Chẳng trách được xuất thân quân nhân chính quy, thậm chí Tom trải qua mạ vàng cái mác huấn luyện hải ngoại, cũng biểu hiện rất tôn trọng với Ninh Dương Lan Ngọc.
“Bất quá ngược lại là ta không nghĩ tới, rõ ràng ngươi không súng không lựu đạn, ngược lại muốn một phần vật tư của chúng ta...”
Ninh Dương Lan Ngọc nhón mũi chân, trèo lên bả vai Thái Hòa, cười nói: “Rất biết chọn, ngươi thành công tiến hành bắt chẹt ta lần thứ hai... Em à chế sẽ nhớ rõ em đấy.”
“Các ngươi muốn ta làm nhiệm vụ, ta cảm thấy được giá trị đáng giá tiền này.” Thái Hòa mặt không đổi sắc nói.
Ninh Dương Lan Ngọc huýt sáo, nói ra: “Ngươi đoán chắc chúng ta không nỡ chôn vùi tánh mạng người của chúng ta. Bất quá được rồi, mạng người đáng giá hơn so với vật tư. Hiệp nghị cũng đã đạt thành, lại thảo luận cũng không có ý nghĩa gì.”
“Đợi đến lúc đó, tất cả cũng phải xin nhờ ngươi rồi, chế coi trọng em nha em trai.”
Nàng dùng sức bóp thoáng bả vai Thái Hòa một cái, lúc này mới mặt mỉm cười buông hắn ra, hai tay mang theo súng đi tới hướng đội ngũ phía trước rồi.
Sau khi đưa mắt nhìn Ninh Dương Lan Ngọc rời đi, Thái Hòa mới nhíu mày, đưa tay vuốt vuốt bả vai: “Vóc dáng nhỏ như vậy, lực tay như thế nào lại lớn như vậy!”
Yuna tò mò liếc nhìn Thái Hòa, hỏi: “Hòa Ca, ngươi thật sự phải giúp những người này hay sao?”
“Nàng nói rất đúng, có rất nhiều vật tư không phải ta muốn sưu tập là có thể tìm được đấy.” Thái Hòa vừa xoa bả vai, vừa nói, “Cho dù không là chính mình, vì các ngươi, chuyện gì ta cũng phải làm. Hơn nữa đối với bọn hắn mà nói một ít nhiệm rất khó khăn vụ, với ta mà nói lại tương đối đơn giản. Ít nhất nhiệm vụ này nghe qua cũng không khó.”
Nói đến đây, Thái Hòa nở một nụ cười.
Che dấu dị năng, quả nhiên có thể được càng nhiều ích lợi nữa, ít nhất về mặt cò kè mặc cả, hắn chiếm được ưu thế rất lớn.
Ngô Thanh Vân nói ra: “Đây cũng là một tầng quan hệ tương hỗ giữa ngươi và xã hội loài người a. Thông qua trao đổi lẫn nhau, từng người đạt được lợi ích riêng... Quả nhiên nhân loại rất phức tạp.”
“Là quan hệ ràng buộc mới đúng.” Thái Hòa lắc đầu.
“Hòa Ca... Con... Ca Cao kia đâu rồi?” Lê Bống nghi hoặc mà hỏi thăm.
“Bị phái ta đến phía trước rồi.” Thái Hòa nói ra, “Cô gái Ninh Dương Lan Ngọc kia đã cho dị năng ta là loại hình có thể sớm cảm ứng được nguy hiểm, vừa vặn để cho Ca Cao ở phía trước dò đường.”
“Ờ...” Lê Bống như đang suy nghĩ gì đó, gật gật đầu, sau đó lộ ra ánh mắt vô tội nhìn về phía Thái Hòa, “Ta chỉ nghe hiểu câu đầu tiên...”
“Khục khục, không cần gấp, trí lực Lê Bống nhà ta rất nhanh sẽ tăng trưởng lên nữa.”
Thái Hòa tiện tay bóp lỗ tai Lê Bống một cái, nàng lập tức như là con thỏ vậy rụt cổ lại một cái, trong ánh mắt kia dường như bất kỳ lúc nào cũng đang ngẩn người, lộ ra mỉm cười.
“Ta... Ta thật không muốn nghĩ quá nhiều đâu à... Ah, không... Được bóp...”
“Muốn bóp hay sao? Vậy được rồi ta bóp thêm một chút nữa.”
Thái Hòa nhào tới còn bóp dữ dội hơn, Lê Bống vừa định trốn ra phía sau lưng Yuna, Yuna tựu yên lặng duỗi ra một ngón tay, chọc lấy phía sau lưng Lê Bống thoáng một cái, đẩy nàng vào trong ngực Thái Hòa.
“Không... Không... Được...”
“Đó chính là được rồi đúng không?”
“Hòa Ca, không được ức hiếp chị Lê Bống...”
“Mới vừa rồi chẳng phải ngươi hỗ trợ hay sao?”
“Chuyện không liên quan đến ta, đó là Yuna Ác làm đấy.”
Trong khi Thái Hòa đang trò chuyện với ba người Lê Bống tới rất tốt sức lực, Hari Won bên trong đội ngũ lập tức căng mắt nhìn bọn hắn chằm chằm, sau đó cau mày quay đầu lại.
Trấn Thành đi ở bên người nàng lúc này đang nhắm nửa con mắt cúi đầu, hai tay nắm chặt.
Một lát sau, hắn mạnh mẽ mở mắt, lau thoáng mồ hôi trên trán một cái.
“Thế nào vậy?” Hari Won thấp giọng hỏi.
“Khặc khặc...” Trấn Thành quay đầu đi liếc nhìn về phía bốn người Thái Hòa, nở ra một nụ cười hơi âm tàn.
“Vốn chỉ muốn nhìn một chút đến cùng hắn có bản lãnh gì có thể chảnh chứ... Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, phát hiện ngoài ý muốn nha!”
“Đến cùng ngươi phát hiện cái gì vậy?” Hari Won mở to hai mắt nhìn, hơi khẩn trương nói, “Ta cảm giác người thanh niên kia có lẽ không dễ chọc, ngươi đừng tùy tiện làm bậy nha...”
“Ngươi câm miệng!” Trấn Thành bất mãn trừng mắt liếc nhìn nàng, “Cho ngươi làm ít chuyện, kết quả không công mà lui. Hiện giờ ta đã tìm được thóp của hắn, hắn cũng chỉ có thể trung thực phối hợp ta!”
Sau khi Trấn Thành nói xong, khóe miệng mang theo vẻ tươi cười, quay đầu nhìn về phía Thái Hòa.
Gặp Thái Hòa và ba cô gái dung mạo khác nhau, nhưng đều cực kỳ xuất sắc cãi nhau ầm ĩ, trong mắt Trấn Thành đã hiện lên một chút khác thường.
“Chờ một lát nữa, ngươi cũng sẽ không cười nổi rồi...”
Ánh mặt trời sáng sớm hoàn toàn không có độ ấm gì, ánh sáng lạnh vù vù thổi qua, rất nhiều người sống sót đều đang lạnh run.
Những đội viên kia lập tức cầm súng lên, quan sát cẩn thận đến tình huống chung quanh, để bảo toàn đội ngũ chỉnh tề.
Ca Cao tập kích, khiến người này lâm vào trong khẩn trương không tất yếu.