập tức thoáng chốc bịt miệng lại, thét lên một tiếng: “Thượng Đế ơi!”
“Ặc... Dù sao mọi chuyện không phải như các ngươi nghĩ vậy, kéo ta lên đi.”
Lê Bống sửng sốt một chút, hỏi ngược lại: “Chúng ta... Chúng ta làm như thế nào kéo lên?”
“Không có gì...”