"Không cần khẩn trương, không thật sự mọc ra răng đâu. Bất quá ngươi nên biết năng lực co rút lại của chỗ ấy rất mạnh nha."
Cặp mắt tà dị kia của Ngô Thanh Vân vẫn đang nhìn chằm chằm Thái Hòa, trên con mắt lại liếc xuống phía dưới: "Cho nên nếu như ta muốn cắn đứt mà nói..., không phải việc gì khó. Tầng màng mỏng kia cũng có thể đột nhiên co rút lại, cắn đứng thằng em của ngươi..."
Thái Hòa nuốt nước miếng một cái, trong nội tâm đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ trong đầu —— không có bị Chi Pu dùng cái ấy cắn đứng thằng em nhỏ thật sự là quá may mắn!
Bất quá chuyện hắn không biết là, sở dĩ Chi Pu không có phản kháng, là vì nàng bị nhận thức sai lầm của mình và phản ứng thân thể lừa gạt rồi.
"Chị đại à, chị đe dọa em như vậy có dụng ý gì đây?"
Thái Hòa sâu hít sâu một hơi, ra vẻ trấn tĩnh nói.
Vậy mà ai biết thằng nhỏ của chính mình cũng đã vô số lần rơi vào trong hiểm cảnh, chỉ sợ cũng không có cách nào thản nhiên đối mặt...
Bất quá cũng may mặc dù Ngô Thanh Vân nói ra đáng sợ như vậy, nhưng trên thực tế nàng tuyệt đối sẽ không chủ động làm Thái Hòa bị tổn thương đấy.
Chuyện này đã do liên hệ tinh thần giữa hai người quyết định đấy, cũng có nhân tố cảm tình đặc biệt giữa hai bên.
Dù sao đối với Ngô Thanh Vân mà nói, Thái Hòa chính là đối tượng giao phối của nàng.
Mà điểm này, đối với Lê Bống và Yuna mà nói cũng giống như vậy đấy.
Ngô Thanh Vân mỉm cười, quay đầu nhìn thoáng qua Yuna và Lê Bống, nói ra: "Không có gì, thật ra ta chỉ nói cho các nàng nghe đấy."
Yuna sửng sốt một chút, sau đó lập tức lộ ra một nụ cười quỷ dị: "Ta hiểu được..."
Nàng bám vào bên tai Lê Bống nói vài câu, sau đó Lê Bống cũng liếc nhìn thật sâu Thái Hòa: "Thì ra... thì ra là như vậy..."
"Như vậy là như nào?"
Bản năng Thái Hòa cảm thấy một chút không ổn.
Từ trong lời nói của ba nữ zombie, trí lực và ký ức khôi phục từng bước, thái độ của các nàng với Thái Hòa cũng càng ngày càng nhất trí rồi.
Chuyện này đối với Thái Hòa mà nói, tuyệt đối không phải là một hiện tượng tốt!
Bất quá ngẫm lại xem. Đợi nhân cách của Yuna dung hợp triệt để, ký ức và trí lực của Lê Bống khôi phục hoàn toàn, đoán chừng tính cách của các nàng cũng sẽ xảy ra thay đổi một chút.
Có lẽ đến lúc đó cũng không lại bị dạy hư mất đi nha. Đại khái...
"Sau này ngươi sẽ biết. Bất quá hiện giờ trước hết tìm thử con boss kia nha." Yuna cười cười với Thái Hòa, nói ra.
Thái Hòa đành phải bất đắc dĩ chuyển hướng lực chú ý về bốn phía.
Lúc này Ca Cao đang ở khắp bốn phía ngửi mùi tìm vị trí con boss đang ở đâu. Muốn tìm ra biến dị thú mạnh mẽ có khả năng trốn ở xung quanh đây.
Nhưng nó lại không thể tùy tiện chui vào trong cỏ dại và rừng cây sâu đến ngang eo được, cũng không có trực tiếp tiến vào những căn phòng kia.
Loại phản ứng này, càng xác nhận suy đoán của Thái Hòa.
Mà ngay cả Ca Cao cũng cảm thấy xung quanh đây có cái gì đó không đúng...
Nhưng mà càng có loại cảm giác không đúng, nhìn bằng mắt thường lại càng cảm thấy yên tĩnh.
Thậm chí liền ở đây một chút gió thổi cũng không có...
"Muốn phân tán ra tìm hay không?" Thái Hòa hơi do dự một chút.
Bàn về sức mạnh thân thể. Đương nhiên là Thái Hòa yếu nhất đấy, bàn về lực thu hút với biến dị thú, Thái Hòa lại là mạnh nhất đấy.
Nếu tách ra mà nói..., dĩ nhiên rất bất lợi với Thái Hòa.
"Đậu xanh rau má, ngược lại là ngươi đi ra ăn ta đi nè!"
Thái Hòa hơi buồn bực. Hắn nghĩ một lát, dứt khoát nhặt được mấy tảng đá, dự định lần lượt chọi cửa sổ mấy căn phòng này thử một chút.
Thật ra độ khó chuyện này rất cao, bởi vì những cánh cửa thủy tinh kia rất dày...
"Ta... Ta đến."
Lê Bống chủ động nhận lấy tảng đá, sau đó cũng không thấy nàng nhắm trúng như thế nào. Bỗng nhiên cả người nhảy lấy đà tại chỗ. Sau đó cánh tay trực tiếp xoay tròn huơ đi ra ngoài.
"Bùm!"
"Bùm loảng xoảng!"
Một tiếng vang thật lớn lập tức truyền đến từ căn phòng phía trước. Dãy nhà đầy cánh cửa thủy tinh vậy mà thật sự bị Lê Bống dùng tảng đá đập vỡ triệt để.
"Bùm!"
"Bùm bùm!"
Tiếng nổ mạnh liên tục truyền đến, độ chính xác siêu cao và lực lượng mạnh mẽ của Lê Bống, làm cho Thái Hòa không khỏi âm thầm líu lưỡi.
Thanh âm này đủ để thu hút biến dị thú đang lẩn trốn, chạy ra ngoài.
Trên thực tế lúc đầu có mấy con biến dị thú cấp hai đang trốn mất ở rất xa cũng xuất hiện ở trong tầm mắt của Thái Hòa. Cái một trận nổ mạnh này thật sự rất giúp sức.
"Làm tốt lắm! Để cho Ca Cao đi làm thịt mấy con biến dị thú kia, các ngươi đừng nhúc nhích. Ta đoán chừng con boss lớn nếu còn ở lại nơi này mà nói..., có lẽ lúc này cũng sắp nhảy ra rồi."
Thái Hòa nắm chặt đường đao, cảnh giác nhìn khắp bốn phía, nói ra.
Hắn vừa dứt lời, một cái vòi rồng lại bỗng nhiên đánh úp lại từ sau lưng của hắn.
Phản ứng đầu tiên của Thái Hòa chính là vặn người huơ múa đường đao, nhưng mà lại không nghĩ rằng lưỡi đao lại chặt lên một vật cứng, phát ra một tiếng giòn vang "Beng".
Đồng thời cổ tay của Thái Hòa cũng đau nhức kịch liệt một trận, suýt nữa đường đao rời khỏi tay.
Ở trước mắt hắn lập tức xuất hiện một cái bóng đen lớn, nhưng động tác bóng đen này vậy mà rất nhanh, cũng trong nháy mắt dừng thoáng một chút khi đến gần hắn.
Đúng lúc này, một cánh tay quỷ dị từ một bên khác dò xét mà đến, một tay nắm hắn kéo ra ngoài, mang theo hắn nhanh chóng chạy trốn ra phía sau, kéo ra khoảng cách mười mét với kẻ đánh lén.