Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 554 - Chương 554: Giao Dịch Mà Thôi

Chương 554: Giao Dịch Mà Thôi Chương 554: Giao Dịch Mà Thôi

Bất quá tinh thần lực tiêu hao rất nhiều, lại làm cho sắc mặt của hắn nhìn qua có hơi trắng bệch.

Nhất là Zombie thành phần tri thức đột nhiên bị đánh gục, mặc dù hắn kịp thời cắt đứt liên hệ tinh thần, nhưng vẫn cảm giác huyệt Thái Dương đau đớn một trận.

Nhưng chuyện không nghĩ tới chính là bởi vậy hắn nghỉ ngơi trong chốc lát, Yuna lại sớm chạy ra ngoài.

Cho nên vừa nhìn thấy Yuna, Thái Hòa cũng nheo con mắt lại.

Nhưng nha đầu kia đã tự giác chạy tới bên cạnh hắn, sau đó thấp giọng nói ra: “Ta chính là muốn nhìn một chút, những người này có phải thật sự lo lắng cho đồng loại hay không.”

“Kết quả kia thì sao?” Thái Hòa hơi ngoài ý muốn, giảm thấp xuống âm lượng hỏi.

“Bình thường nha, bất quá mạng chúng ta dường như so với nhiệm vụ quan trọng hơn một chút.” Yuna lộ ra một chút sắc mặt kỳ lạ, “Nếu là ta của lúc trước... Sẽ trực tiếp xông đi vào hay sao?”

“Chắc chắn rồi.” Thái Hòa nghĩ một lát, lại dùng tới giọng điệu khẳng định, “Sẽ xông đi vào đấy.”

“Thật là không tổn hao lông tóc gì nha...”

Cu Tí nhìn chằm chằm vào team của Thái Hòa nhìn sang cẩn thận từng, sau đó mở to hai mắt nhìn, nói ra.

Lão Thiết mặt đen lên gật nhẹ đầu, đồng tử mạnh mẽ co rụt lại, một phát bắt được cánh tay Cu Tí: “. . . 5 cái rương! Bọn hắn cầm 5 cái rương đi ra!”

Cu Tí vốn là sững sờ, sau đó híp mắt đếm thoáng một chút, lập tức ngược lại hít một hơi lạnh: “Ông trời ơi...!”

Mới vừa rồi không có chú ý tới, lúc này mới phát hiện, ngoại trừ Thái Hòa ôm cái rương lớn đi ra ngoài, Ngô Thanh Vân và Lê Bống còn vác theo tất cả 2 cái rương.

Những cái rương này nhìn qua đều rất nặng, nhất là cái rương Thái Hòa đang ôm, gần như cũng nhét đến sắp mở tung nắp rương ra.

Trong lúc này, được có bao nhiêu dược phẩm?

Tom mới tỉnh táo lại từ trong rung động, lập tức lại rơi vào trong rung động càng lớn hơn.

Yuna một chiêu xử lý xong hắn thì cũng thôi, như thế nào bốn người này mỗi người đều khủng khiếp như vậy?

Cao ốc bị bọn hắn coi là đầm rồng hang hổ, bốn người Thái Hòa không chỉ ra tới cũng nhanh, nhưng lại không tổn hao lông tóc gì hoàn thành nhiệm vụ vượt mức quy định!

Về phần sắc mặt tái nhợt của Thái Hòa... Sắc mặt trắng có thể xem như bị thương hay sao?!

Trong nháy mắt, thậm chí Tom đã có suy nghĩ lập tức xông tiến cao ốc xem xét một phen.

Bất định, Zombie trong tòa cao ốc này đều bị dẫn ra!

Hay hoặc là, tất cả dự đoán trước kia của bọn hắn đều sai rồi!

Nếu như là như vậy, team của Thái Hòa chính là đã chiếm tiện nghi thật lớn rồi...

Bất quá Tom vừa mới tâm tư có này, chợt nghe một tiếng vang nhỏ truyền đến, một bóng người đột nhiên từ trong một cái cửa sổ nhỏ lầu hai cao ốc trở mình té xuống dưới, một tiếng “Ầm”, đã rơi vào mặt đất.

Địa điểm con Zombie này rơi xuống đất, vừa lúc ở gần team của Tom và team của Thái Hòa.

Hơn nữa vừa rơi xuống đất, con Zombie này tựu lập tức 1 nhảy dựng lên, vọt qua phía Thái Hòa.

“Zombie!” Cu Tí và lão Thiết đồng thời bừng tỉnh, vội vàng nâng lên họng súng.

Nhưng Yuna cũng đã trước bọn hắn một bước, huơ lên liêm đao, lập tức sẽ chém Zombie ngã xuống đất.

Lúc này Zombie này cách Thái Hòa đã xa không đến 2 mét, xem nét mặt của hắn mặc dù còn rất trấn tĩnh, nhưng mà sắc mặt lại phảng phất trở nên càng tái nhợt hơn.

“Nguy hiểm thật...” Thái Hòa vội vàng nói, “Ở đây không an toàn, trước hết rời khỏi nơi này thôi.”

“Được rồi, đi nhanh lên.”

Tom lập tức phục hồi lại tinh thần, đã bên trong còn có Zombie, vậy ở trong căn nhà cao tầng hoàn toàn chính xác tương đối nguy hiểm.

Mới vừa rồi trong nháy mắt đó. Trong nội tâm tom hiện lên, trên thực tế đó là một loại cảm giác không cam lòng.

Không chỉ mình Tom, Cu Tí và lão Thiết đều có loại suy nghĩ này.

Một nhiệm vụ bị bọn hắn phán định là hết sức nguy hiểm, lại bị người khác hoàn thành nhẹ nhàng như vậy...

Dù là người này là dị năng giả đặc thù. Cũng rất khó để cho bọn hắn thoáng chốc chấp nhận loại sự thật này!

Nhưng con Zombie này xuất hiện, lại triệt để đánh nát loại suy nghĩ này của bọn hắn.

“Ngươi không sao chứ?”

Thậm chí Cu Tí cảm thấy một chút ngại ngùng, vừa nhận lấy rương hòm Lê Bống vác theo, vừa hỏi thăm Thái Hòa.

Thái Hòa lắc đầu cười khổ.

Hắn vừa xoa mi tâm. Vừa quay đầu lại liếc nhìn thi thể con Zombie kia, trong nội tâm yên lặng nói: “Cho ngươi điên cuồng chạy một mạch tới nhảy lầu chịu chết, thật sự là vất vả ngươi rồi...”

Nếu không phải bọn người Tom chạy tới tiếp ứng, dự định của Thái Hòa không có ý định hội hợp với bọn họ sớm như vậy đấy.

Hắn cũng biết thời gian quá ngắn, rất dễ dàng khiến những người này sinh ra đủ loại nghi ngờ.

Nhưng nghĩ lại, chỉ cần mọi chuyện không có bị nhìn ra ở trước mặt, chờ sau một thời gian bọn hắn cũng sẽ không truy tìm được dấu vết gì, chỉ biết càng ngày càng kiêng kị đối với hắn.

Với tư cách cá nhân, thực lực của hắn so với nơi trú quân kém quá xa rồi. Nếu muốn sau này tiến hành giao dịch công bằng. Một ít thủ đoạn chấn nhiếp cũng là chuyện chắc chắn đấy.

Lão Thiết cũng chủ động đi tới. Nhận lấy rương hòm trong tay Ngô Thanh Vân, đồng thời thấp giọng nói: “Ta rất bội phục các ngươi.”

“Giao dịch mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment