Diện tích phòng tắm rất lớn, căn phòng của Thái Hòa bị một tấm rèm ngăn cách, mà ở bên ngoài còn có một khối không gian rất lớn.
Thái Hòa cảnh giác nhìn chằm chằm vào tấm rèm, từng bước chầm chậm bước đi ra từ trong bồn tắm.
Thời điểm này cũng không rảnh mặc quần áo rồi, Thái Hòa cầm theo đường đao, đi đến gần tấm rèm từng chút một.
Ánh sáng lờ mờ, hắn cũng không có đốt đèn, chỉ có thể nhìn thấy sau rèm là một mảnh bóng tối mơ mơ hồ hồ.
“Roẹt!”
Thái Hòa huơ đao mở ra rèm, khi tấm rèm rơi xuống đất, một bóng người lập tức xuất hiện.
Cái con zombie loli Cấp Thủ Lĩnh kia!
Trên người nàng toàn bộ đều là vết máu, lúc này cũng đang chặn lại cửa phòng, nói rõ là chuyên môn đến tìm Thái Hòa gây sự đấy.
Hơn nữa nàng thu liễm giấu đi khí tức của mình, chỉ cần nàng không ra tay, Thái Hòa không chủ động phát ra tín hiệu, ba người Lê Bống cũng không biết.
Bất quá lúc này Thái Hòa không có tùy tiện phát ra tín hiệu, chẳng động tác của ba người Lê Bống quá lớn, lại để cho nàng tiến công giống như nổi điên, có lẽ không đợi các nàng Lê Bống xông tới, Thái Hòa đã bị làm thịt rồi.
Phạm vi chật chội như vậy, mặc dù Thái Hòa tin tưởng bằng thực lực của mình có thể bảo vệ tánh mạng, nhưng muốn làm đến lông tóc không tổn hao gì vẫn không dễ dàng đấy.
Phát ra tín hiệu thông qua liên hệ tinh thần, tai hại lớn nhất chính là chỉ có thể báo động, nhưng không cách nào truyền đạt tin tức cụ thể gì.
Trừ phi Thái Hòa mạnh mẽ điều khiển các nàng, nếu không muốn làm cho các nàng lén lút đến gần là không thể nào đấy.
Khuyết điểm của Zombie là không biết nhìn mặt mà nói chuyện như nhân loại vậy, nếu thật sự hình dung mà nói..., zombie là binh khí giết chóc trời sinh, ít nhất lúc tăng lên tới Cấp Thủ Lĩnh, cũng sẽ đều như vậy.
Về phần lại tăng trưởng lên có thể có thay đổi gì hay không, Thái Hòa cũng không rõ ràng lắm.
Tóm lại tất cả cẩn thận thì tốt hơn... Thái Hòa nhìn chằm chằm con zombie loli Cấp Thủ Lĩnh này, đồng thời khóe mắt liếc về phía cửa sổ.
Cái cửa sổ kia chật chội như vậy, cũng chỉ có tiểu loli này may ra mới có thể chui vào được.
Bất quá lúc này đối mặt nàng ở khoảng cách gần, phát hiện trạng thái phát dục của nàng thậm chí so với nhìn thấy Chi Pu lúc trước còn tốt hơn.
Quả nhiên có thể bằng phẳng thành như vậy coi như là hiếm thấy rồi, cho dù là tiểu loli cũng ít nhất là cỡ ngực A Cup nha...
Nhưng mặt của nàng xác thực rất trẻ con, dù sao với cái nhìn của Thái Hòa cũng chỉ khoảng chừng mười bốn tuổi.
“Nhân loại. . . Ngươi gọi Ồ Pa đúng không?”
Ngược lại là Tiểu loli này nói chuyện rất trôi chảy, bất quá ánh mắt nàng nhìn vào Thái Hòa tương đối lạnh lùng, loại ánh mắt này Thái Hòa rất quen thuộc, giống như đúc so với Ngô Thanh Vân trước kia.
Bản năng Zombie coi thường nhân loại, bọn nó đối xử với zombie cấp thấp cũng là loại ánh mắt này...
Trong nội tâm Thái Hòa âm thầm liếc mắt, không phải là một cô bé tiểu loli, bị thương thảm như vậy còn chơi trò cao quý lãnh diễm cho ai xem...
“Ta tên Lê Huỳnh Bảo Ngọc.”
Tiếng nói của tiểu loli ép xuống rất thấp, Thái Hòa cũng không có cố gắng tăng cao âm lượng nói chuyện.
Bất quá hắn vẫn phòng bị rất đầy đủ đấy, không chỉ đường đao chặn ở trước mặt, cái vòi tinh thần cũng đã từng vòng từng vòng mà quấn chặt hoàn toàn tiểu loli.
“Ặc, ngươi không phải tới giết ta hay sao?” Thái Hòa hơi tò mò.
Lê Huỳnh Bảo Ngọc mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Thái Hòa, nói ra: “Trả lại cho ta những thứ của ta.”
“Ặc?” Thái Hòa ngu ngơ một chút.
Những dược phẩm kia không xem như khó tìm nha, về phần đến thăm đến hoặc là... Bất quá tiểu loli này rất có thể là đang lẩn trốn cái gì đó thì phải, lại đi đường vòng qua theo dõi bọn hắn đấy.
Phải tìm tung tích team của Thái Hòa cũng không xem như quá khó, chỉ cần nhìn thi thể zombie một mạch hoặc là vết máu mới lạ là tìm được rồi.
Chuyện làm cho Thái Hòa khiếp sợ chính là năng lực che giấu khí tức của Zombie đẳng cấp Thủ Lĩnh, quả nhiên đến Cấp Thủ Lĩnh, thực lực chính là một loại biến hóa nghiêng trời lệch đất.
“Trả đồ lại cho ta. Tiệm thuốc xung quanh đây cũng chỉ có nhiêu đó, nhưng lại đã bị đốt rồi...”
Lê Huỳnh Bảo Ngọc cau mày nghĩ một lát, sau đó nói.
Thái Hòa lập tức hiểu được, khu giải trí, tiệm thuốc không nhiều lắm là chuyện rất bình thường, về phần bị đốt đi. Chuyện này cũng rất bình thường, bất kể là lúc tai nạn bộc phát đồ điện bị đập cũng được, hay là tàn thuốc rớt xuống làm cho vật liệu dễ cháy bắt lửa cũng chẳng có gì là... thật ra lúc ấy nguyên nhân xảy ra sự cố thì rất nhiều.
Chỉ có điều, ngươi muốn cái gì cần phải lẻn vào phòng tắm của người khác hay sao!
Muốn làm cái gì với một anh niên trai tráng lại không có một mảnh vải che thân đây...
“Ngươi xem bộ dạng trên người của ta có mang theo cái gì hay sao? Còn nữa, thời điểm người ta tắm rửa chạy tới rình coi, là phải trả giá thật nhiều đấy ngươi có biết hay không.” Thái Hòa thở dài, nói ra.