Thời điểm lúc này ba người Lê Bống còn rơi ở phía sau cũng đã nghe được ở trên động tĩnh truyền đến, các nàng lập tức chạy tới.
Con Zombie Lên Cấp này dĩ nhiên đã có một phần trí lực, biết rõ nếu để cho ba nữ zombie phía dưới đuổi tới, tất nhiên hắn chỉ còn đường chết.
Nếu mà so sánh, tên nhân loại trước mắt này cũng lộ ra nhỏ yếu hơn nhiều.
Cho nên để tốc chiến tốc thắng, hắn đánh về phía Thái Hòa điên cuồng.
Ở trên bậc thang vừa chật hẹp lại còn nguy hiểm này, Thái Hòa lập tức dây dưa lại với con Zombie Lên Cấp này.
Bất quá vì không bị cào tổn thương, Thái Hòa thủy chung dùng tinh thần quấy nhiễu khống chế được khoảng cách giữa hai người.
Đồng thời Hắn còn dùng ra xoắn giết tinh thần, một chiêu này thời điểm khi đối phó với Mười Khó đã tạo ra hiệu quả bất ngờ, đối phó con Zombie Lên Cấp này cũng giống như vậy.
Thang lầu quá chật, hơn nữa nếu không chú ý dưới chân, mặc dù ở trên thực lực Thái Hòa chiếm cứ thế mạnh, nhưng thật ra lại bị con Zombie Lên Cấp này dùng động tác nhanh nhẹn như con khỉ áp chế lại.
“Con hổ không phát uy ngươi thật sự tưởng ta là con mèo bệnh hay sao...”
Thái Hòa lập tức phóng xuất ra càng nhiều cái vòi tinh thần hơn nữa, thừa dịp trong nháy mắt khi con Zombie Lên Cấp này bị ép lui, dưới tác dụng hai tầng khi quấy nhiễu và xoắn giết tinh thần, làm cho dưới chân của nó lập tức giẫm vào không khí, trực tiếp lăn xuống bậc thang.
Nhưng Thái Hòa vừa nhảy đi xuống theo sát lấy, vậy mà nó lại quay đầu chui vào trong một cái phòng.
“Cmn, ngoại trừ các ngươi chạy còn có thể phương pháp khác hay không!”
Thái Hòa cực kỳ giận sôi theo sát lấy vọt theo đi vào, bất quá sau khi vào cửa chứng kiến cảnh tượng, làm cho cho Thái Hòa lập tức đã có xúc động lui về.
Trong một cái giường nước rộng thùng thình bày ở trong phòng, trên tường còn treo một bức họa ý nghĩa tương đối ẩn dụ.
Không chỉ như thế, trên giường ở đằng kia còn có vô số vết máu và một ít thịt nát, có thể chứng kiến mơ hồ một ít mảnh vụn viền tơ lụa màu đỏ.
Bên giường ném lấy hai đôi giày, xem xét đã biết rõ thời điểm khi tai nạn bộc phát, đoán chừng đang có người mây mưa ở trên này.
Vừa nghĩ tới thời điểm một nam một nữ đang bành~ bạch~ bành~ bạch, một người trong đó đột nhiên biến dị. Sau đó trực tiếp xé xác người kia thành mảnh nhỏ, Thái Hòa lập tức đã cảm thấy hơi nhức hết cả trứng.
Uh, nói không chừng còn là thời điểm khi đang chuyện ấy bị biến dị đấy...
Con Zombie Lên Cấp kia còn đứng ở phía sau giường nước, nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, trong mắt của hắn cũng lập tức hiện ra một chút khí tức cuồng bạo lên.
Nhìn ra được hắn muốn chạy trốn, nhưng mà đại khái hắn chỉ vừa mới tiến hóa, trí lực còn chưa đủ, đối mặt một con mồi thơm phức như Thái Hòa vậy, thật sự không muốn buông tha.
Sau khi gầm nhẹ một tiếng, con Zombie Lên Cấp này lướt qua giường nước đánh tới lần nữa. Thái Hòa đã sớm chuẩn bị xong xuôi, cái vòi tinh thần lập tức bao lấy đoàn ánh sáng tinh thần của nó, lại thêm một lần xoắn giết nữa.
Thật ra Thái Hòa cảm giác mình có thể dựa vào xoắn giết tinh thần trực tiếp biến hắn thành ngu ngốc, nhưng biến thành ngu ngốc có làm được cái gì?
Còn phải lãng phí rất nhiều tinh thần lực của mình, chuyện tiêu hao tinh thần lực phải ít sử dụng mới tốt. Một khi tổn thương căn cơ, đối với chính mình có trăm hại mà không một lợi.
Zombie Lên Cấp lập tức kêu lên một tiếng gào rú thống khổ, nhưng thân thể cũng đã lăn xuống dưới chân Thái Hòa, bản năng đưa tay chộp tới chân Thái Hòa.
“Muốn chết hả, chân của ta ngươi cũng dám nắm đấy.”
Thái Hòa tranh thủ thời gian nhảy dựng lên tại chỗ, tránh thoát tay của con Zombie Lên Cấp này, đồng thời hai tay nắm ở đường đao. Mượn lực lượng thân thể rơi xuống dưới “Phốc” thoáng một tiếng, đâm xuyên bụng con Zombie Lên Cấp này.
Một đạo máu tươi nương theo động tác rút kiếm của Thái Hòa lập tức bị bắn tung tóe ra.
Thái Hòa nghiêng đầu nhìn thoáng qua bị quần áo rách nát bị nó chộp trúng, trong lòng cũng đã tỉnh ngủ một trận.
Không thể bởi vì thực lực của mình tăng lên, mà chủ quan nha...
Zombie bình thường mạnh mẽ ở số lượng, Zombie Lên Cấp mạnh mẽ ở mặt ẩn nấp đánh lén. Hơn nữa mục tiêu công kích của những zombie này, đều là mình.
Nếu như mình chết rồi, liên hệ tinh thần vừa đứt, nói không chừng sẽ mang đến cho ba người Lê Bống cái tổn thương tinh thần không thể vãn hồi gì.
Vì các nàng. Mình cũng phải còn sống cẩn thận từng li từng tí.
“Hít hà.” Thái Hòa bẻ bẻ cổ, hắn vừa vừa quay đầu lại. Đã nhìn thấy Lê Bống và Yuna đứng ở cửa phòng, Ngô Thanh Vân cũng dựa ở bên tường.
“Hòa Ca,” Yuna nhìn chằm chằm vào hai mắt Thái Hòa, sau đó lộ ra vẻ mỉm cười, “Động tác của ngươi mới vừa rồi xấu quá.”
Hoàn toàn chính xác, cầm kiếm tại chỗ nhảy lấy đà, sau đó lại thừa cơ đâm xuống đối phương, động tác này hoàn toàn chính xác không đẹp mắt chút nào...
Bất quá có thể giết địch là được, đẹp mắt lại không thể làm cơm ăn, Thái Hòa liếc mắt, trong nội tâm nghĩ đến.
Sau khi tìm tòi một lần trọn cả khách sạn tình lữ, lại giải quyết hết mấy con zombies còn lại, Thái Hòa tìm một nơi gian phòng tương đối sạch sẽ, hơn nữa khá an toàn.
“Ra, cái radar không trung kia. . . Không đúng, đưa con chim kia cho ta.”