Sau khi đẩy ra cửa phòng ngủ ló mặt vào nhìn lướt qua bên trong, tâm tình Thái Hòa đã bắt đầu trở nên nôn nóng rồi.
Hắn có thể cảm giác được liên hệ tinh thần với Ca Cao vẫn còn, nhưng lại không tìm thấy vị trí của nó. Cũng không cách nào hoán đổi góc độ tầm mắt.
Bất quá thời gian ngay khi Thái Hòa đi đến cửa phòng tắm trong phòng ngủ. Lại liếc nhìn thấy một bóng dáng đang dựa vào trên bồn tắm.
Toàn thân hiện ra một tầng màu bạc. Vừa nghe đến động tĩnh cũng lập tức quay đầu lại, dùng đôi mắt màu đỏ như máu nhìn chằm chằm vào Thái Hòa đầy vẻ lạnh lẽo.
“Khá tốt...”
Gánh nặng trong lòng Thái Hòa lập tức cũng được cởi bỏ, tuy nói một giờ không gặp Ca Cao cũng đã biến thành lông màu bạc. Nhưng cuối cùng không có xảy ra chuyện gì lớn gì cả.
Từ tình huống của Ca Cao mà nói, nó không chỉ hoàn thành hơn phân nửa quá trình thay lông. Hơn nữa cũng đã nhận được một ít tăng trưởng trí lực.
Sau khi hấp thu rất nhiều virus, nó cuối cùng đang tăng lên một cách chậm chạp, lần nãy lại lấy được một lần biến chất, bất quá xem ra còn chưa đạt tới giai đoạn tương đương với Cấp Thủ Lĩnh.
Bất quá bởi vì Thái Hòa không có kinh nghiệm liên quan tới việc này, cho nên không thể kịp thời làm sâu sắc liên hệ tinh thần giữa hai bên, chuyện này mới làm cho loại tình huống này xảy ra.
Nếu như thời gian lại lâu một chút, nói không chừng Ca Cao sẽ xuất hiện phản kháng ý thức, thoát khỏi khống chế tinh thần của Thái Hòa một cách triệt để.
“Xem ra chăn nuôi biến dị thú nguy hiểm còn lớn hơn nếu so với điều khiển con rối zombie. Còn may là nó còn chưa có tiêu hóa hết tất cả virus một cách triệt để, hoàn toàn tăng trưởng lên.”
Thái Hòa tranh thủ thời gian làm sâu sắc thoáng một chút sức mạnh liên hệ tinh thần, rất nhanh ánh mắt của Ca Cao cũng từ kháng cự biến thành dịu dàng ngoan ngoãn.
Sợi lông giống như là đinh ghim cũng lóe sáng buông lỏng chầm chậm, cái đuôi cũng lắc qua lắc lại giống như đang nịnh nọt.
Nó gầm lên một tiếng gầm nhẹ, nghiêng người đến trước mặt Thái Hòa, lay động cái đầu cọ xát thoáng đùi Thái Hòa một chút.
“Hình thể rõ ràng lại nhỏ một chút điểm. . . Lần thứ nhất nhìn thấy càng ngày càng rút lại đấy.”
Thái Hòa lập tức chú ý tới hình thể Ca Cao biến hóa, hiện giờ nó đã bắt đầu dần dần đến gần với hình thể chó sói bình thường rồi, bất quá bên ngoài so với chó sói lập tức càng ngày càng khác nhau rồi.
Hơn nữa Thái Hòa cảm giác được, dường như thân thể con chó cái này trở nên ưu nhã đi một tí, không có vụng về như trước kia rồi...
“Trí lực đề cao mang đến bổ sung ảnh hưởng sao? Như thế kiện chuyện tốt. . . Khó được ngươi không có gặp rắc rối, trong chốc lát ban thưởng. . . Cmn!”
Thái Hòa vừa khoa trương đến một nửa, cũng liếc nhìn thoáng sau lưng Ca Cao xuất hiện một cánh tay trắng nõn.
Hắn tranh thủ thời gian dùng đèn pin chiếu vào một cái, quả nhiên phát hiện khắp nơi bên trên đều là mảnh vỡ quần áo, mà ngay cả khóe miệng Ca Cao cũng treo một ít mảnh vỡ!
“Đậu xanh rau má! Ta nói bao nhiêu lần không có thể ăn người sống!”
Tim Thái Hòa lập tức đập tăng tốc, hắn cau mày từ từ đi sát tới bồn tắm lớn.
Một cô gái đang nằm trong bồn tắm, trong vạc còn có một chút nước, quần nửa người dưới hình như là bị chính cô ta cởi ra đấy, nhưng nửa người trên lại rõ ràng cho thấy bị Ca Cao xé nát triệt để đấy.
Một nửa nội y còn treo lòng thòng trên người, bất quá cũng không có xuất hiện cảnh tượng máu me mở ngực bể bụng trong tưởng tượng của Thái Hòa.
Tóc dài rối tung ở trên người, ánh đèn pin thoáng chiếu qua, dáng người có lồi có lõm nhìn một cái là thấy hết.
Bất quá tư thế hơi kỳ lạ, một chân khoác lên trên bồn tắm, một chân khác lại hơi cuộn lại, kết quả làm lộ rõ cái ấy trên cơ thể ra ngoài.
Lúc đầu Thái Hòa không có ý định nhìn kỹ đấy, nhưng một vũng máu lớn kia lại làm cho hắn không thể không nhìn thêm chút nữa: “Ca Cao chẳng lẽ ngươi cắn… Ặc, không đúng, đây là cái gì...”
Thì ra cô gái này đến ngày đèn đỏ rồi...
Xem tình hình cũng biết xảy ra chuyện gì, cô gái này vụng trộm chạy tới rửa sạch vùng kín, kết quả mùi máu tươi dẫn tới Ca Cao ngửi thấy mùi máu tươi điên cuồng lên.
Còn may là chính mình chạy tới kịp thời...
Nhưng Thái Hòa vừa mới thở dài một hơi, lại ngây ngẩn cả người lần nữa.
Mặt cô gái này hơi quen thuộc nha... Thái Hòa tranh thủ thời gian chiếu vào nhìn thêm mấy lần...
“Cmn! Đây không phải Ninh Dương Lan Ngọc hay sao!”
Thái Hòa tranh thủ thời gian dùng tay đi sờ soạng thoáng một cái động mạch cổ của Ninh Dương Lan Ngọc. Cũng may, còn sống.
Bất quá nhìn miệng nàng hơi nhếch lên. Bộ dáng sắc mặt trắng bệch, rõ ràng cho thấy ngất đi thôi.
Trên trán nàng còn có một cục màu đen, dường như có một ít máu bầm.
“Mày còn có một chút tiền đồ hay không vậy, tao lại không có để mày bị đói. Một chút máu cũng có thể cho mày nổi giận...”
Thái Hòa quay đầu lại trừng mắt liếc Ca Cao, đáng tiếc nó éo biết nói chuyện, chỉ có thể phát ra tiếng kêu “Ẳng ẳng”.