Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 528 - Chương 528: Cái Vòi Hóa Thực Chất

Chương 528: Cái Vòi Hóa Thực Chất Chương 528: Cái Vòi Hóa Thực Chất

“Ta nghe nói, ngươi là một gã dị năng giả đặc thù?” Hari Won hơi nhìn về phía Thái Hòa với vẻ chờ mong, “Mới vừa rồi ta cãi lộn với cô gái kia, ngươi cũng nghe thấy đi à nha? Ngươi cảm thấy loại cách làm này của bọn hắn, phải vẫn còn có lý lẽ hay không?”

Thái Hòa nhìn nàng một cái hơi ngoài ý muốn: “Ngươi muốn cái gì?”

“Bọn hắn với tư cách quân đội, sớm nên đi ra tiến hành tìm cứu với người sống sót, nhưng mà cho tới bây giờ mới làm ra hành động, chuyễn này đã rất không có lẽ rồi. Sau khi tìm được người sống sót, còn không chịu trách nhiệm mà dẫn dắt chúng ta cùng nhau hành động, mang chúng ta đi khu vực càng nguy hiểm, cũng không cân nhắc tiêu hao thể lực và tình huống tâm lý của chúng ta một chút nào... Ta nói những lời này, có cái gì không đúng sao? Nhưng mà ngươi cũng nhìn thấy, cô gái kia thật sự là quá kiêu ngạo rồi!”

Hari Won giận dữ nói: “Ta chỉ là cô gái bình thường, không có năng lực tự bảo vệ mình.”

Nói đến đây, nàng hơi uất ức liếc nhìn Thái Hòa, vành mắt dường như còn có một chút đỏ lên.

“Cho nên cô gái kia xem thường ta, cũng sẽ không xem lời nói của ta đáng là cái gì. Nhưng mà ngươi cũng không giống với lúc trước, chỉ cần ngươi mở miệng mà nói..., có lẽ bọn hắn sẽ phân ra một ít người trước hết đưa chúng ta về nơi trú quân nghỉ ngơi lấy lại sức đấy.”

Cô gái này nói chuyện đạo lý rất rõ ràng đấy, bất quá ở trong tai Thái Hòa chỉ nghe được hai chữ, nhàm chán.

“Ta nghĩ ngươi có khả năng lầm rồi, ta không có gia nhập bọn hắn. Cho nên chuyện này, ta không giúp được các ngươi.” Thái Hòa nói ra.

Hari Won nhìn chằm chằm vào Thái Hòa một cái, dĩ nhiên cũng không tin lời nói của hắn: “Chuyện này đối với ngươi cũng là rất có lợi đó nha, cũng không có nhìn thấy căn cứ theo như lời bọn hắn, cũng không có được ích lợi gì, ngươi cũng chịu đồng ý giúp bọn hắn chấp hành nhiệm vụ hay sao? Bọn hắn mang theo chúng ta, nói không chừng là để lấy chúng ta làm bia đỡ đạn rồi hay sao! Dường như ngươi có thực lực của dị năng giả đặc thù đúng không, bọn hắn nhất định sẽ yêu cầu ngươi cũng tham gia chiến đấu đấy.”

“Chuyện này ta thật không thể quan tâm tới được.” Thái Hòa rất là mất kiên nhẫn nói.

Những chuyện hư hỏng này cùng hắn có quan hệ gì hay không. Nếu không phải xem ở mặt mũi Hari Won cố ý đến chào hỏi, Thái Hòa cũng không muốn để cho nàng vào nhà.

Hiện giờ ngực cũng nhìn, nói nhảm cũng nghe rồi, Thái Hòa lập tức kéo mở cửa phòng một cái, sau đó tiễn khách: “Đi về nghỉ ngơi đi.”

Sắc mặt Hari Won tái đi. Trong lòng lập tức bốc lên một cơn lửa giận.

Ánh mắt của Thanh niên tuổi trẻ này giống như là có chứa lực xuyên thấu vậy, không ngừng mà đảo qua lồng ngực của mình, thậm chí làm cho Hari Won đã có một loại cảm giác bị ánh mắt của hắn lột sạch.

Nhưng không nghĩ tới chính là, thời điểm hắn từ chối vậy mà dứt khoát như vậy!

Đây không phải bị nhìn không công hay sao!

Sau khi xấu hổ trừng mắt liếc nhìn Thái Hòa. Nàng lập tức đứng lên chạy ra ngoài cửa.

Trong nháy mắt đóng cửa phòng, Thái Hòa lộ ra một nụ cười hài lòng: “Dường như cái vòi tinh thần của ta càng ngày càng có cảm giác thực chất rồi, tiếp tục như vậy có thể thật sự đạt tới hiệu quả thực chất hóa tinh thần lực hay không?”

Nếu Hari Won đã đưa tới cửa chuẩn bị tư thế rao bán nhan sắc, đương nhiên Thái Hòa sẽ tuân theo ý nguyện của nàng rồi. Mặc dù không có tự mình ra tay, bất quá hắn lại dùng cái vòi tinh thần xem xét toàn thân Hari Won một lần.

Không có vũ khí, cũng không đồ vật đặc thù gì mang theo ở trên người, bất quá không có mặc đồ lót có tính là một phát hiện hay không...

Lê Bống tò mò hỏi: “Cái gì. . . Cái gì thực chất?”

“Chính là như vậy...” Một cái vòi tinh thần vô hình dò xét về phía Lê Bống, sau đó trượt đi vào cổ nàng áo.

“Ah! ... hơi... Ngứa...”

Lê Bống lập tức che kín cổ áo, thân thể bắt đầu hơi co lại. Kinh ngạc nhìn xem Thái Hòa.

“Khục khục. Tiêu hao thật nhiều tinh thần lực...”

Thái Hòa còn muốn thăm dò vào sâu trong cổ áo thoáng một chút. Nhưng bất đắc dĩ đầu óc choáng váng một trận, đành phải buông tha thôi.

Yuna dắt Thái Hòa một cái, hỏi: “Mới vừa rồi nhân loại thối hoắc kia. Đến cùng muốn làm gì?”

“Đơn giản chính là sợ chết mà thôi. Mà quan tâm tới bọn hắn làm khỉ gió gì chứ, tình huống bây giờ gần như hiểu rõ cũng không sai biệt lắm. Ngày mai chúng ta cũng sẽ đi, chú Tom kia và Ninh Dương Lan Ngọc cũng không phải người dễ trêu chọc, cô gái này và tên đầu trọc kia thuần túy chính là tôm tép nhãi nhép mà thôi.”

Thái Hòa sung sướng mà nằm lên trên đùi của Ngô Thanh Vân một lát, nói ra: “Theo như tiến độ của bọn hắn ở Thành Phố Biên Hòa, chờ bọn hắn xây dựng xong vành đai cách ly ở Sài Thành, không biết cần phải tốn thời gian bao lâu.”

“Vành đai cách ly...”

Yuna đột nhiên trầm mặc một lúc, sau đó hơi nghiêm túc mà hỏi thăm: “Hòa Ca, ngươi theo chúng ta, sẽ bị ngăn cách bên ngoài xã hội loài người hay sao? Ta nhớ được, nhân loại có đặc tính quần cư đấy... Hòa Ca, ngươi sẽ tịch mịch hay sao?”

“Ặc... Xem ra Yuna Ngốc tỉnh ngủ nữa rồi...”

Bình Luận (0)
Comment