Nhưng nghĩ lại, phương thức tư duy giữa zombie và nhân loại hoàn toàn bất đồng, ai biết nàng nghĩ như thế nào đấy...
Nói không chừng đối với nàng mà nói, nàng cũng nhận định hai bình thuốc kia rồi, bị cướp đi cũng nhất định phải lấy cho bằng được.
Zombie cũng rất chấp nhất với con mồi, chuyện này chắc đại khái là bản tánh đi...
Nhưng mà hao tâm tổn trí giúp Chi Pu như vậy. Chuyện này có xem như là biểu hiện tình cảm của zombie hay không? Ít nhất coi như là có ý thức đồng đội đi à nha...
Thời điểm này cuối cùng Thái Hòa cũng phát ra cảnh cáo, sau đó chợt nghe môn vang lên một thanh âm “Ầm”, cửa phòng lập tức đã bị đạp ra.
Trong nháy mắt ngay khi cửa phòng bị đá văng, Lê bỗng nhiên Huỳnh Bảo Ngọc co rụt lại ra sau, sau đó tháo chạy về phía trước một cái. Vậy mà lại trực tiếp nhảy tới cửa sổ, sau đó chui ra ngoài.
Nhưng người đầu tiên chạy đến chính là Lê Bống cũng nhảy lên, thời điểm khi nàng rơi xuống đất, Lê Huỳnh Bảo Ngọc cũng lập tức bị tóm xuống dưới.
Trước hết nàng nhảy ngược về phía Thái Hòa, bất quá Thái Hòa sớm đã biết rõ đối tượng công kích của nàng nhất định là chính mình, cho nên đã dùng cái vòi tinh thần giăng một cái lưới lớn ở trước mặt mình.
Lê Huỳnh Bảo Ngọc đâm đầm vào tấm trong lưới, lập tức cảm giác hôn mê một trận. Nàng vừa quay đầu, cũng chống lại ánh mắt của Yuna.
Dường như xuất hiện ảo giác vậy, ánh mắt của Lê Huỳnh Bảo Ngọc xuất hiện mờ mịt trong nháy mắt, thậm chí khóe miệng còn chảy xuống một chút nước miếng.
Chẳng lẽ là thấy ăn cái gì hay sao? Thừa cơ hội này. liêm đao của Yuna chặt mạnh xuống, lưỡi đao trực tiếp cắt rách ngực Lê Huỳnh Bảo Ngọc.
Mà Ngô Thanh Vân cũng đá một cước vào trên bụng Lê Huỳnh Bảo Ngọc, nàng lập tức bay ngược lên tường, phát ra một tiếng vang thật lớn “Ầm”.
Ở trong nháy mắt gặp trở ngại. Đôi mắt của Lê Huỳnh Bảo Ngọc mạnh mẽ trừng lớn, nàng nhanh chóng nhảy dựng lên. Nhưng trên tường cũng đã để lại một vũng máu lớn.
“Ah!”
Thân thể cực kỳ thê thảm, nàng kêu vang lên tiếng gọi làm cho người ta cảm giác đau nhức màng tai, âm thanh cực kỳ cao vút bén nhọn, thậm chí làm cho người ta cảm thấy trong đầu chui vào một cây kim vậy.
Ba người Lê Bống đều là hơi sững sờ, mà thời điểm khi Lê Huỳnh Bảo Ngọc dự định mượn cơ hội này chạy trốn, lại đột nhiên phát hiện một đạo bóng đen đã đến gần bên cạnh mình, hơn nữa một đạo ánh sáng lạnh lẽo hướng phía chém xuống chính mình.
Lê Huỳnh Bảo Ngọc thuận thế va chạm vào ngực của đối phương, lại không nghĩ rằng một tay tóm lên tấm rèm, đồng thời mũi chân cũng đã dẫm một cước lên rèm, lập tức đứng không vững một cái, trực tiếp trơn trượt ngã xuống đất.
Trong nháy mắt khi nàng rơi xuống đất, một đạo bóng đen cũng mà đập nặng nề tới cái ót của nàng.
“Ầm!”
Lê Huỳnh Bảo Ngọc vừa muốn giãy dụa đứng lên trực tiếp bị đánh trở về mặt đất, sau ót nàng đã trúng một quyền của thật mạnh của Thái Hòa, vừa mới lại đụng qua một cái, lúc này cuối cùng không nhịn được rồi, hôn mê bất tỉnh không nhúc nhích...
Cấp Thủ Lĩnh thật là dũng mãnh, trong khoảng thời gian không đến một phút đồng hồ, bị chắn ở trong phòng tắm này đánh cho máu tươi tung tóe đầy bốn phía, vậy mà nàng còn không có chết đi.
Lê Bống đi tới muốn móc ra Ổ Virus lây bệnh của nàng, lại bị Thái Hòa chặn lại.
“Không gấp, nàng còn có đồng bọn, chính là cô bé zombie Lesbian chọn ngươi làm đối tượng giao phối lúc trước, nàng tên Chi Pu đấy.”
Khóe miệng Thái Hòa hơi nhếch lên vẻ tươi cười, “Không nghĩ tới đối tượng giao phối mới của nàng rơi xuống trong tay chúng ta rồi, dứt khoát cũng dụ dỗ nàng cùng nhau ló đầu ra, như vậy còn có thể kiếm thể một Ổ Virus. Ổ Virus Cấp Thủ Lĩnh thật chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu nha.”
“Uh.” Lê Bống gật nhẹ đầu.
Mặc dù Yuna và Ngô Thanh Vân dạt dào sát ý, nhưng Thái Hòa đã nói như vậy, đương nhiên các nàng cũng sẽ không đưa ra dị nghị.
Bất quá Ngô Thanh Vân lại liếc nhìn Lê Huỳnh Bảo Ngọc lạnh như băng, đề nghị nói: “Đánh gãy đi tay chân của nàng, miễn cho nàng lại cắn ngươi.”
Trong nháy mắt khi các nàng vừa mới vào phòng, đoán chừng cũng thấy được thằng em của Thái Hòa đang rơi vào trong nguy cơ, Ngô Thanh Vân và quan hệ thân mật nhất với thằng em của Thái Hòa, đương nhiên cũng là người tức giận nhất.
“Chẳng may giết chết thì sao? Dù sao nàng như vậy cũng phản không kháng được nữa.” Yuna lại lắc đầu, nói ra.
Hoàn toàn chính xác, nhìn qua Lê Huỳnh Bảo Ngọc đã bị thương rất nặng rồi.
Một tay Lê Bống nhấc lấy nàng lên, sau đó cũng kéo vào trong phòng.
Thái Hòa vốn định tìm sợi dây thừng để trói lại nàng, nhưng ngẫm lại trói cũng vô dụng, nếu là thật sự nàng khôi phục, hơi thoáng giãy dụa chút là có thể đào thoát.
Nàng ở trong trạng thái hôn mê, Thái Hòa lại thử bắt đầu điều khiển nàng..., nhưng chuyện làm cho Thái Hòa không nghĩ tới chính là, đoàn ánh sáng tinh thần của nàng lại tràn đầy cảm giác bài xích với hắn.
Xem ra hoặc là tinh thần lực của Thái Hòa còn chưa đủ mạnh mẽ, hoặc là chính là nàng bị thương còn chưa đủ nặng.