Nhưng đối với Ngô Thanh Vân mà nói, muốn xúc tiến Ổ Virus của nàng biến dị, mau chóng tăng trưởng lên. Cần thật nhiều chất gel biến dị thú là chắc chắn không thể thiếu đấy.
Nhưng dù sao nơi này cũng là thành thị, những khu vực có nhiều biến dị thú nhất, đại khái là chỉ có ở nơi này rồi.
Nhất là chất gel của rắn biến dị quan trọng nhất...
Thái Hòa âm thầm cầu nguyện con rắn biến dị ở đây có thể càng mạnh hơn một chút nữa so với đám rắn tạp lúc trước chạy ra ngoài, như vậy hiệu quả với Ngô Thanh Vân cũng sẽ càng tốt hơn một chút.
Ánh mắt của Ngô Thanh Vân cũng trở nên rất hưng phấn. Trong ánh mắt kỳ dị của nàng lộ ra một loại cảm giác tà dị như rắn độc.
Sau khi tiến vào Thảo Cầm Viên, Thái Hòa cũng có một loại cảm giác. Bẩn.
Khắp nơi đều có thi thể bị cắn xé tới nát nhừ, tùy tiện có thể nhìn thấy dấu vết những căn nhà cao tầng bị phá hủy.
Xem ra lực phá hoại của biến dị thú nếu so với zombie thì hoàn toàn mạnh hơn nhiều.
Lan can thò ra ngoài cũng bị đụng sập, Thái Hòa đoán chừng có lẽ từ nơi ấy trốn ra một phần biến dị thú, sau đó săn bắn dọc theo con đường này thôi.
Bất quá đại đa số biến dị thú có lẽ còn ở lại nơi này.
Thái Hòa đang quay đầu nhìn phương hướng lan can, một đạo bóng đen đột nhiên vọt ra từ một trong dãy lồng sắt.
Thân hình bóng đen này cực lớn, hơn nữa động tác cũng là nhanh tới kinh người, Thái Hòa chỉ nhìn thấy mờ mờ hai cái chân dài nhỏ.
“Cmn, đây là cái quái gì!”
Không riêng gì đạo bóng đen này, từ trong dãy lồng sắt kia vậy mà lại chạy ra liên tục hai cái bóng đen.
“Đà điểu.” Yuna nở một nụ cười, sau đó trực tiếp huơ múa liêm đao nghênh đón lấy.
Lê Bống và Ngô Thanh Vân người nào người nấy đều nhào tới, mà Ca Cao lập tức gầm lên một tiếng gầm mạnh mẽ, vốn là xông về phía trước hai bước, sau đó lại nhảy lên thật cao.
Nhưng động tác của con đà điểu biến dị này hoàn toàn rất nhanh nhẹn, mặc dù ở trong mắt Thái Hòa chẳng qua là cấp một, nhưng mà chúng rõ ràng cho thấy đang tiến hành săn bắn quần thể.
Biến dị thú cấp một mà thôi, năng lực điều khiển con rối của Thái Hòa đối với chúng mà nói, thì chính là ác mộng.
Lập tức điều khiển, lập tức chặt đứt liên hệ, chỉ cần một giây đồng hồ, chúng đã bị ba người Lê Bống nắm lấy cơ hội giải quyết hết.
Thực lực cho dù mạnh mẽ đến đâu, ở trong lúc này đã thành bài trí.
Chuyện đáng tiếc nhất chính là, ở trong đầu ba con đà điểu biến dị cấp một, chỉ hơi ngưng kết ra chất gel Virus chất lượng rất kém cỏi.
Bất quá có một chút xíu còn hơn không, trên mặt Thái Hòa vẫn nở nụ cười nhét vào trong túi áo.
Càng đi vào bên trong, thì gặp phải càng nhiều biến dị thú, hơn nữa đủ chủng loại, làm cho Thái Hòa mở rộng tầm mắt.
Ngay từ đầu hắn còn hơi kiêng kị, nhưng rất nhanh hắn lập tức phát hiện, bất kể những biến dị thú này chủng loại là gì, phương thức công kích như thế nào, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối đều không có lợi ích gì.
Những con biến dị thú hơi mạnh một chút còn cần phát huy lực lượng đoàn đội tiến hành vây giết, nhưng chủng loại yếu kém kia, vậy thì ngay cả Ca Cao cũng có thể giải quyết nhanh tiêu diệt gọn.
Quả nhiên từ khi thực lực ba người Lê Bống càng ngày càng mạnh, độ khó săn giết cũng sẽ càng ngày càng thấp.
“Bất quá... Tình huống này không đúng nha...”
Sau khi săn biến dị thú hơn hai giờ, Thái Hòa nhìn thấy một túi chất gel biến dị thú này, cau mày nói ra.
Nhiều biến dị thú như vậy, ngoại trừ báo biến dị cấp ba xuất hiện sớm nhất ra, vậy mà không có gặp mặt phải bất kỳ một con biến dị thú cao cấp nào khác nữa.
“Có thể là bị khí tức của chúng ta dọa chạy.” Yuna sờ lên tóc, nói ra.
“Khí tức Cấp Thủ Lĩnh?” Thái Hòa vốn là sững sờ, sau đó lập tức lắc đầu, “Sẽ không đâu, biến dị thú không có cảm giác sợ hãi với uy áp của những zombie cao cấp.”
“Vậy có phải là trong lúc này có một biến dị thú rất mạnh nào đó hay không?” Ngô Thanh Vân suy đoán nói.
Trong lòng của Thái Hòa lập tức nhảy lên một cái. Có khả năng này, nói cách khác tại sao báo biến dị cấp ba lại trốn tới cửa gần khu vực này vậy?
Rõ ràng vị trí địa lý ở sâu trong nội bộ dãi đất trung tâm tốt hơn ở bên ngoài, tất cả đều là những biến dị thú cấp một không có uy hiếp gì.
Xem ra là biến dị thú cấp một không có nhạy cảm như biến dị thú cấp ba vậy, cho nên không có né tránh ra xa.
Nói như vậy, biến dị thú khá mạnh hoặc là trốn ra bên ngoài, hoặc là dứt khoát rời khỏi mảnh khu vực này rồi, chạy đến lắc lư ở bên trong thành thị rồi hay sao.
Bất quá Thái Hòa không chỉ không có có cảm giác thất vọng, ngược lại lập tức lộ ra một chút hưng phấn!
Một khối chất gel biến dị thú độ tinh khiết cao, hoàn toàn có thể đủ chống đỡ lên một túi chất gel bình thường!
“Nếu quả thật có một con biến dị thú lợi hại, vậy đoán chừng là đang ở xung quanh đây.”
Thái Hòa nhìn về phía chung quanh một cái, nói ra.
Nơi này có một cái hồ nước, bất quá nước đã sớm biến thành màu xanh lục rồi, hơn nữa tản mát ra một mùi hôi thối, mới vừa rồi còn có một con cá sấu biến dị nhảy lên từ trong ao.
Mà bên kia là mảng lớn đồng cỏ, lan can sớm được đẩy ngã hết toàn bộ.
Một vị trí khác, là một xác rắn càng làm cho người ta vừa nhìn đã sợ hãi, nhưng lúc này đã sớm con rắn không đầu triệt để...
Hoàn cảnh nơi này đủ phức tạp, nhưng đồng thời cũng khá lớn.
Biến dị thú vừa mới bị Thái Hòa làm thịt đấy, cũng chỉ là một có biến dị thú cấp một, thậm chí ngay cả cấp hai cũng không có nhìn thấy.
Bất quá con biến dị thú này lợi hại, vậy mà còn biết cách che dấu khí tức...
“Hừ, nói không chừng bất kỳ lúc nào nó sẽ chui ra từ trong bụi cỏ.” Thái Hòa cảnh giác nói.
Vậy mà ba người Lê Bống lại biểu lộ nhẹ nhõm.
“Không có việc gì, nó nếu đi ra, khẳng định mục tiêu công kích chính là Hòa Ca.”
Yuna nở một nụ cười nói ra.
Thái Hòa lập tức nghẹn họng thoáng một chút, bất quá lời nói này thật đúng là không có cách nào phản đối, ai bảo hắn là nhân loại đây?
Bất kể là zombie hay là biến dị thú, đều ưa thích không rời với thịt người.
“Cho nên dứt khoát để cho ta cắn ngươi một cái đi nha.” Ngô Thanh Vân liếm liếm bờ môi.
“Được nha, dùng một cái miệng khác đi được không?” Thái Hòa cười cười ra vẻ không có việc gì.
Đôi mắt của Ngô Thanh Vân lập tức sáng lên một chút, ánh mắt của nàng dời xuống đi: “Thật hay không? Đã quên nói cho ngươi biết, một cái miệng khác của ta thật sự là có thể cắn người đấy.”
“. . .” Thái Hòa lập tức không còn biết nói gì, trôi qua một lúc lâu mới há to miệng ra, phun ra ba chữ: “Cmn!”