Chuyện này làm cho cô gái sửng sốt một chút, lập tức con mắt cũng phát sáng lên: “Wow, quả nhiên ngươi rất lợi hại nha, như vậy xem ra người giết chết con zombie cao cấp kia có lẽ chính là ngươi rồi nha? Đúng không? Có phải hay không vậy?”
“Đừng có làm mặt lạnh với ta nha, tự giới thiệu thoáng một chút, ta tên là Ninh Dương Lan Ngọc, hai người bọn họ là đồng đội của ta, một người tên là Vân Sơn, một người tên là Bảo Liêm.”
Ánh mắt Ninh Dương Lan Ngọc nhìn vào Thái Hòa quả thật là hai mắt tỏa ánh sáng, phảng phất cảm thấy tương đối hứng thú với hắn.
Cô gái này thật sự là chưa quen thuộc từ trước đến nay... Hơn nữa có thể lặng yên không một tiếng động tới gần bên cạnh hắn, cũng nói rõ có lẽ thực lực cô gái này rất mạnh.
Mấu chốt nhất chính là bọn hắn biết rất rõ ràng bên ngoài có một con zombie cao cấp, còn dám chạy đến, nói rõ bọn hắn tự nhận là có thực lực làm thịt con zombie cao cấp này.
“Thái Hòa.”
Thái Hòa không có giới thiệu ba người Lê Bống, thân phận của đám người này không rõ, trong lòng Thái Hòa vẫn hơi cảnh kính sợ đấy.
Bất quá bọn hắn có thể chú ý tới bên này có khác thường, hơn nữa lập tức phái ra người đến cứu viện, ngược lại điểm này để lại cho Thái Hòa ấn tượng tốt, bằng không thì hắn đã sớm mang theo ba người Lê Bống rời khỏi nơi này.
“A... Cái tên này không sai ah.” Ninh Dương Lan Ngọc vừa cười vừa nói.
Nàng nhìn ra dường như Thái Hòa còn đang cảnh giác, bất quá biểu hiện của nàng lại thật dường như hoàn toàn không để ý tới chuyện này.
Về phần ba người Lê Bống là ai, vẫn rất dễ dàng nhìn ra được. Dù sao các nàng đều dán tới rất gần với Thái Hòa...
Như nàng cố gắng lách vào bên người Thái Hòa như vậy, kết quả đổi lấy tình huống ba cô gái đối xử lạnh nhạt cũng rất rõ ràng...
Bất quá nàng không biết, loại phản ứng này của ba người Lê Bống cũng không phải bởi vì ghen, mà là vì lãnh đạm với nhân loại như thế.
Các nàng biểu hiện ghen cũng không phải chỉ đơn giản là lãnh đạm như vậy. Mà là trong một phút đồng hồ xé đối phương thành mảnh nhỏ.
“Một cô gái bình thường mà thôi như vậy không sai rồi... Cho dù muốn lôi kéo làm quen cũng tìm một cách mới hơn được hay không...”
Trong nội tâm Thái Hòa oán thầm nói.
Mỗi một hành động thậm chí ánh mắt của cô gái Ninh Dương Lan Ngọc này, đều cực kỳ giống những gã đàn ông muốn đến gần, nhưng thủ đoạn lại vụng về kia.
Một cô gái có thể làm cho Thái Hòa sinh ra loại cảm giác này, thật đúng làm cho người ta hơi dở khóc dở cười.
Bất quá nhờ ánh lửa. Ngược lại là có thể thấy rõ gương mặt cô gái này.
Hình dáng rất đẹp, hơn nữa hết sức khí khái hào hùng, khí chất cả người cũng tương đối tốt.
Nếu như nàng không mở miệng nói chuyện, đứng ở tại chỗ bất động, cách ăn mặc lại được hơi giống con gái một chút, đoán chừng đặt ở trước kia cũng có khả năng thu hút rất nhiều ánh mắt người khác.
“Bọn hắn muốn rút lui không sai biệt lắm, đi đến đây với chúng ta.”
Ninh Dương Lan Ngọc nhìn một cái về phía trên lầu, đột nhiên bàn tay nắm lấy cánh tay của Thái Hòa.
Thái Hòa vừa lui ra sau, nàng cổ tay lại khẽ đảo. Vậy mà mau lẹ bắt được bàn tay của Thái Hòa.
“Đừng… Lãnh đạm với chế như vậy nha. Đi nhanh lên a.”
“Quả nhiên thực lực cô gái này không tệ...”
Mới vừa rồi ngược lại là Thái Hòa có thể dùng năng lực điều khiển con rối tránh thoát đi. Bất quá tình huống không rõ, không cần phải bại lộ dị năng của chính mình.
Dù sau theo bên người cô gái này, ngược lại là hắn cũng không có cảm giác được ác ý gì.
“Trước hết theo chân bọn họ đi thôi.” Thái Hòa quay đầu nói ra với ba người Lê Bống.
Về phần Ca Cao. Thái Hòa lập tức liên hệ nó đi theo đằng thật xa phía sau, gần như bảo trì cự ly xa nhất. Để tránh bị Ninh Dương Lan Ngọc phát hiện.
Lê Bống và Ngô Thanh Vân yên lặng buông xuống vũ khí trong tay, gật nhẹ đầu.
Chỉ cần Thái Hòa lắc đầu, thậm chí cho một chỉ lệnh tinh thần, mới vừa rồi đoán chừng Ninh Dương Lan Ngọc cũng đã đầu rơi xuống đất rồi.
Trong nháy mắt dắt lấy Thái Hòa quay đầu lại, trong ánh mắt Ninh Dương Lan Ngọc hiện lên vui vẻ lại có một chút sắc mặt hoảng sợ: “Sát khí thật mạnh nha... Thật sự là làm ta sợ muốn chết! Bất quá đám người sống sót có thể tìm được này, tuyệt đối cũng coi như thu hoạch lớn trong lần này rồi! Quả nhiên quyết định của ta là chính xác nhất đấy!”
Mặc dù Thái Hòa không biết Ninh Dương Lan Ngọc đang suy nghĩ gì, bất quá trong miệng nàng truyền đến vài tiếng cười nhẹ, lại làm cho Thái Hòa đột nhiên hơi run lên cả da đầu...
Chờ sau khi bọn hắn vượt qua một dãy nhà cao tầng đến một mảnh đất trống, từ phương hướng nhà lầu liên tiếp chui ra mười mấy bóng người đến.
Tiếng nổ mạnh bên kia cũng bắt đầu yếu bớt xuống, bất quá ánh lửa lại chiếu sáng cả một mảnh khu vực này.
Người đi ở cuối cùng có dáng người vô cùng cao lớn, lúc ra trong tầm mắt của Thái Hòa hiện giờ, hắn đang quay người bắn súng.
Sau khi một tiếng súng vang, một con zombie đang theo sau, toàn thân đang bốc cháy lập tức nhoáng thân thể một cái, sau đó ngã trên mặt đất.